Tiên Ngạo

Chương 129 : Tái kiến Thi Vận

Ngày đăng: 23:00 19/04/20


Cuối cùng là một thiếu nữ vóc dáng không cao, dáng người thanh mảnh, mọi người đợi một lúc lâu nàng mới chịu lẽn tiếng nói:



- Ta... ta tên là Phùng Liên Liên, năm nay mười lăm tuổi, cảnh giới Thai Tức sơ cấp. Ta có một thanh phi kiếm, là phi kiếm nhị giai Vô Cực Đạo Kiếm, ta có thể ngự kiếm phi hành, ta...



Thanh âm của nàng ngày càng nhỏ dần, đầu cúi xuống càng ngày càng thấp, vừa nhìn đã biết là người trời sinh nhút nhát, bất quá tu vi cảnh giới rất cao, gần xấp xỉ với Dư Tắc Thành. Hơn nữa nàng còn có thể ngự kiếm phi hành, có thể thấy được năng lực khống kiếm của nàng rất mạnh, chỉ có điều lá gan quá nhỏ, gần như những câu nói sau của nàng khó lòng nghe thấy.



Chợt Thành Lam hỏi:



- Cái gì? Nàng nói gì vậy, ta không nghe thấy. Ta không nghe thấy, ta không nghe thấy...



Y cố ý nói kéo dài giọng ra, trêu cợt Phùng Liên Liên. Y phục trên người Phùng Liên Liên hết sức xa hoa, phú quý thanh lịch, vừa nhìn đã biết là con nhà giàu. Đối với loại người này, Thành Lam trời sinh sẵn có phản cảm, trong vô tình y rất thích chọc ghẹo bọn họ.



Thành Lam vừa cất tiếng chọc ghẹo, khiến cho giọng Phùng Liên Liên càng ngày càng nhỏ hơn, bất thình lình nàng bật khóc lên nức nở. Lập tức hết thảy mọi người đều sững sờ, đây quả thật là chuyện không ngờ, không ai ngờ được thiếu nữ nhỏ tuổi này lại nhút nhát đến mức này.



Lập tức Phong Linh Tĩnh can thiệp, nàng ghét nhất là ức hiếp kẻ yếu, bèn tiến lại an ủi Phùng Liên Liên, cất tiếng quở trách Thành Lam, Thành Lam lại sợ Phong Linh Tĩnh. Lúc đầu khi bọn họ gặp mặt y từng bị Phong Linh Tĩnh xử lý, hơn nữa thiếu nữ nhỏ tuổi người ta bật khóc, y cũng lấy làm xấu hổ, chỉ có thể đứng cạnh đó gãi đầu gãi tai giải thích xin lỗi.



Đúng lúc này, xa xa có người phi hành bay đến, người đi đầu chính là Tùng Tuyền Chân Nhân, tổng cộng có chín người, chín vị Kim Đan Chân Nhân của sáu phái mới vừa xuất động đã trở về.



Lập tức tất cả mọi người khẩn trương nhìn bọn họ, Dư Tắc Thành cẩn thận quan sát, chín người bọn họ y phục không có nếp nhăn, khí huyết bình thường, xem ra không có tiến hành chiến đấu. Không biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ là Bắc Đẩu Toàn Không Hạm đã xảy ra chuyện, đám đệ tử tiên chủngbị người tập kích?



Sau khi những cao nhân Kim Đan kỳ trở về nơi ở của sáu phái, ai nấy đều tự động trở về nơi ở của mình, không ai thò đầu ra, nhưng có rất nhiều Trúc Cơ kỳ đệ tử xuất hiện. Có kẻ điều hành công tác tuyên bố bởi vì có chuyện xảy ra đột ngột, Đại Hội Thăng Tiên năm nay đến đây là chấm dứt, tất cả đệ tử phân chi sáu phái lập tức trở về nơi ở của mình chờ đợi mệnh lệnh. Đồng thời bọn họ bắt đầu tiếp nhận đám đệ tử trước kia của Càn Ma Linh Tôn giáo. Những kẻ nào ngoan cố không theo sẽ bị ghi chép lại trong hồ sơ, qua một thời gian sau sẽ có người thay thế xử lý bọn họ.



Thái độ của sáu phái đối với Càn Ma Linh Tôn giáo là không đề cập không nói tới, cố ý làm nguôi ngoai đi chuyện này, xem ra là không muốn lan truyền chuyện mà Càn Ma Linh Tôn đã gây nên. Việc xấu trong nhà không thể đồn ra ngoài, Dư Tắc Thành đã hiểu chuyện này.



Lúc trước không biết nên làm thế nào đối mặt với chuyện Càn Ma Linh Tôn giáo bị hủy diệt, cho nên Tây Lĩnh lộ vẻ hỗn loạn vô cùng. Hiện tại tầng lớp lãnh đạo của sáu phái đã xác định xong đối sách, lập tức thực lực sáu phái hiện ra, bề ngoài không còn lộ ra dấu hiệu rối loạn nữa. Bọn người trong lòng có mưu đồ thừa nước đục thả câu lập tức thu hồi ý định gây rối.
Nhưng Dư Tắc Thành cảm giác được trong lòng Mục Phương Hạ thầm nói:



- Ta thật sự sẽ không phản bội sư môn, nhưng ta là người của Tiên Miểu tông trong Ảo Hải Lục Hỏa Hội tới đây nằm vùng, xin lỗi Tùng Tuyền sư bá.



Cái gì, Dư Tắc Thành suýt chút nữa kêu lên, không ngờ tên Mục Phương Hạ này lại là Tiên Miểu tông trong Ảo Hải Lục Hỏa Hội tới nằm vùng, chuyện này quả thực làm cho người ta khó lòng tin được. Nhưng tin này là chính mình cảm nhận được, không có gì thật hơn so với chuyện này, thật sự là tri nhân tri diện bất tri tâm.



Tùng Tuyền Chân Nhân nói:



- Ba tên đệ tử tiên chủng bên ngoài, sáu phái chúng ta không giữ nổi. Người có tố chất tu tiên tốt như vậy cho dù những thượng môn kia cũng là trăm năm khó gặp cho nên bọn họ nhất định sẽ bị người cướp đi. Sau khi sáu phái hội hợp đã nhất trí quyết định, hai người các ngươi nhất định phải dùng mọi biện pháp lẫn vào đám tiên chủng này, cùng bọn họ đến thượng môn tu hành.



Thần sắc Mục Phương Hạ biến đổi, ngập ngừng nói:



- Bảo chúng ta tới đó nằm vùng ư?



Trong lòng y lại thầm nghĩ:



- Thánh thần ơi, không thể nào, lại phải đi nằm vùng nữa sao, không thể nào....



Tùng Tuyền Chân Nhân lắc đầu nói:



- Không phải nằm vùng, hai người các ngươi hãy thật tâm thật ý gia nhập môn phái của bọn họ, chỉ cần hứa rằng sau khi học thành tài sẽ trở lại, hết thảy tùy bản tâm của các ngươi. Chỉ cần tương lai các ngươi tu luyện thành công, chớ quên sáu phái Tây Lĩnh chúng ta, mục đích của chúng ta coi như đã đạt.



- Hoan Hi Phật đại nhân và Bắc Đẩu sư thúc là chỗ dựa hiện tại cho sáu phái Tây Lĩnh chúng ta, năm xưa cũng có cảnh ngộ giống như các ngươi. Hy vọng tương lai hai người các ngươi cũng có thể thành đạt như vậy, sau đó niệm tình cũ chiếu cố một chút cho hậu nhân sáu phái chúng ta. Như vậy coi như chúng ta không quen biết vô ích một hồi.