Tiên Ngạo
Chương 285 : Vét sạch bảo khố
Ngày đăng: 23:02 19/04/20
Đại Lực Thần Vương xuất thân nghèo hèn tuổi trẻ kham khổ lấy được chí bảo, có được thần lực hiện tại cuối cùng trở thành bá chủ một phương, bởi vì ký ức của thời niên thiếu, tham lam hơn so với bất kỳ ai cũng, rất thích góp nhặt vô số bảo vật, giấu ở trong cung điện của mình.
Đây chính là mục đích của Dư Tắc Thành tiện nghi cho người khác không bằng tiện nghi mình. Mình phải thỏa mãn nguyện vọng cuối cùng của Đại Lực Thần Vương, cho nên Dư Tắc Thành dựa theo ký ức bơi về phía cung điện của Đại Lực Thần Vương.
Đại Lực Thần Vương bởi vì tham lam cho nên tính tình khắc nghiệt, đối với thủ hạ tướng thưởng cực nhỏ thủ hạ của hắn chênh, lệch không đồng đều đại bộ phận cường giả đều gia nhập Yêu Vương khác, chỉ còn lại một đám già yếu bệnh tật không ai muốn.
Dư Tắc Thành bay về phía đáy biển Nam Hải trong biển rộng này, trên mặt biển là sóng xanh mênh mông cuồn cuộn, dưới mặt biển lại không hề có sóng. Càng xuống phía dưới áp lực càng lớn ánh sáng càng tối trong biển lớn vô số cá bơi thỉnh thoảng có một đám kim thương ngư, khang ngư, tiên ngư, tai ngư, hoàng cô ngư nhao nhao bơi qua, ở phía sau chúng có cá mập đuổi theo, truy tung con mồi của mình.
Dưới mặt biển chỗ sâu nhất đạt tới hơn mười dặm, phần lớn cũng có độ sâu hai ba dặm, ở trong trí nhớ của Đại Lực Thần Vương. Nam Hải nơi này chẳng qua chỉ là một vùng biển cạn, không biết Thương Khung hải nơi hắn sinh, sống có hình dạng gì.
Trên đường bơi trong biển, đột nhiên xuất hiện một đội Hà binh, chúng nó ở dưới sự chỉ huy của một Giải tướng, đang tuần tra trong biển, nhìn thấy Dư Tắc Thành hò lên một tiếng:
- Ngươi, ngươi qua đây, tự ý bơi lung tung đi đâu vậy nhanh nhanh trở về đội ngũ, tiến hành tuần tra.
Dư Tắc Thành lập tức bơi qua, tới bên cạnh bọn chúng, đội ngũ này có một Giải tướng và mười Hà binh, đây là đội ngũ cơ bản nhất của Hải tộc. Hà binh Giải tướng (binh tôm tướng cua) là hai loại tạp binh thấp nhất của Hải tộc khắp nơi đều có trong Hải tộc là tồn tại hèn mọn nhất.
Kỳ thực chủng tộc của bọn chúng ở trong Hải tộc nhân khẩu cũng không nhiều lắm nhưng tỉ lệ thành yêu của bọn chúng lại là cao nhất, những Hải tộc này sau khi sinh, ra chỉ có Hải tộc có được trí lực mới có thể hóa hình thành yêu mới có thể nghe theo mệnh lệnh, học tập phép thuật, khống chế đàn cá trở Thành thượng tộc chỉ huy.
Dư Tắc Thành bay đến trước người bọn chúng, nhất thời những Hà binh Giải tướng này sửng sốt, sau đó chúng nó vung vũ khí trong tay nhắm ngay Dư Tắc Thành, trong đó Giải tướng kia còn định sử ra pháp thuật, xuất ra cảnh báo kêu gọi viện quân. Không biết vì sao bọn chúng chỉ liếc mắt đã nhìn ra Dư Tắc Thành là giả mạo.
Lại bị phát hiện rồi không biết vì nguyên nhân gì chỉ cần Hải tộc tỉ mỉ quan sát mình sẽ lập tức phát hiện kẽ hở mình có thể nói đã mô phỏng theo giống như đúc. nhất định có nguyên nhân mình khôngbiết.
ôm ý niệm này trong đầu Dư Tắc Thành bước nhanh tiến vào bảo khố của Đại Lực Thần Vương, thời gian cấp bách, nhanh chóng quét sạch, rồi đi, trong biển sâu này thực sự không thích hợp cho mình ở lại lâu.
Dư Tắc Thành tiến vào bảo khố thứ nhất, bảo khố này là bảo khố trân quý nhất trong trí nhớ của Đại Lực Thần Vương, dựa theo ký ức của hắn bên trong toàn bộ đều là bảo vật trân quý.
Mở cửa bảo khố Dư Tắc Thành tâm tình kích động, không biết trong bảo khố này đều là dạng bảo bối tốt gì. Tiến vào vừa nhìn, Dư Tắc Thành lập tức mặt mày choáng váng, chỉ thấy trong bảo khố này, khắp nơi đều là lụa là gấm vóc, vàng bạc trang sức, chén bạc bình vàng, tranh chữ thư tịch của nhân gian.
Mấy thứ này ở nhân gian, ở trong thế giới của phàm nhân, tùy ý tìm bất cứ cửa hàng nào cũng có thể có được, thế nhưng ở nơi này đều được coi là bảo vật cất giấu đi, trong đó quả thực có một ít thứ tốt ví dụ như ấm Tử Sa, bát lưu ly, tượng đồng, thế nhưng ở trong mắt Dư Tắc Thành tất cả đều là phế vật.
Kỳ thực điều này cũng khó trách, trong biển mặc dù cũng có những đồ dùng sinh hoạt này, thế nhưng so ra thô kệch không gì sánh được, khó có được vật phẩm của nhân gian tinh mỹ như thế cho nên mấy thứ này ở trong mắt Đại Lực Thần Vương đều là bảo vật cực phẩm.
Dư Tắc Thành lắc đầu nhanh chóng đổi thương khố kế tiếp, tiền tệ lưu thông của Hải tộc ở trong biển là hải linh, lúc trước Tử Sam Long Vương treo giải chính là giết một người thưởng một vạn hải linh, thương khố kế tiếp chính là kho chứa hải linh.
Dư Tắc Thành bước nhanh qua mở thương khố, chỉ thấy bên trong bày đầy vật phẩm cùng một loại san hô, Dư Tắc Thành tiến vào trong đó tùy ý cầm lên một con san hô, phát hiện những san hô này đều là do một đám san hô bằng đầu ngón tay cấu thành.
San hô này ẩn chứa rất nhiều linh khí giống như linh thạch, vẫn không nhúc nhích. Dư Tắc Thành hơi cảm thụ một chút, cơ bản một con san hô này ẩn chứa linh khí tương đương một linh thạch hạ phẩm, xem ra ở Lục Vực đại lục lấy linh thạch làm tiền tệ lưu thông của Tu Tiên giới, như vậy Thương Khung hải chính là lấy con san hô hải linh này làm chủ.