Tiên Ngạo

Chương 514 : Thanh Ngưng Lan Miểu

Ngày đăng: 23:06 19/04/20


Cho dù là Phật quang chuyên môn đối phó ác quỷ ma đầu, các nàng cũng có thể hấp thu, tuy rằng lượng hấp thu nhỏ bé không đáng kể, nhưng chuyện này có nghĩa là các nàng đã không thể bị thương tổn. Cho dù là thương tổn, gặp phải lực lượng cực kỳ hùng mạnh đánh tan các nàng, các nàng cũng có thể tụ tập lại, khôi phục như thường.



Khuyết điểm duy nhất chính là các nàng không thể ở cách Dư Tắc Thành quá xa, không thể vượt qua mười dặm, bằng không sẽ mất đi bí pháp của thế giới Bàn cổ tiếp ứng, sẽ không duy trì được trạng thái Ma Linh của các nàng.



Ngoài ra trạng thái này cũng tạo ra thương tổn không nhỏ cho bản thể các nàng, mỗi ngày chỉ có thể hiện hình không quá một khắc. Nếu vượt qua thời gian này, các nàng sẽ đánh mất ý thức, biến thành Ma Linh chân chính. Nếu mỹ nữ họa bì mất đi thần trí, vậy không còn giá trị tồn tại gì cả. Cho nên Lão Thất cố ý sử dụng hạn chế về thời gian với quân đoàn Ma Linh này.



Chỉ cần Dư Tắc Thành xuất ra chiêu này, lập tức bốn phía xung quanh hắn sẽ toàn là Ma Linh. Phàm là sinh linh ở gần hắn sẽ trở nên khô héo, phàm là kiến trúc sẽ bị phá hủy. Có được quân đoàn Ma Linh này, Dư Tắc Thành không còn sợ quần chiến nữa.



Dư Tắc Thành sửa sang xong hai quân đoàn của mình, trong lòng dần nảy ra ý muốn ra đi. Đại hội thưởng hoa này đã không còn ý nghĩa gì với hắn, không bằng trở lại Thiên Mục tông, phát triển chấn hưng Thiên Mục tông, sớm ngày đưa nó trở thành thế lực thượng môn đầu tiên do chính mình khống chế.



Dư Tắc Thành nghĩ tới nghĩ lui, hắn đang cân nhắc một chuyện, đó là có nên sử dụng hai phần phó đan cứu sống hai nàng Thanh Ngưng Lan Miêu hay không, vừa khéo còn đủ hai chiếc lá. Nếu cứu sống các nàng, tu vi các nàng vốn là Nguyên Anh Chân Quân, có sự trợ giúp lớn lao này, Thiên Mục tông sẽ có thêm hai Nguyên Anh Chân Quân, thêm vào bốn Giả Anh Đan chính là sáu Nguyên Anh Chân Quân. Sau hai, ba năm nữa, Phượng Mâu Chân Quân trở thành Phản Hư Chân Nhất, thêm vào số Nguyên Anh Chân Quân kia, Thiên Mục tông chắc chắn sẽ trở thành một trong những thượng môn, có thể nói sẽ đứng vững gót chân.



Cứu sống các nàng, thần thức các nàng sẽ bị hao tổn, thần trí bị thương, là cơ hội tốt để mình lợi dung tiên nhãn khống chế các nàng. Tuy rằng các nàng không còn khả năng nâng cao cảnh giới nữa, nhưng sẽ vạn phần trung thành đối với mình, bấy nhiêu cũng đã đủ.



Nhưng cứu sống các nàng, mình sẽ không còn thần đan hộ mạng, đối với lựa chọn này, Dư Tắc Thành do dự trong lòng, không biết nên làm thế nào.



Cứ như vậy, Dư Tắc Thành giằng co toan tính, rốt cục cũng đưa ra quyết định. Hắn quyết định hy sinh một phó đan trước cứu sống Lan Miểu, như vậy sẽ được sức lực cống hiến của một Nguyên Anh Chân Quân. Để xem hiệu quả thế nào, sau đó mới quyết định có nên tiếp tục cứu Thanh Ngưng không.



Vì vậy Dư Tắc Thành sử dụng chiếc lá kia cứu sống Lan Miểu đang bị Huyền Băng phong bế. Nếu mình không cứu nàng, một nữ tử tuổi thanh xuân đối mặt Chân Nhất Thần Quân còn dám anh dũng xông lên, cứ như vậy sẽ bị tan thành tro bụi, Dư Tắc Thành không muốn nhìn thấy tình cảnh này.



Lá phó đan kia vừa đặt lên trán Lan Miểu, lập tức biến mất, hóa thành một luồng năng lượng kỳ dị lan tỏa khắp toàn thân Lan Miểu. Lập tức cơ thể nàng phát sinh biến hóa, miệng vết thương khép lại, vết máu biến mất, cuối cũng không còn chút thương tổn nào, hoàn toàn khôi phục bình thường.



Sau đó Lan Miểu dần dần tỉnh lại, quả nhiên giống như Lý Chân Nhân đã nói, Lan Miểu khôi phục lại này xét trên một góc độ nào đó đã không còn là Lan Miểu trước kia, đã trở thành người khác.
Trong lần thảo phạt Thiên Mục tông, nhất mạch trưởng lão Oán Vô Tình đã xuất động hết cả ổ, kết quả hai Phản Hư Chân Nhất, hai Nguyên Anh Chân Quân, mười mấy Kim Đan Chân Nhân không thấy một ai trở lại.



Mà trong Tu Tiên Giới Liễu châu đồn đại khắp nơi, Đan môn và Diệt Tuyệt tông phản bội. Chuyện Thiên Mục tông sẽ làm nổ Liễu châu hoàn toàn chỉ là lừa gạt, bằng không vì sao mãi tới bây giờ Liễu châu vẫn bình an? Thật ra mục đích chân chính của bọn họ là thanh trừ thế lực chống đối, tiêu diệt sinh lực môn phái khác.



Cao thủ không về, chuyện tranh quyền đoạt lợi lập tức xảy ra trong Đan môn. Lại thêm Diệt Tuyệt tông nhiều lần phát động chất vấn, hỏi thăm chân tướng sự tình, cho nên Đan môn vô cùng hỗn loạn.



Đệ tử các phái tới đây tham gia thịnh hội có tới hàng vạn, muôn màu muôn vẻ, rợp đất che trời, không có chuyện gì cũng gây ra chuyện, cho nên thế cục ở Đan môn hiện tại hoàn toàn hỗn loạn.



Lần này mỏ khoáng sản trong Thanh Minh đột ngột bị người tập kích chính là giọt nước cuối cùng làm tràn ly. Vật cực tất phản, trong cục diện hỗn loạn này, nhân sĩ có kiến thức của Đan môn rốt cục cũng đứng ra.



Bảo Ẩn Chân Nhân thân là Kim Đan Chân Nhân. Đoàn trường Cửu Thập Cửu Chiến Đấu Đoàn, trong giờ phút này đứng ra ngăn cơn sóng dữ, dẫn dắt chín mươi chín Kim Đan Chân Nhân của Chiến Đấu Đoàn liên kết cùng một số Kim Đan Chân Nhân khác trong Đan môn, cất cao tiếng nói của mình, đánh vào Đan Hoàng điện, nắm lấy đại quyền, sau đó bắt tay vào xử lý cục diện hỗn loạn.



VỊ Bảo Ẩn Chân Nhân này hành sự dứt khoát quả quyết, không như năm vị Nguyên Anh Chân Quân kia vì sợ trách nhiệm cho nên không hề hỏi đến chuyện đời, kéo dài thời gian, hy vọng sẽ qua được đại hội thưởng hoa này. Y trực tiếp tuyên bố bắt đầu đại hội thưởng hoa, cho dù Diệt Tuyệt tông không thể chống đỡ nổi, Đan môn cũng sẽ cử hành một mình.



Đồng thời y công bố đặc tính thần đan ra ngoài, thần đan này chia làm một chủ mấy phó, mỗi chiếc lá phó đan có thể giúp người ta thoát chết một lần. Sau đó tuyên bố vào thời khắc cuối cùng của đại hội thưởng hoa sẽ bán đấu giá hai chiếc lá phó đan, ai trả giá cao nhất sẽ được mua.



Tin này vừa truyền ra lập tức thu hút sự chú ý của mọi người. Ai nấy đều chú ý vào thần đan, tự nhiên cục diện hỗn loạn cũng trở nên yên tĩnh một phần.



Sau đó Bảo Ẩn Chân Nhân còn tổ chức Kim Đan Chân Nhân tiến hành tuần tra, phàm là kẻ nào gây sự, gây hỗn loạn, lập tức giết không tha.



Đồng thời y cho người mở ra một khu vực trăm dặm trong núi gọi là Ân Oán tràng, các tu sĩ muốn đánh nhau cứ việc tới đó, Đan môn không bao giờ hỏi tới.