Tiên Ngạo
Chương 29 : Suy bụng ta ra bụng người
Ngày đăng: 22:59 19/04/20
Dư Tắc Thành than một tiếng, chậm rãi nói:
- Tiểu nha đầu ôi. nàng hãy yên tâm thượng lộ... Đại cừu ta đã báo cho nàng, cũng coi như không phụ quả trứng gà nàng đã giấu cho ta ngày trước....
- Nàng vẫn không có tên. không thể gọi tiểu nha đầu. hết sức khó nghe, hay là gọi Tiểu Nhã vậy...
Nói xong Dư Tắc Thành khắc lên linh bài ba chữ Hứa Tiểu Nhã. đặt ở phía dưới linh bài Hứa Nhị Lượng, sau đó thắp một nén nhang.
Trong lúc vô ý. Dư Tắc Thành quay đầu lại. bất chợt thấy trong phòng có bóng hai người đang ở phía sau nhìn hắn trong đó một bóng đúng là Hứa tiểu nha đầu.
Dư Tắc Thành sợ tới mức nhảy đựng lên. quay đầu nhìn lại. quả nhiên thật sự có hai người đang ờ phía sau mình, không khỏi kinh hô thất thanh:
- Ngươi là ai? Là người hay quỷ?
Người nọ đúng là Hứa tiểu nha đầu mà lời đồn rằng đã chết, đột nhiên nàng quỳ xuống trước mặt Dư Tắc Thành:
- Cảm ơn Tắc Thành ca đã báo đại thù cho muội, muội là người, Đây là sư phụ muội, là người đã cứu muội. Muội muốn lên núi học nghệ, vốn định báo thù trước khi rời khỏi. không ngờ Tắc Thành ca đã thay muội báo đại thù.
Nói xong đập đầu lạy Dư Tắc Thành ba cái. Người ờ phía sau Hứa tiểu nha đầu tuy rằng đứng ở nơi đó. nhưng toàn thân y bao phủ một tầng sương mù. làm cho người ta không nhìn ra tướng mạo. Lúc này Dư Tắc Thành còn không biết chuyện này đại biểu cho cái gì. thật ra đây chính là hiện tượng của Kim Đan đại thành. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Người kia nói:
- Được rồi Tiểu tử, không còn chuyện của ngươi nữa, ngươi có thể rời đi. Ngũ Hành Linh Căn của ngươi đạt tới Dẫn Khí sơ cấp. nhưng không có hy vọng tu tiên. Niệm tình ngươi thay đồ đệ ta báo thù. cái này xem như ta thưởng cho ngươi, sẽ giúp cho ngươi tiến nhập cảnh giới Thai Tức.
Nói xong vung tay lên. dường như có người nắm lấy thân hình của Dư Tắc Thành, lập tức cả người hắn lao ra ngoài phòng, nhảy ra khỏi tưởng viện, bay ra bên ngoài cả ngàn thước.
Hứa tiểu nha đầu quỳ gối trước linh bài của phụ thân, cũng thắp một nén nhang, dập đầu lạy ba lạy. mặc niệm một lúc lâu. sau đó nói với sư phụ nàng:
- Sư phụ. chúng ta đi thôi.
Người kia gật đầu. nói:
- Tốt lắm. trần duyên của con đã dứt. chúng ta đi thôi.
Hứa tiểu nha đầu nói:
- Sư phụ người đặt cho con tên Vũ Ngạn, con không muốn dùng, về sau con lấy tên là Hứa Tiểu Nhã. xin sư phụ ân chuẩn.
Giọng điệu của nàng vô cùng kiên quyết. người nọ đành thở dài một tiếng:
- Trần duyên tuy đã dứt. nhưng tình duyên lại sinh ra... Được, đi thôi. Hồn Nguyên kiếm phái chúng ta chính là tùy duyên mà làm, muốn thì sẽ được. Chỉ cần một kiếm nơi tay, thế giới này, thiên địa này, không gì có thể ngăn cản những gì chúng ta muốn!
Nói xong vung tay lên. hai người hóa thành tia chớp bay lên trời, xoay quanh một vòng trên bầu trời Hứa gia. đánh xuống một đạo sấm sét vang vọng toàn thành, trên mặt đất lập tức xuất hiện bốn chữ to: Ác giả ác báo.
- Van xin Đại ca, tha cho y một mạng đi! Nếu V chết đi, nhà y coi như xong, thuộc hạ quen biết y từ nhỏ. từ nhỏ y đã liều mạng làm việc, muốn nuôi dưỡng gia đình. Y vốn không phải là người trong Hắc đạo, là do thuộc hạ bị ma quỷ ám ảnh. thấy làm đệ tử được lãnh bạc rất nhiều, cho nên mới lôi kéo Y tới Đây. Van xin Đại ca hãy cho nhà y một con đường sống...
Lòng cầu tình của Mã Thiên Vũ biểu lộ rõ ràng không thể nghi ngờ, Dư Tắc Thành nhìn y một cái. ngẫm nghĩ một chút rồi nói:
- Bang quy là ba đao sáu lỗ. quỵ củ không thể phá. hình phạt này phái chịu. Bất quá không có quy định phải làm cho phạm nhân tử vong, ngày mai ngươi cầm đao thi hành hình phạt đi.
Dư Tắc Thành vừa thốt ra lời này. lập tức Mã Thiên Vũ hiểu ra là ý gì. vội vàng quỷ xuống dập đâu với Dư Tắc Thành, nói:
- Đây là thuộc hạ thay gia đình A Quang cảm tạ Đại ca.
Dư Tắc Thành lại đưa cho Mã Thiên Vũ mười lượng bạc, nói:
- Ngươi hãy đích thân xử lý. đừng để bên ngoài nhìn vào cảm thấy quá giả. Mặt khác, bảo gia đình bọn họ hãy rời khỏi huyện thành Sơn Trúc, ta không muốn nhìn thấy bọn họ nữa. tránh cho các huynh đệ nói ra nói vào.
Dứt lời. Dư Tắc Thành cúi đầu không nói gì nữa. Mã Thiên Vũ đứng lên rời khỏi.
Dư Tắc Thành khẽ than một tiếng, ngày mai hai sinh mạng sẽ bị kết liễu, tay mình có thể nói là vấy máu tanh không thể nào rửa sạch, nhưng mình vẫn phái làm.
Tên Lưu Tiêu Quang này không phải là phản đồ nằm vùng, y chỉ mang tội nhát gan mà thôi, ở một góc độ nào đó. y cũng giống như mình, cũng phái nuôi sống người trong nhà. cực cực khổ khổ giãy dụa phấn đấu. chính là vì một điểm này. suy bụng ta ra bụng người, hy vọng tương lai cũng sẽ có người đối xử với mình như vậy. cho nên mình cũng nên tha cho y một lần đi. Mã Thiên Vũ tính tình nghĩa khí, cứ coi như mua chuộc nhân tâm của ý,..
Rốt cục không còn chuyện gì nữa. Dư Tắc Thành bắt đầu tu luyện.
Hôm nay vì trở về sớm. cho nên vội vàng chấm đứt tu luyện, hiện tại là lúc tiếp tục. Hai tay hắn kết thành pháp quyết. vận khởi công phu Luyện Huyết Đoán Thể. lập tức luồng chân khí lúc trước bắt đầu tiêu tan. phát ra rất nhiều nguyên khí. hóa thành Huyết năng, bắt đầu hóa Huyết đoán thể.
Năng lượng lần trước lại xuất hiện bên trong huyết mạch, lần này nó phát tán theo huyết mạch rải khắp toàn thân Dư Tắc Thành. Dưới tác dụng của Huyết năng, Huyết dịch lại chậm rãi biến hóa, dần dần hóa thành màu vàng. Huyết địch màu vàng này thấm qua mạch máu chảy xuôi trong Thân thể. chảy đến chỗ nào. cơ nhục nơi đó liền biến đôi. trở nên cường tráng và cứng cáp hơn. đồng thời bài trừ tạp chất ra ngoài.
Đây là lần biến hóa thứ hai của Luyện Huyết Đoán Thể cường hóa cơ nhục, cơ nhục toàn thân Dư Tắc Thành dưới sự rèn luyện này. chậm rãi được cường hóa. Kế đó là Đan Điền ớ bụng, sau đó khuếch tán ra toàn bộ lồng ngực, chạy lên phía trên tới đầu. xuống phía dưới tới hai chân, chạy ra phía ngoài tới hai tay. cơ nhục toàn thân được rèn luyện không sót chỗ nào.
Lúc đầu Dư Tắc Thành còn cảm thấy đau nhức, toàn thân chỗ nào cùng đau nhức như vậy. Nhưng sau khi đau nhức, lại là một cảm giác thoải mái ập đến. thoải mái vô cùng, làm cho người ta cảm thấy lâng lâng sảng khóai.
Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu. quá trình rèn luyện này dần dần mất đi hiệu quả. cơ nhục toàn thân đã thích ứng. Tới đây có thể xem như hoàn thành lần biến hóa thứ hai. máu màu vàng cũng chầm chậm tiêu tan lại biến thành máu màu đỏ.
Dư Tắc Thành chậm rãi thu công, quá trình tu luyện này không thể một bước mà thành, nếu còn tiếp tục như vậy nữa. sẽ làm tổn hại thân thể của mình. Trong cơ thể hắn lúc này, luông nguyên khí kia lại giảm bớt đi. thật sự phái cảm tạ vị cao nhân kia, nếu đê tự mình Dư Tắc Thành tu luyện, không mất thời gian hai, ba năm tuyệt đối không thể hoàn thành lần biến hóa thứ hai này.
Dư Tắc Thành thu công mớ to mắt. lập tức cảm giác được toàn thân mạnh mẽ vô cùng, lần này đây biến hóa khác với lần trước, hiệu quả rõ ràng. Dư Tắc Thành đứng lên, rắc một tiếng, y phục toàn thân lập tức rách nát. Thân thể hắn lại cao thêm ba tấc. hơn nữa một bước bước ra xa khoảng chừng ba thước.
Dư Tắc Thành ôm quyển xuất thủ những động tác công kích cơ bản, ra quyền chưởng chém, chân đá quét... không ngờ mau lẹ cực kỳ. rất mạnh, linh hoạt và chuẩn xác. Chỉ trong nháy mắt, có thể đánh ra hơn mười quyền ảnh.
Sau đó hắn nhảy đựng lên. từ trên nóc nhà nhảy xuống, thân thể nhẹ nhàng tự nhiên, rơi xuống đất không tiếng động, hiệu quả khinh thân so với khinh công bình thường không kém bao nhiều.
Dư Tắc Thành lập tức thí nghiệm tốc độ xuất quyền nhanh nhất của mình. Tiết trời Thu cuối tháng Mười vô cùng trong sáng, một chiếc lá cây rụng xuống, chiếc lá nho nhỏ nháy mắt bị chướng ảnh của hắn cắt thành mười máy mảnh nhỏ. Lực công kích tuy răng không thấy mạnh hơn bao nhiều, nhưng tốc độ phản ứng lại mau chóng thần kỳ, khiến cho người ta khiếp sợ.