Tiên Ngạo
Chương 350 : Bí Mật Vô Lượng
Ngày đăng: 23:03 19/04/20
Lão nhân nói:
- Được rồi, cứ quyết định như vậy. Chúng ta hãy nắm tay cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt. Hãy gõ vang Dẫn Hồn chung, phóng xuất thiên địa pháp nguyên. Không phải chỉ là hơn sáu mươi Nguyên Anh Chân Quân sao, Vô Lượng tông ta không sợ bọn chúng.
- Tuy rằng ta đã già rồi, Nguyên Anh sắp sửa tan mất, không còn chiến lực, nhưng ta có thể kéo theo một tên Nguyên Anh Chân Quân cùng chết, góp một phần sức lực cuối cùng cho Vô Lượng tông ta!
Dẫn hồn chung là pháp chung báo hiệu chiến đấu cuối cùng, sau khi chuông này vang tiếng, tất cả tiền bối Vô Lượng tông bế quan độn thế đều phải xuất hiện.
Độn thế là chỉ những tiền bối Nguyên Anh Chân Quân thọ mệnh đã tới, dùng bí pháp ẩn tàng cơ thể của mình, chìm trong trạng thái hôn mê để tránh né quy luật tự nhiên sinh lão bệnh tử. Nếu bọn họ rời khỏi không gian độn thế của mình, trở về Vô Lượng tông, trong vòng ba tháng chắc chắn phải chết không sai.
Phóng xuất thiên địa pháp nguyên chính là rút lấy lực lượng của địa mạch trong phạm vi ngàn dặm, chuẩn bị quyết chiến. Trong đó chiêu cuối cùng Phá Toái Pháp Nguyên xuất ra, lập tức mặt đất ngàn dặm sẽ bị hủy hoại chỉ trong nháy mắt. Trong vòng ngàn dặm địa mạch chuyển mình, không ai tránh khỏi. Chiêu này vừa xuất, nếu không thể ngay lập tức chạy ra khỏi phạm vi ngàn dặm này, ngoại trừ Phản Hư Chân Nhất còn có thể giữ được tính mạng, dù là Nguyên Anh Chân Quân cũng phải chết tại chỗ này. Đây là chiêu thức ngọc đá cùng nát, đồng quy ư tận.
Lập tức mọi người bắt đầu hành động, từng tiếng chuông trong trẻo vang lên, vô số đệ tử Vô Lượng tông lặng lẽ chuẩn bị, vì ngày này kính dâng sinh mạng của mình. Từ hôm nay trở đi, khí thế của Vô Lượng tông biến đối, Vô Lượng tông ngày xưa tung hoành thiên hạ nay đã trở lại, ai nấy tinh thần phấn chấn, tràn trề đấu chí.
Ngày hôm ấy lặng lẽ trôi qua, bất giác Vô Lượng tông phát sinh biến hóa về hình thức, các Nguyên Anh Chân Quân chạy đi tranh bảo vật đã lục tục trở về. Lần này trở về, bọn họ phát hiện ra biến hóa của Vô Lượng tông, lúc này mọi người đã đồng sức đồng lòng, trở nên đoàn kết. Không ai còn dám nghĩ đến chuyện kiếm lợi một phen, sau đó bỏ chạy.
Đệ tử trong Tử Vi thư viện bắt đầu giảm bớt, lúc này Lưu Thi Vận đã mất đi tác dụng, còn ở lại làm gì. Nếu chẳng may ba ngày sau đại lễ Vô Lượng xảy ra đại chiến, nơi đây chính là nơi vô cùng nguy hiểm, hẳn nên khẩn trương rời khỏi nơi này. Lập tức trong Tử Vi thư viện chỉ còn lại bảy người bọn Dư Tắc Thành.
Số Nguyên Anh Chân Quân lục tục trở về có hơn năm mươi người. Có mười mấy Nguyên Anh Chân Quân độn pháp siêu quần đã đuổi theo Nguyên Anh Chân Quân huyết ảnh kia, không biết hiện tại đã chạy tới nơi nào.
Thấy khí thế Vô Lượng tông thay đổi như vậy, các Nguyên Anh Chân Quân ai cùng có suy nghĩ riêng của mình. Thật ra bọn họ tới đây ngoại trừ vì tiên điển Hoàn Chân Đạo trong lời đồn, có kẻ còn muốn ném đá xuống giếng, hại Vô Lượng tông một phen. Chỉ cần Vô Lượng tông xong đời, tông môn mình ắt sẽ có ngày quật khởi.
Có kẻ muốn thừa nước đục thả câu, bắt vài con cá xong bỏ chạy. Đây là bảo vật lưu truyền vạn năm của Vô Lượng tông, bảo vật như vậy nếu không đoạt, quả thật là uổng phí.
Có người giống như Long Thiên Hoàng, trong lòng mang thù hận, mượn cơ hội tới đây báo thù. Có kẻ rảnh rỗi không biết làm gì, bèn hùa theo gọi gió, chuyện càng lớn càng tốt chỉ cần có náo nhiệt xem. Không ai giống ai, mọi người ôm mục đích khác nhau cùng đợi đại lễ Vô Lượng.
Ba ngày sau chính là đại lễ Vô Lượng, mọi người đều lặng lẽ chờ ngày đó tới.Hai ngày này có phần yên bình, giống như sự yên lặng trước bão tố, một sự yên lặng khiến người ta khó lòng chịu được. Mọi người nhíu chặt mày, cùng đợi đại lễ kia tới, không biết có đúng là đại họa đầy trời hay không.
Dư Tắc Thành ngược lại thoải mái không gì sánh được, ban ngày thì cùng Lưu Thi Vận ở nơi này chàng chàng thiếp thiếp. Nhìn giai nhân như tranh, nghe tiếng nói nhẹ nhàng, ngửi hương thơm nhàn nhạt, thỉnh thoảng được một tấc lại muốn tiến một thước, vui đùa nho nhỏ một chút, cảm giác vui sướng này nhất thời làm cho Dư Tắc Thành vui đến quên cả trời đất.
Động phủ vốn của Lưu Thi Vận, ở trong chiến đấu ngày trước đã bị phá hủy hoàn toàn, chỉ có thể một lần nữa đổi chỗ khác, cùng may ngày ấy khu tầng lầu này bị phá hủy hoàn toàn, như vậy khắp nơi đều là phòng ốc bị tàn phá lung tung, đệ tử Vô Lượng tông bình thường cũng không ai biết tất cả hỗn loạn đều bắt đầu từ nơi này, cùng không ai biết mục tiêu của chuyện này chính là Lưu Thi Vận.
Chẳng qua những thứ vốn thuộc về nàng toàn bộ ở nơi này bị hư hao trong vụ nổ, chỉ còn lại bốn kiện vật phẩm may mắn tránh khỏi tai nạn, trong đó còn có hai kiện rách nát không chịu nổi.
Dư Tắc Thành giúp nàng dọn nhà, kỳ thực đơn giản không gì sánh được, chỉ có một ít vật như vậy chỉ cần thu thập một chút là được. Hai người đi tới động phủ nơi ở mới của Lưu Thi Vận.
Nói xong Dư Tắc Thành xoay người rời đi, Anh Ngạo cốt này tám phần mười là bận rộn vì di tích Tiên Tần kia, không biết đã tìm thấy vị trí gì chưa? Hắn không nghe đến những lời đồn kia hoặc là hắn đã biết những lời đồn kia, chẳng qua nếu như mình không thể tự mình tra xét một phen, người khác nói gì hắn cũng sẽ không tin tưởng.
Xem ra chuyện theo dõi Anh Ngạo cốt đã xong đời, người này ngay cả thần thức của Vô Hình Ám Ma Hóa Sinh Thuật đều có thể nhìn thấu, đánh nát, tâm trí cứng cỏi, với năng lực theo dõi của mình hoàn toàn không có cách nào đuối kịp hắn.
Kỳ thực mình hà tất phải theo dõi hắn làm chi, không phải là di tích Tiên Tần của Vô Lượng tông sao. Dư Tắc Thành xoay người đi tới một chỗ yên lặng an tĩnh, ngồi trên ghế đá, lập tức tâm thần ngưng tĩnh, trở về thế giới Bàn Cổ, trở lại Hắc Ám Điện Đường.
Nơi này không phải được xưng là tất cả tình báo trong thiên hạ đều có sao, vậy mình ở chỗ này tìm kiếm. Nếu như di tích Tiên Tần bị phong ấn từ năm ngàn năm trước, vậy mình bắt đầu tìm kiếm tình báo từ thời đại đó.
Dư Tắc Thành đi tới trung tâm tình báo, bắt đầu điều tra việc này, quả nhiên tin tức tình báo nơi đây nhiều như hải đương, chuyện cũ về di tích Tiên Tần của Vô Lượng tông kia, từng chuyện bị Dư Tắc Thành phát hiện, kiểm tra xem xét từng chuyện.
Di tích Tiên Tần này chính là một trong bảy dinh thự của Lư Châu, từ thời Xuân Thu nơi này đã có vô số cao nhân tiền bối ở đây đổi công huân lấy bảo vật của thời đại Tiên Tần. Cuối cùng tổ sư khai phái của Vô Lượng tông chiếm lấy nơi này, chiếm được Chung Cực Vô Lượng Quyết trong chín mươi chín bí pháp của Tiên Tần, thành lập Chung Cực Vô Lượng tông, triệt để chiếm lấy nơi này, sở hữu vật tồn trữ của di tích Tiên Tần toàn bộ đã đổi hết không còn.
Thì ra Vô Lượng tông này là Chung Cực Vô Lượng tông, về sau vị tổ sư khai phái này sau khi chiếm được Chung Cực Vô Lượng Quyết, lực áp bốn phương, thành lập môn phái của mình, thu nhận mười ba đệ tử.
Hắn chia Chung Cực Vô Lượng Quyết truyền cho rất nhiều đệ tử, có đệ từ tập Vô Lượng Quyết, có đệ tử tập Chung Cực Quyết, về sau tổ sư phi thăng dần dần hình thành rất nhiều trong Chung Cực Vô Lượng tông.
Chung Cực Quyết này vô cùng khó tu luyện, người tu luyện pháp quyết này rất khó đạt thành chính quả, thậm chí kết đan cũng khó, càng không nói tới hóa sinh Nguyên Anh. Sau ngàn năm, dần dần yếu thế, dần dần hai chữ Chung Cực đã không có người nhắc tới nữa, Chung Cực Vô Lượng tông đã biến thành Vô Lượng tông.
Hai tông Vô Lượng Pháp Tướng, Vô Lượng Phá Diệt kỳ thực tu luyện một phần là Chung Cực Quyết, mặc dù công pháp lưu truyền vạn năm trải qua sửa chữa bổ sung không ngừng, đã lấy Vô Lượng Thần Công làm cơ sở, thế nhưng hai tông này rất khó xuất hiện Nguyên Anh Chân Quân.
Vì sao Chung Cực Quyết này vô dụng như vậy lại đứng trước hai chữ Vô Lượng, bởi vì người tu tiên tu luyện Chung Cực Quyết, không thành thì thôi, nếu như đắc thành Nguyên Anh, vậy thực sự là Chung Cực Vô Lượng. Trong thiên hạ rất ít người có thể là đối thủ của hắn, thực lực siêu quần, vạn người khó địch, xứng với hai chữ Chung Cực, hơn nữa có tỉ lệ rất lớn tương lai nhất định thành Phản Hư Chân Nhất.
Vô Lượng Pháp Khí, Vô Lượng Tiên Phù vốn là pháp thuật sở trường của tổ sư khai phái, dựa vào pháp thuật này hắn mới chiếm được chỗ thiên địa này. Vô Lượng Thiên Kiếm, Vô Lượng Thần Uy, Vô Lượng Ngạo Khí đây mới là Vô Lượng Thần Công sau khi hắn đạt được Chung Cực Vô Lượng Quyết dần dần sáng tạo ra.
Vô Lượng Thần Công tổng cộng có mười tám Vô Lượng, phân biệt là: Đại Hải Vô Lượng, Sơn Xuyên Vô Lượng, Nhật Nguyệt Vô Lượng, Tinh Thần Vô Lượng, Thiên Địa Vô Lượng. Hư Không Vô Lượng, Vô Định Vô Lượng, Vô Hướng Vô Lượng, Băng Tuyết Vô Lượng, Âm Dương Vô Lượng, Hôn Độn Vô Lượng. Hành Vân Vô Lượng, Tử Điện Vô Lượng, Trừ Ma Vô Lượng, Phá Vọng Vô Lượng, Chung Cực Vô Lượng, Vinh Hằng Vô Lượng...
Mười tám Vô Lượng này đại biểu cho mười tám loại lực lượng của Vô Lượng tông, chính là căn bản lớn nhất của Vô Lượng tông, trong này có mấy loại Vô Lượng lực, lúc Tây Lĩnh Vô Lượng Chân Quân đại chiên Đạp Tuyết Chân Nhân, Dư Tắc Thành đã được nhìn thấy mấy loại Vô Lượng trong đó, đánh cho ba trăm dặm xung quanh Tây Lĩnh thành hồ nước.
Dư Tắc Thành cẩn thận kiểm tra, trong tư liệu này tổng cộng chỉ có mười bảy loại Vô Lượng, thiếu một loại, loại Vô Lượng đó Dư Tắc Thành làm sao cùng không tra ra được, xem ra là một chiêu cuối cùng của Vô Lượng tông.
Di tích Tiên Tần kia, kỳ thực năm ngàn năm trước phong bế, không phải vì nghỉ ngơi dưỡng sức gì, mà là khi đó tổ sư Vô Lượng tông nghĩ ra một biện pháp, chế tác ra một cái Khí Linh thôn phệ, dùng để cắn nuốt Pháp Linh động phủ Tiên Tần, nếu như có thể thôn phệ được, khi đó có thể chính mình sử dụng, vậy có thể đạt được bảo vật hiếm thấy của động phủ này sở hữu, còn có thể biết được chỗ của động phủ khác.
Cách nghĩ này mặc dù tốt, nhưng kết quả dẫn tới Pháp Linh động phủ phản phệ (cắn trả), suýt chút nữa địa mạch đảo lộn vạn dặm tan biến, về sau hai linh đánh nhau, những bảo vật cất trong kho này, toàn bộ bị Pháp Linh động phủ tiến hành truyền tống, cuối cùng nơi này pháp bảo phi kiếm gì cùng không có, còn cần phong bế mấy ngàn năm, đợi Pháp Linh động phủ chậm rãi khôi phục, có thể nói là tiền mất tật mang.