Tiên Ngạo
Chương 497 : Dựng lại sơn hà
Ngày đăng: 23:05 19/04/20
Tử Kim Tiên nói tiếp:
- Côn Bằng Yêu Vương giúp ngươi tụ hợp tinh hoa huyết mạch, chuyện này dựa theo thị trường đáng giá chín ngàn vạn linh thạch. Ta giúp ngươi luyện chế Đại Chu Thiên Tứ Ngự Tam Thập Lục Khí Vạn Linh Tuyền, chuyện này cần sáu ngàn vạn linh thạch, còn có Thiều Dao giúp ngươi sửa chữa bí tịch, cần một phương linh thạch...
Dư Tắc Thành nói:
- Ta hiểu, mạng ta có thể giữ được, tốt hơn bất cứ chuyện gì, cứ nói cái giá cuối cùng đi.
Tử Kim Tiên nói:
- Tính đi tính lại, tất cả linh thạch mà ngươi tích trữ hết sạch không còn, hơn nữa ngươi còn nợ lại một khoản lớn. Nhưng ngươi sắp sửa trở thành một trong những hộ pháp của Vô Hình Ám Ma tông chúng ta, cho nên khoản nợ này được miễn. Cuối cùng chúng ta còn thưởng cho ngươi một phương linh thạch để làm vốn, ngươi thấy có được không?
Dư Tắc Thành nói:
- Cảm tạ các vị tiền bối, Tắc Thành cảm kích vô cùng.
Kim Tâm Đại trưởng lão lại lấy ra một vật:
- Mấy người chúng ta vừa nhìn ngươi hưởng thụ lạc thú cõi tiên, vừa khổ tâm nghiên cứu. Đây là Thiên Cương Nhị Tâm Tỏa mà đám Chân Nhất Thần Quân chúng ta nghiên cứu luyện chế. Khóa này có thể giúp ngươi khống chế Phượng Mâu Chân Quân, nó ràng buộc bằng nhục thể, dùng máu huyết của hai ngươi luyện chế. Trên thần thức, thần hồn, mấy lão già chúng ta mạnh ai nấy dùng bí pháp tập trung lại một chỗ, mới luyện thành khóa này.
- Khóa này khác với cấm chế khống chế, thuộc loại pháp bảo cấm chế trong vô hình, có thể khiến Phượng Mâu Chân Quân dần dần chấp nhận ngươi, thích ngươi, yêu ngươi, vĩnh viễn nghe theo mệnh lệnh của ngươi, có thể nói là một kiệt tác của đám Phản Hư Chân Nhất chúng ta.
Dứt lời, bọn họ đưa cho Dư Tắc Thành một luồng sáng. Không ngờ khóa này không thể bố trí một lần mà cần nhiều lần, mỗi lần như vậy cần hai người cùng động tình hoan hảo toàn tâm toàn ý, đối phương không kháng cự, lúc ấy mới có thể từ từ bố trí. Tổng cộng cần thi pháp trong mười tám ngày liên tục mới có thể hoàn thành.
Tử Kim Tiên nói tiếp:
- Bất quá Tắc Thành này, ngươi không nên quá tin vào Nhị Tâm Tỏa này, thần uy của Chân Nhất Thần Quân không phải ngươi có thể tưởng tượng hết. Cho dù ngươi thêm vào bất cứ gông xiềng nào trên người nàng, trong giây phút nàng trở thành Chân Nhất Thần Quân, rất có khả năng sẽ bị nàng hóa giải. Cho nên hết thảy phải dựa vào chính ngươi.
- Được rồi, chúng ta phải cắt đứt kết nối tâm thần cùng ngươi, ngày Thiên Mục tông trở lại hàng ngũ thượng môn, chính là lúc ngươi tự động trở thành hộ pháp Vô Hình Ám Ma tông chúng ta.
Dư Tắc Thành nhận lấy luồng sáng:
- Tắc Thành đã hiểu.
Dư Tắc Thành gật gật đầu, hai bên cắt đứt kết nối tâm thần, các Chân Nhất Thần Quân này đều trở về nhà mình. Theo như vẻ mặt của bọn lão, bị kích thích sau khi chứng kiến cảnh tượng Dư Tắc Thành hảo hợp Tiên Nhân, sau khi trở về nhất định sẽ lõa thể chạy rông một chuyến...
Dư Tắc Thành trở về bản thể của mình, tâm thần hợp nhất, tiếp tục cuộc vui.
Sáng hôm sau, tia nắng đầu tiên rơi vào thiên trụ, Dư Tắc Thành ngủ được một lúc đã tỉnh lại, đẩy Phượng Mâu Chân Quân đang nằm đè trên người mình qua một bên, lặng lẽ nhìn nàng.
Phượng Mâu Chân Quân bị hành động của Dư Tắc Thành đánh thức, dần dần tỉnh lại, định đứng lên. Nhưng trận chiến hôm qua vô cùng kịch liệt, khiến cho nàng suýt chút nữa ngã sấp trở lại, mãi một lúc sau mới đứng dậy được.
Trong thời gian này không ngừng có người tu tiên tới đây rình mò. Nhưng những người này vừa tiến vào phạm vi của Thập Phương Câu Diệt đại trận, đều bị đại trận diệt sạch. Trong đó có ba Nguyên Anh Chân Quân tới rình xem, may mà miễn cưỡng xông ra được, không bị đại trận giết chết. Từ đó về sau không còn ai dám tới nữa.
Lưu Ly Chân Quân dần dần hồi tỉnh, nhưng nàng đã bị Dư Tắc Thành chế ngự hoàn toàn, đưa vào trong thế giới Bàn cổ, trở thành một Nguyên Anh Chân Quân bị Dư Tắc Thành bắt được. Trong thế giới Bàn Cổ này, cho dù nàng muốn tự bạo cũng không thể được.
Thanh Ngưng và Lan Miểu cũng bị Dư Tắc Thành đưa vào thế giới Bàn cổ, chỉ có nơi này mới có thể bảo vệ tính mạng các nàng. Trạng thái của Thanh Ngưng hết sức kỳ quái, thương thế do Dư Tắc Thành đánh trúng đã sớm chữa khỏi, nhưng mãi vẫn không thấy nàng thức tỉnh. Lão Thất đoán rằng có lẽ nàng sợ hãi thực tại cho nên tự phong bế mình, chìm vào trạng thái hôn mê.
Sau khi Đại Chu Thiên Tứ Ngự Tam Thập Lục Khí Vạn Linh Tuyền được bố trí xong, hết thảy đi vào khuôn phép. Phượng Mâu Chân Quân được Dư Tắc Thành tận tâm dạy bảo trở nên ngoan ngoãn vô cùng, dịu dàng nhu mì, hiện tại Dư Tắc Thành đã được rảnh rang.
Nhìn Phượng Mâu Chân Quân đang ôm mình say ngủ. Dư Tắc Thành trở vào thế giới Bàn Cổ, nhìn bảy tiên nhãn của mình, đã tới lúc gieo trồng chúng.
Dư Tắc Thành gọi to:
- Lão Thất, ta chuẩn bị gieo trồng tiên nhãn, có vấn đề gì không?
Lão Thất đáp:
- Báo Thống lĩnh Đại nhân, trải qua một thời gian phân tích tổng kết, sửa chữa, rốt cục hôm trước đã hoàn thành công tác cải tạo tiên nhãn, đã có thể tiến hành gieo trồng.
- Bất quá Thống lĩnh Đại nhân, phải chăng gần đây ngài có cảm giác như mình có thể thăng tiến cảnh giới?
Dư Tắc Thành đáp:
- Đúng vậy, hiện tại chỉ cần ta bế quan tu luyện, ắt sẽ nâng cao cảnh giới.
Lão Thất nói:
- Đúng vậy Thống lĩnh Đại nhân, trong trận chiến Thiên Trụ sơn lần này, ngài chịu thiên địa nguyên khí xung kích, lại được tiên khí thấm nhuần, hấp thu huyết khí. Nếu hiện tại ngài bế quan, có thể thăng tiến một hơi tới cảnh giới Kim Đan Long Hổ, thăng liên tục bảy cảnh giới.
- Nhưng nếu hiện tại ngài gieo trồng tiên nhãn, cần phải tiêu hao một số lớn tinh nguyên huyết khí của ngài. Có thể nói gieo trồng mỗi tiên nhãn như vậy, cảnh giới ngài sắp nâng cao sẽ bị giảm xuống một tầng. Xin hỏi hiện tại ngài muốn gieo trồng bao nhiêu tiên nhãn?
Dư Tắc Thành đáp:
- Chuyện này cần phải suy nghĩ nữa sao? Gieo trồng tất cả cho ta, cảnh giới sau này vẫn có thể tu luyện, tiên nhãn này cho dù tính cả trên Tiên Giới, cũng chỉ còn lại bảy mà thôi. Lập tức gieo trồng hết cho ta!
Dư Tắc Thành nghiến răng một cái, giơ tay ra, lập tức bảy tiên nhãn trải qua Lão Thất cải tạo trồng lên đầu hắn. Vô số đạo bạch quang phát ra bên trong thế giới Bàn cổ, Dư Tắc Thành bắt đầu quá trình gieo trồng tiên nhãn, lập tức cảm giác đau đớn đến cực độ xuất hiện trên người Dư Tắc Thành.
Ráng chịu, chỉ có thể ráng chịu, toàn thân Dư Tắc Thành toát ra mồ hôi lạnh, cố sắng chịu đựng nỗi đau khôn tả.
Thân thể Dư Tắc Thành co giật khiến cho Phượng Mâu Chân Quân bừng tỉnh. Nàng thấy trên đầu Dư Tắc Thành xuất hiện bảy lỗ máu, máu tươi chảy ra không ngớt, lập tức cảm thấy rất đau lòng, không biết làm cách nào cứu chữa cho Dư Tắc Thành.