Tiên Ngạo
Chương 330 : Vô Hình Ám Ma Tông
Ngày đăng: 23:03 19/04/20
Đồng tử nói thêm:
- Đúng rồi, muốn lãnh thẻ bài cần nộp một ngàn linh thạch, khách quen được giảm còn chín trăm. Tất cả các môn phái ở Lư châu, Bất kể là đệ tử thượng môn hay người của trung môn, tới đây đều phải tuân theo quy củ ấy. Lãnh thẻ bài xếp hàng xem bệnh, trả tiền bốc thuốc. Phái ta ba ngàn năm qua vẫn là như thế.
Dứt lời, đồng tử dẫn đường không nói thêm gì nữa. Đạo Ngân Chân Nhân cau mày nói:
- ở đây không khác gì y quán thế gian... Tắc Thành. con đi lãnh thẻ bài đi.
Dư Tắc Thành lập tức đi cùng đồng tử dẫn đường vào một đại sảnh nộp một ngàn linh thạch, lãnh được một thẻ bài.
Đồng tử kia nhìn thẻ bài nói:
- Để ta xem bảy vị thần y có vị nào rảnh tay chưa... Thật là xin lỗi, bảy vị đều bận cả, xin hãy chờ một lúc.
Mọi người đành phải chờ đợi, chợt Dư Tắc Thành nói:
- Xin tiểu ca hãy xem giúp chúng ta.
Dứt lời ngầm giúi cho đồng tử một viên linh thạch trung phẩm, đồng tử lặng lẽ nhận lấy sau đó mới nói:
- Ta sẽ cường điệu lai lịch các vị lên một chút, sở thích của bảy vị thần y này bất đồng, có người thích chữa trị tán tu, có vị thích chữa trị cho đệ tử thượng môn...
Dư Tắc Thành lại giúi tiếp một viên linh thạch trung phẩm:
- Vậy phiền tiểu ca.
Đồng tử kia bắt đầu gởi hạc giấy truyền tin đi, không lâu sau chợt nói:
- Có chỗ trống rồi ở y đường số ba, Đường chủ Trương Tông Đạo. Vị ấy chính là phó Chưởng môn Thiên Nguyên môn chúng ta, tiến vào cảnh giới Kim Đan đã một trăm ba mươi sáu năm, bản mệnh pháp bảo là Luân Hồi Xích, được xưng là Đoạt Hồn Thần Y. Bệnh nhân dưới tay ông ấy không ai là không khỏi bệnh.
Dứt lời bèn dẫn mọi người vào một y quán, giữa nhà là một chiếc bàn gỗ rất lớn, mặt bàn bằng cẩm thạch. Sát tường có bày một giá sách cổ, phía sau có một bức bình phong trên vẽ hoa cỏ chim chóc ngăn cách. Bên ngoài bình phong là hai giường bệnh, giữa có một chiếc ghế nhỏ, sau ghế có treo một chiếc đèn có chụp hắt sáng xuống dưới. Chụp đèn hơi nhếch lên, có thể thấy được linh thạch bên trong đang kích hoạt, toát ra một thứ ánh sáng màu vàng đỏ hết sức nhu hòa, khiến cho khung cảnh nơi đây mười phần yên tĩnh.
Sau bàn có một người đang ngồi, người này chính là Trương Tông Đạo dung mạo chừng bốn mươi tuổi râu ba chòm dài, người hơi gầy. Nhìn qua ai cũng có cảm giác đây là một vị thần y có tâm địa từ bi nhất định là người tốt, cứu người vô số.
Đồng từ dẫn đường chỉ tới cửa bèn xoay người rời khỏi. Trương Tông Đạo lên tiếng nói:
- Xin chào đạo hữu Hiên Viên kiếm phái, đã rất lâu không gặp, xin hỏi Cô Tùng đạo hữu có khỏe không?
Đạo Ngân Chân Nhân đáp:
- Cô Tùng sư huynh vẫn khỏe, huynh ấy đang xung kích Nguyên Anh kỳ.
Trương Tông Đạo gật gật đầu:
- Vậy thì hay quá, năm xưa y chu du thiên hạ, trúng phải Hắc Tử độc của Độc ôn giáo, là ta ra tay chữa cho y. Thấm thoát đã trăm năm không gặp, thật vô cùng tưởng nhớ...
Trương Tông Đạo chỉ nói vài câu đã khiến cho quan hệ giữa hai bên nhích lại gần hơn rất nhiều. Tuy rằng trong lúc Trương Tông Đạo nói chuyện, ánh mắt của y vẫn nhìn khắp mọi người, nhưng Kiếm Ngã thuật của Dư Tắc Thành lại phát hiện dường như người này đang đặc biệt chú ý tới mình. Thật là kỳ quái, trước nay mình chưa từng gặp y bao giờ...
Dư Tắc Thành nghe vậy sửng sốt, cái giá như vậy mà còn không cao? Chẳng trách y sốt sắng làm huynh đệ dẫn đường cho mình như vậy. May mà mình có thể trả được, số linh thạch thu được ở Hiên Viên Pháp Ấn phái cũng vừa đủ. Dư Tắc Thành bèn nói:
- Được, chỉ là chuyện nhỏ, không thành vấn đề.
Trương Tông Đạo lại nói:
- Được, thật là hào phóng, sau này đệ sẽ cảm tạ ta. Được rồi. bây giờ chúng ta bàn chính sự đi, ta phải chữa trị cho tên kia, đệ không muốn gieo cho y chút gì sao đây là cơ hội rất tốt...
Dư Tắc Thành do dự:
- Gieo gì vậy?
Trương Tông Đạo nói:
- Khống chế thần thức. Đệ có thể hoàn toàn luyện y thành con rối.
- Nếu như đệ cảm thấy bất tiện vì giao tình đồng môn, vậy chỉ cần hạ một đạo thần thức, như vậy đệ sẽ biết hết bí mật của y, đệ sẽ học được năng lực của y.
- Sau này nếu y muốn làm bằng hữu, vậy thì không nói nếu y không muốn làm bằng hữu với đệ, còn muốn hại đệ, vậy đệ không cần khách sáo chỉ cần một niệm là có thể làm cho y nổ tung thân xác.
- Đúng rồi, có lẽ đệ không biết, để ta dạy cho. Khẩu quyết như sau...
Dư Tắc Thành cũng không để ý, trong khi nói chuyện với Trương Tông Đạo hắn đã dần dần bị Trương Tông Đạo dẫn dụ đi theo một con đường sai lầm khác.
Dư Tắc Thành dựa theo những gì Trương Tông Đạo vừa dạy, đưa thần thức ma niệm của mình vào đầu Anh Ngạo cốt. Tương lai bí mật của Anh Ngạo cốt sẽ không còn là bí mật với Dư Tắc Thành, hắn còn có thể thông qua thần thức học được tất cả năng lực của Anh Ngạo Cốt.
Dư Tắc Thành bố trí xong xuôi. Trương Tông Đạo bắt đầu chữa trị:
- Tên đệ tử kia của Hiên Viên kiếm phái tên là Trương Tiểu Phàm, sau khi từ biển lên bờ rảnh rỗi bèn lo chuyện bất bình, cuối cùng bị Thiếu Môn chủ Diệu Âm môn giết chết. Phụ thân y biết là đệ tử Hiên Viên kiếm phái, nên tỏ ra cẩn thận vô cùng. Tên Anh Ngạo cốt này không phải tầm thường, chẳng những có thể điều tra ra chuyện này, còn có thể trốn thoát, quả thật là mạng lớn.
- Lần này Diệu Âm môn kia thê thảm rồi, tám phần chắc chắn sẽ bị diệt môn. Viện quân của các ngươi sắp tới, bọn họ đã xuất quân vào giờ Hợi hôm qua, lần xuất quân này có hai Nguyên Anh Chân Quân, mười Kim Đan Chân Nhân. Xem ra ngoại trừ báo thù cũng có hứng thú với đại lễ của Vô Lượng Khí tông. Được rồi. đã chữa xong, thu được một vạn ba ngàn linh thạch rồi...
Tin tức của Trương Tông Đạo quả nhiên vô cùng linh mẫn, chuyện ở Gò Hiên Viên xa xôi y cũng biết được tận tường. Anh Ngạo cốt phát ra một tiếng rên khẽ, sau đó dần dần mở mắt phá tan phong ấn thần thức khi trước, khôi phục bình thường.
Trương Tông Đạo nói:
- Được rồi, các ngươi về đi.
Lập tức Dư Tắc Thành dìu Anh Ngạo cốt đi ra. Một lúc sau. Trương Tông Đạo thông qua phép nhãn nhìn Anh Ngạo cốt đang báo cáo bên ngoài, miệng lẩm bẩm:
- Có vẻ như đã thành công, phái ta lại có thêm một tên đệ tử. Thức tỉnh huyết mạch... Ha ha hạ lý do hết sức vớ vẩn này hắn cũng có thể tin được...
- Dư Tắc Thành, để ta chờ xem tương lai rốt cục ngươi là đệ tử Hiên Viên kiếm phái, hay là đệ tử Ma tông ta. Nghĩ tới lựa chọn tương lai của ngươi, ta thật là nôn nóng... Ha ha ha...
Trong lúc Trương Tông Đạo đang lẩm bẩm, y không chú ý rằng Dư Tắc Thành đang dìu Anh Ngạo Cốt bên ngoài dường như cảm ứng được chuyện gì, hắn cũng nhếch miệng cười, lẩm bẩm: Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
- Vô Hình Ám Ma tông, vẫn Sinh tông... Hay lắm, có thể giúp cho ta...