Tiên Ngạo
Chương 455 : Vực Ngoại Ma Thần
Ngày đăng: 23:05 19/04/20
Phản ứng của Cửu Đầu Độc Long khiến mọi người kinh ngạc sững sờ, không ngờ nó vừa nhìn thấy Dư Tắc Thành đã quay đầu bỏ chạy. Tuy rằng thân hình nó khổng lồ nhưng khi đã chạy lại nhanh như nước chảy mây trôi, vô cùng linh hoạt nhanh nhẹn, chỉ trong nháy mắt đã chạy được bảy, tám dặm đường, hoàn toàn bỏ mặc đám hậu duệ Dị tộc của mình.
Dư Tắc Thành khẽ mỉm cười, kiếm quang chợt lóe, bay tới trước mặt chặn đường Cửu Đầu Độc Long, cười nói:
- Đừng đi vội, chúng ta tâm sự với nhau một chút. Da của ngươi rất tốt, chín đầu hẳn là đủ dùng làm pháp khí. Nào, chúng ta cùng thương lượng với nhau, cho ta mượn những thứ kia sử dụng.
Cửu Đầu Độc Long kia nhìn Dư Tắc Thành chăm chú, bất chợt lăn tròn một vòng, lập tức hóa thành một tên tiểu tướng khoác bào trắng diện mạo anh tuấn, đầu đội một chiếc ngân khôi cũ rách, thân khoác một bộ chiến giáp sáng ngời, ngoài khoác chinh bảo bằng gấm, lưng đeo thắt lưng bằng da tê giác. Tay y cầm một cây Nguyệt Nha Sạn, chân đi giày da heo.
Đột ngột y quỳ sụp xuống, lớn tiếng kêu lên:
- Tiên sư, dừng tay, ta không phải là Dị tộc, ta là Phật tiền Hộ pháp của thượng môn Kim Quang tự ở đầm Bích Ba, Loạn Thạch sơn, hoàn toàn không phải là Dị tộc, xin tiên sư chớ hiểu lầm.
Dư Tắc Thành sửng sốt ngây người, nhìn kỹ lại trên khôi giáp tên này quả thật có tiêu ký Phật môn, thật sự không giống với Dị tộc, bèn hỏi:
- Ngươi là Phật tiền Hộ pháp, vì sao lại ở nơi này. Nói, rốt cục là chuyện gì, ta chỉ cho ngươi một cơ hội duy nhất, nếu có nửa lời nói dối, chớ có trách ta... Nguồn truyện: Truyện FULL
Thiếu niên do Cửu Đầu Độc Long hóa thành vội vàng nói:
- Ta quả thật xuất thân thượng môn Kim Quang tự ở đầm Bích Ba, Loạn Thạch sơn, bất quá... bất quá nhiệm vụ của ta là làm Phật tiền Hộ pháp trước sơn môn, khiến cho thiện nam tín nữ tới dâng hương cảm nhận được Phật pháp hùng mạnh..
- Thật ra chỉ là tên giữ cửa, đứng gác nơi đó còn phải ăn chay, thật sự khó lòng chịu được.
- Rốt cục vào ngàn năm trước Kim Quang tự gặp phải cường địch đánh tới trước cửa, từ trên xuống dưới hỗn loạn vô cùng. Ta tìm được cơ hội chạy trốn, trời xui đất khiến sao chạy tới nơi này, vốn muốn ăn thịt bọn Dị tộc kia một bữa cho thật đã. Không ngờ chúng gọi ta là tổ tiên Cửu Đầu Độc Long gì đó, tỏ ra cung kính vô cùng, thưởng xuyên dâng lên đồ cúng.
Dị tộc kia có tên ra sức chống lại, liều mạng ngăn cản, có tên chạy trốn giữ mạng. Có tên sững sờ đứng đó, bọn chúng đã hoàn toàn tuyệt vọng. Còn có một số quỳ xuống tại chỗ, giơ cao một pho tượng Ma Thần to bằng đầu người, quỳ bái lạy pho tượng đó.
Trong đó có một trưởng lão rút chủy thủ ra đâm vào ngực mình, vãi máu tươi lên pho tượng Ma Thần kia. Sau đó có một người khác cũng làm theo, dần dần cả bọn tự sát như điên cuồng trước mặt pho tượng Ma Thần, tưới máu tươi lên đó, dường như đang cầu xin Ma Thần giáng lâm.
Cửu Đầu Độc Long nói:
- Tiên sư cẩn thận, đây là Vực Ngoại Ma Thần, là thiên thần của Dị tộc bọn chúng. Năm xưa y bị Hiên Viên Hoàng đế phong ấn ở Tự Tại Thiên, mỗi năm giáng lâm một lần, thực lực hùng mạnh vô cùng. Tiên sư, ngài phải cẩn thận.
Dư Tắc Thành nghe vậy sững sờ:
- Mỗi năm giáng lâm một lần ư, phải chăng đúng vào tiết Thanh Minh?
Cửu Đầu Độc Long đáp:
- Đúng vậy, đúng là tiết Thanh Minh. Mấy ngày nay ta cố ý tránh đi, ta cũng không dám đối mặt với nó.
Dư Tắc Thành nghe vậy sững sờ, chợt một ý nghĩ nảy sinh. Hàng năm xuất hiện một lần vào tiết Thanh Minh, hẳn là món Tiên Thiên Linh Bảo kia nằm trong tay Vực Ngoại Ma Thần thiên thần Dị tộc này. Mỗi năm nó giáng lâm một lần, cho nên uy năng của Tiên Thiên Linh Bảo kia cũng phát ra mỗi năm một lần. Nếu là như vậy, ước mơ tìm kiếm Tiên Thiên Linh Bảo của mình đã thất bại hoàn toàn.
Dư Tắc Thành vẫn cố ôm một tia ảo tưởng, lặng lẽ quan sát cảnh tượng trước mắt. Khi đám Dị tộc kia tự sát lên tới hơn ba trăm người, lập tức pho tượng Ma Thần kia dường như hóa thành khói đen, lan tràn trong phạm vi ngàn dặm. Lập tức trong lòng Dư Tắc Thành thất vọng tới cực điểm, bởi vì trong khói đen này ẩn chứa sáu loại linh khí kỳ dị, một loại trong đó chính là Mộc linh khí.
Thì ra Tiên Thiên Linh Bảo này nằm trong tay Vực Ngoại Ma Thần kia, nó lại bị phong ấn ở Tự Tại Thiên là Hiên Viên Hoàng đế phong ấn. Còn thế giới Thiên Ngoại Thiên kia, có trời mới biết nó ở nơi nào. Có thể nói Tiên Thiên Linh Bảo này hoàn toàn không có duyên với mình, chỉ có thể nhìn bảo vật mà than thở.