Tiên Ngạo
Chương 384 : Phương Pháp Luyện Kiếm
Ngày đăng: 23:04 19/04/20
- Chuyện này thật sự khiến ta giật mình, nếu đã là như vậy, ta cũng sẽ phá tiền lệ truyền hết Lục Dực cho con. Thật ra những kiếm pháp này con phải đạt tới Kim Đan kỳ mới có thể học tập nhưng hiện tại ta sẽ dạy hết cho con, có thể học được nhiều hay ít, vậy phải xem cơ duyên của con.
Dư Tắc Thành gật đầu ngồi ngay ngắn lại, cẩn thận lắng nghe.Nam Thiên Chân Nhân vươn tay phóng xuất một đôi phi kiếm, hai thanh phi kiếm này biến thành khi thì một luồng sáng, khi là một luồng lôi điện, có khi là lửa cháy, là hàn băng, là thanh phong, là kim dực.
Nam Thiên Chân Nhân nói:
- Kiếm Phi Dực nhất mạch chúng ta hoành hành trên không, có thể một mình ngạo thị giữa hàng ngàn hàng vạn địch nhân, đối mặt hết thảy.
- Sở dĩ có thể làm được điểm này là vì chỉ cần chúng ta phóng xuất kiếm dực, không ai có thể đuổi kịp. Địch nhân không đuổi kịp chúng ta, đương nhiên không thể đánh được chúng ta, mà chúng ta lại có thể phản kích lại chúng, đây gọi là biến không gian thành chiến trường, thiên địa bao la tùy ta sử dụng.
- Các môn phái tu tiên trong thiên hạ, vẫn có vài môn phái có tốc độ nhanh hơn chúng ta, nhưng nhanh là nhanh về tốc độ phi hành mà thôi. Nếu bọn họ muốn đuổi theo chúng ta thi pháp công kích, lập tức nhược điểm của bọn họ sẽ lộ ra, lúc bọn họ thi pháp ở tốc độ cao, sẽ phải ngưng trệ trong nháy mắt, đây lại là ưu thế của chúng ta, chúng ta có thể lợi dụng khoảnh khắc ngưng trệ này của họ. Bọn họ công kích không nhanh hơn chúng ta, chạy trốn cũng không hơn chúng ta, cho nên không thể làm chúng ta sợ hãi.
- Tôn chỉ của kiếm dực Kiếm Phi Dực chúng ta chính là tiêu diệt địch nhân trong khi di chuyển. Chỉ nội điểm này đã không ai địch lại.
- Khi số lượng địch nhân vượt xa con, con sẽ chạy. Địch tiến thì ta lui, địch đứng lại thì ta quấy nhiễu, địch mệt ta đánh, địch lui ta đuổi theo. Phải làm sao trước mặt con lúc nào cũng chỉ có một địch nhân.
- Nếu địch nhân yếu hơn con, vậy cường công, nháy mắt bùng nổ, chém giết cường địch. Nếu y mạnh hơn con, vậy bỏ chạy, tìm sơ hở địch, đánh lâu làm y mệt mỏi, sau đó đột ngột bạo phát, giết chết địch nhân.
- Đây mới là kiếm ý của Kiếm Phi Dực chúng ta, kiếm pháp Kiếm Phi Dực chính vì ý đối địch như vậy mới được sáng tạo ra.
Dư Tắc Thành chăm chú lắng nghe, lúc ấy mới phát hiện mình đã thật sự đi đường vòng. Chuyện này cũng giống như trường thương dài một trượng tám nhưng lại dùng như côn bổng, hộ thuẫn phòng ngự lại mang đi đập địch nhân, không thể phát huy được tác dụng của chúng. Vì vậy nên mình chưa phát huy được lực sát thương chân chính của Kiếm Phi Dực này.
Nam Thiên Chân Nhân thấy Dư Tắc Thành đã hơi hiểu ra bèn nói tiếp:
- Được rồi, hiện tại ta sẽ chính thức truyền Lục Dực cho con. Lục Dực của Kiếm Phi Dực chúng ta bao gồm Quang Dực kiếm, Phong Dực kiếm, Viêm Dực kiếm, Băng Dực kiếm, Lôi Dực kiếm, Kim Dực kiếm.
- Kim Dực kiếm hiện tại con đã đại thành, vậy sẽ bắt đầu học năm dực còn lại.
- Quang Dực kiếm lấy ánh sáng làm cánh, ngự kiếm công kích tầm xa là đệ nhất. Kiếm ý điều khiển kiếm này ở chỗ nhanh mạnh như ánh sáng lóe lên, phi hành đường xa, đánh nhau liên tục cùng địch, nháy mắt vượt qua ngàn dặm, hào quang vạn trượng, một kiếm mãnh liệt.
- Phong Dực kiếm lấy gió làm cánh, cận chiến ngự kiếm linh hoạt đệ nhất. Kiếm ý kiếm này ở chỗ tung hoành vô ngại như gió, vờn quanh địch nhân, tìm nhược điểm của chúng. Nếukhông có nhược điểm, tạo ra nhược điểm, đánh chết cường địch. Nếu luyện tinh thông kiểm này, lấy một vây mười là chuyệnbình thường.
- Viêm Dực kiếm, lấy lửa làm cánh, ngự kiếm mãnh liệt bùng nổ chẳng khác gì lửa cháy, vô tình chẳng khác gì lửa, đột ngột bùng nổ, một kiếm hủy diệt, đánh chết cường địch.
- Băng Dực kiếm dùng băng làm cánh, ngự kiếm lạnh lùng như băng giá, không cần nhanh chỉ cần làm đông địch nhân. Có thể không nhanh bằng địch, nhưng chỉ cần làm đông y lại, ắt y không thể đuổi kịp mình.
- Lôi Dực kiếm, sét đánh như điện, đột ngột vô cùng, xa gần đều được, vô thượng thần uy. Oai của lôi điện, không người địch nổi.
- Kim Dực kiếm, đạp bằng chông gai dùng ý chém vàng phá đá giải khai hết thảy. Trong chiến đấu khó tránh khỏi bị người vây khốn, phải nhờ vào nó chém phá hết thảy, từ trên không nắm thế chủ động toàn trường.
Nam Thiên Chân Nhân vừa nói xong những lời này, lập tức Dư Tắc Thành kinh ngạc ngây người. Quả nhiên hiểu biết của mình là sai lầm, xem ra phải tu luyện lại một lần nữa.
Dư Tắc Thành lắc đầu:
- Một tháng ư?
Nam Thiên Chân Nhân nói:
- Đệ tử càng có ít Linh Căn càng khó có thể chuyển hoán nguyên lực, bọn họ chuyển hoán một loại nguyên lực cần ít nhất ba năm.
- Đây là ích lợi của Ngũ Hành Linh Căn chúng ta, trên đời này cái gì cũng có hai mặt lợi hại. Tuy rằng chúng ta cần phải vất vả gấp năm lần người khác mới có thể sáng ngang bọn họ nhưng về việc chuyển hoán nguyên lực này, chúng ta lại dễ dàng hơn bọn họ rất nhiều lần. Bởi vì chúng ta trời sinh là Ngũ hành Linh Căn chuyển hoán chân nguyên đối với chúng ta chỉ là sự tình đơn giản nhất.
Dư Tắc Thành hỏi:
- Sư phụ, vậy khi nào con có thể kích phát hai loại nguyên lực Kiếm Phi Dực vậy?
Nam Thiên Chân Nhân nói:
- Chờ sau khi con đạt tới cảnh giới Kim Đan, ta có thể kích phát một lần cho con, ở Trúc Cơ kỳ đừng nghĩ tới. Bất quá cũng có tiền bối từng vì kích phát một thời kỳ tu luyện nào đó, cho nên tiến hành hai lần kích phát nguyên lực.
- Được rồi, hiện tại con đã có thể tự do chuyển hoán, ta sẽ chính thức truyền thụ Quang Dực kiếm, Phong Dực kiếm, Viêm Dực kiếm.
Sau đó Nam Thiên Chân Nhân bắt đầu truyền thụ kiếm pháp cho Dư Tắc Thành, một người dạy một người học, một người giảng một người nghe, bắt đầu quá trình dạy dỗ như thuở trước.
Kim Dực kiếm lấy Kim làm tên, sát khí nội liễm, không gì không thể phá, chỉ gãy không cong, là kiếm cương mãnh. Tâm này là kiếm, dẹp mọi chông gai, chém phá hết thảy lấy Cửu Thức Thất Thập Nhị Trảm là kiếm pháp chủ yếu.
Quang Dực kiếm lấy Quang làm tên, hào quang vạn đạo, mau lẹ vô cùng, dù khoảng cách xa đến mức nào cũng có thể tới. Ẩn chứa lực dẻo dai, nháy mắt một kiếm, vô cùng vô tận là kiếm bền bỉ lâu dài, hung mãnh, lấy Ngũ Quang Cửu Thứ làm kiếm pháp chủ yếu.
Viêm Dực kiếm lấy Viêm làm tên, là lực hủy diệt, bùng nổ mạnh mẽ, hủy thiên diệt địa có lực vô cùng, có thể nháy mắt bùng nổ, phi hành siêu cấp là kiếm tuyệt diệt, lấy Lục Hỏa Thập Nhị Bạo làm kiếm pháp chủ yếu.
Phong Dực kiếm lấy Phong làm tên, mơ hồ bất định, vô ảnh vô hình, không thể nắm bắt, là kiếm thần kỳ, kiếm tự do lấy Thất Phong Bát Nhận là kiếm pháp chủ yếu.
Dư Tắc Thành bắt đầu học tập, đã có Kim Dực kiếm làm cơ sở chỉ trong vòng bốn mươingày. Dư Tắc Thành đã học xong tất cả kiếm thuật biến hóa của Quang Dực kiếm, Phong Dục kiếm, Viêm Dực kiếm.
Nam Thiên Chân Nhân bắt đầu tiến vào bước thứ hai dạy Dư Tắc Thành, tiến hành phân loại những kiếm pháp và Dư Tắc Thành đã học sau đó kết hợp lại. Tỷ như Canh Kim kiếm khí Đan Trần Trảm được dùng lực của Kim Dực kiếm thúc đẩy hoặc Bất Dực Nhi Phi kiếm, Mãnh Hổ Thiểm Dực kiếm đổi thành lực Phong Dực kiếm thôi thúc, lập tức hai loại kiếm pháp này trở nên linh hoạt, hùng mạnh hơn trước ba phần.
Lại dùng Quang Dực kiếm thôi thúc Chiến Lân Tiền Dực kiếm, Cực Đạo Kiếm Mang, khiến cho Chiến Lân Tiền Dực kiếm càng hiện rõ kiếm ý đột ngột bất ngờ của nó. Còn Cực Đạo Kiếm Mang, hiện tại ngay cả Dư Tắc Thành cũng không biết sẽ công kích địch nhân từ phương vị nào.
Rốt cục Dư Tắc Thành cũng đã có thể tự do sử dụng Cực Đạo Kiếm Mang, thì ra trước kia không thể sử dụng tùy ý là vì kiếm này cần dùng Quang Dực kiếm thúc đẩy. Trước kia sau khi hắn bùng nổ, lợi dụng kiếm quang thúc đẩy, cho nên không phát huy hết sự hùng mạnh của kiếm này.
Sau khi Dư Tắc Thành ôn lại một lượt tất cả kiếm pháp của mình, đột nhiên Nam Thiên Chân Nhân bảo Dư Tắc Thành dùng Viêm nguyên lực điều khiển những kiếm pháp ấy. Dư Tắc Thành dựa theo lời sư phụ chỉ bảo, điều chỉnh lại, dần dần có thể khống chế vô cùng thuận lợi.