Tiên Ngạo
Chương 4 : Cơ duyên chợt đến
Ngày đăng: 22:58 19/04/20
Lý Đại quan nhân cau mày:
- Ngươi nghĩ ta bao nhiều tuổi mà đưa kẹo. cứ đưa hết tiền Đây là đù. tám trăm tám mươi đồng cũng được. Ngươi là người đầu tiên mua sách, bán rẻ cho ngươi vậy.
Dứt lời, Y bèn vứt quyển Vô Thượng Thiên Đạo Huyết Cương quyết cho Dư Tắc Thành:
- Có chuyện này, quyển này lúc trước bị cháy mất vài tờ. đưa tiền rồi biến đi, đừng cò kè nữa.
Dư Tắc Thành vét hết tiền trong túi đưa cho Lý đại quan nhân, thuận tay chọn lấy một trong ba quyển sách mà hắn đã lựa:
- Đại ca. hôm nay ta mở hàng cho ngươi, dù sao ngươi cũng phái thơm thảo một chút. Ta vui. mọi người cùng vui. tặng ta thêm quyển này được chăng?
Lý đại quan nhân tức giận khoát tay. bảo hắn cút đi lập tức. Dư Tắc Thành cười ha hả cầm hai quyển sách, rời khỏi nơi này trở về nhà.
Sau khi về đến nhà, Dư Tắc Thành đưa trâm đồng cho mẫu thân, kẹo cho đệ đệ muội muội. Sau đó. hắn trở về phòng mình, bắt đầu xem hai quyển sách này. Trước khi xem sách, hắn dùng nước sạch rửa tay; rửa mặt. sau đó mới bình tâm tĩnh khí bắt đầu đọc sách, đây là thói quen phụ thân đã dạy hắn.
Trước tiên. Dư Tắc Thành mở Vô Thượng Thiên Đạo Huyết Cương quyết ra. chương thứ nhất trong sách này viết:
- Thiên đạo bất công, đại thành mà như thiếu. Vô thượng thiên đạo. cầu phép thành Thánh Tổ. hóa khí vào hư không, diệu dụng vô cùng. Khí chia làm bảy màu: Bạch Mang, Tử Ám, Mặc Viêm, Thanh Sát, Kim Hầu, Huyết Cương, Lục Uyên. Tất cả dung hợp. huyết cương hợp thể. tác dụng vô cùng. Thiên địa biến hóa cũng là như vậy. hư không là nhà. trong thật có hư. trong hư có thật, mông lung mờ mịt. trong chương này kể rõ ràng...
Dư Tắc Thành đọc một hơi. cảm thấy nhức đầu hoa mắt. dường như trong quyển sách này có thứ gì đó hấp thu tinh khí của hắn. chưa xem hết một trang đã phái bỏ xuống, gấp sách lại. một hồi lâu mới khôi phục lại bình thường.
Dư Tắc Thành trấn tĩnh lại. bắt đầu kể lại chuyện xảy ra trong thời gian qua, chuyện tranh đấu giữa mình và Vương Học Sâm.
Trong đại sảnh của Hắc Hổ đường. Thôi Nhân Hùng nói với Mã Lão Hắc:
- Hắc ca. rốt cục là Bạch Tiểu tử này muốn làm gì? Trước khi y tỏ ra lạnh lùng như băng giá. ngạo mạn vô cùng, vừa rồi dường như đã biến thành người khác vậy.
Mã Lão Hắc cười nói:
- Tuy y tỏ ra kiêu ngạo trước mặt chúng ta. nhưng trở về núi rồi. cũng chỉ là con chó trước mặt người ta mà thôi. Xích Thủy môn vốn là nơi tụ tập đệ tử ngoại môn của môn phái tu tiên Thủy Vân tông, nhất định là y muốn học cách nấu thang này để trở về nịnh nọt đám nhân sĩ có chức quyển của Thủy Vân tông, đê chạy chọt thân phận đệ tử nội môn.
Thôi Nhân Hùng nói:
- Môn phái tu tiên Thủy Vân tông ư? Hắc ca, vì sao đệ chưa nghe nói chuyện này bao giờ. thế lực của bọn họ ra sao vậy?
Mã Lão Hắc bật cười ha hả:
- Đệ chưa từng nghe qua cũng là chuyện bình thường, sau này đệ cứ coi như chưa từng nghe thấy. Thế lực ra sao ư? Quốc gia chúng ta tên là Thang quốc, nơi Đây là thành Lâm Hải. kinh đô gọi là thành Bí Giang, phía Bắc Thang quốc là Trì quốc, kinh đô là thành Miên Giang. Phía Nam là Mộc quốc, kinh đô là thành Man Ngữ. Nhiều đời Quốc chủ của ba quốc gia này đều có chữ Thủy trong tên của họ. vậy đệ nghĩ xem thế lực của Thủy Vân tông thế nào?
Thôi Nhân Hùng nghe vậy trợn mắt há mồm, không nói nên lời.