Tiên Ngạo

Chương 532 : Đạo của riêng mình

Ngày đăng: 23:06 19/04/20


Dư Tắc Thành tra xong chuyện Tiểu Tam, trong lòng vô cùng cảm thán, bèn bố trí cho Tiểu Tam ở tạm ngoại môn Hiên Viên kiếm phái, còn mình ngự kiếm bay lên, tới Hiên Viên kiếm phong báo cáo chuyện này cho chưởng môn Thạch Cơ.



Chưởng môn Thạch Cơ nghe xong cũng cảm động không ít, bất quá vẫn phải cho nội tuyến điều tra, để xem chuyện của Tiểu Tam có thật hay không. Rốt cục ba ngày sau, tin tức nội tuyến truyền về cho biết hết thảy là thật.



Và như vậy, vào đại lễ thu đồ đệ tháng kế tiếp. Dư Tắc Thành thu đồ đệ đầu tiên của mình. Thiệu Trinh Đình, tức Tiểu Tam, cũng là Ngũ Hành Linh Căn, là khai môn đệ tử.



Sau khi Tiểu Tam nhập môn, thuận lợi thông qua huyết mạch truyền thừa, thức tỉnh Tâm Giác, xem ra y không phải là nội gián của môn phái khác. Dư Tắc Thành thấy vậy hết sức vui mừng, bèn lấy tất cả công lao của mình ở Hiên Viên kiếm phái đổi được một viên Tẩy Tủy Đan của nội môn vô cùng trân quý, cho Tiểu Tam uống vào, sau đó bắt đầu ra sức dạy y tu hành.



Hoàng Ngưu cốc bất lợi cho việc tu luyện của Tiểu Tam, vì y chỉ mới Luyện Khí kỳ. Dư Tắc Thành bèn dẫn y trở về Thiên Đạo phong, bắt đầu truyền thụ cho y các loại tiên thuật.



Lúc này Hiên Viên kiếm phái cũng đã xảy ra một đại sự, rốt cục kế hoạch bắt đầu nhiều năm trước đã bắt đầu tiến hành. Đám đệ tử hậu tiến như Lục sư đệ, Thất sư đệ của Dư Tắc Thành bắt đầu chấp hành nhiệm vụ thí luyện. Cả bọn được đưa ra Vực Ngoại, chịu đựng thí luyện vô cùng đáng sợ.



Thí luyện như vậy một năm sau, đám đệ tử mới trở về, bất quá lúc trở về chỉ còn lại một nửa. Dư Tắc Thành có cảm giác như Lục sư đệ, Thất sư đệ mình đã thay đổi, không còn vui vẻ nô đùa ngày ngày như trước. Bọn chúng trầm lặng không nói, giống như đồ đệ của mình.



Cứ như vậy, lúc rảnh rỗi Dư Tắc Thành dạy dỗ đồ đệ, khi thì trở lại Hoàng Ngưu cốc lặng lẽ tu luyện. Thời gian cứ trôi qua từng ngày như vậy, nửa năm sau, Dư Tắc Thành lại được một dị tượng Kim Đan nữa. Sau lưng hắn hiện ra vô số ảo ảnh, dường như là vô số đồi núi sông ngòi xuất hiện. Cả thiên địa hiện ra trong ảo ảnh này, như là một thế giới mới sinh ra.



Thế giới Kim Đan Bản Ngã và thế giới Bàn cổ của Dư Tắc Thành dung hợp thành một thể, dị tượng Kim Đan kia vốn là hình chiếu của thế giới Bàn Ngã cho nên Dư Tắc Thành mới có được dị tượng Kim Đan như vậy.



Dị tượng Kim Đan trước hoàn toàn ẩn trong dị tượng Kim Đan này, thần kiếm ẩn trong thế giới, vô ảnh vô hình.



Sau khi Dư Tắc Thành được dị tượng Kim Đan này, hắn bèn nghiên cứu vô cùng tỉ mỉ, dần dần phát hiện ra một phần diệu dụng của nó, nghiên cứu ra pháp thuật sử dụng dị tượng Kim Đan khắc địch.



Dị tượng Kim Đan có đồi núi sông ngòi, cung điện vô số, Dư Tắc Thành đặt tên cho nó là Thế Giới. Mà dị tượng Kim Đan có hình dáng kiếm Hiên Viên, Dư Tắc Thành đặt tên là Thiên Hạ.



Chỉ có nắm giữ được Thế Giới, mới có thể khống chế Thiên Hạ. Đây là một câu mà Dư Tắc Thành rất thích, nó nằm trong một câu chuyện về Hải Hổ gia tộc ở dị giới mà trước đây Dư Tắc Thành từng xem trong một quyển du ký.



Trong lúc Dư Tắc Thành đang đặt tên cho dị tượng Kim Đan của mình, bất chợt cả Thiên Đạo phong chìm vào trong một cảnh tượng kỳ dị.



Một cỗ uy áp khó hiểu thình lình xuất hiện không tiếng động. Chỉ thấy trên bầu trời Thiên Đạo phong xuất hiện vô số điểm linh quang có thể thấy được bằng mắt thường. Những điểm linh quang này đều có thuộc tính, màu sắc khác nhau, chợt sáng chợt tối, nhưng điểm nào cũng ẩn chứa thiên địa nguyên khí hết sức tinh thuần, trông rực rỡ động lòng người.



Bất chợt một tiếng gầm vang vọng thiên địa, chẳng khác tiếng long ngâm vang lên. Theo tiếng gầm này vang lên, đột nhiên tất cả linh khí quay cuồng hỗn loạn, nháy mắt hình thành vô số cơn lốc xoáy linh khí. Liếc mắt nhìn qua, khắp bầu trời đâu đâu cũng có những cơn lốc xoáy linh khí này, dường như vô tận. Phạm vi trăm dặm xung quanh Thiên Đạo phong linh quang lóe sáng, hơn nữa theo tiếng gầm này càng ngày càng sáng hơn.



Thình lình một đạo Thiên Lôi kinh thiên động địa giáng xuống, thanh âm vang vọng đất trời. Sau đó lại thêm một tia sét trên trời giáng xuống, trúng vào một đỉnh núi trên Thiên Đạo phong.




Lần này Dư Tắc Thành tu luyện miệt mài trên đài đá trong đầm hết một tháng ròng rã. Sau một tháng, khí huyết quy nguyên, Huyết Cương Thần Quyết của Dư Tắc Thành đã đạt tới đại thành, hoàn toàn đạt tới trình độ của cảnh giới Long Hổ đỉnh phong. Nhưng vì Dư Tắc Thành chưa đột phá được bảy cửa ải Tâm Động phá ngộ, định tâm, tình chướng... cho nên cảnh giới của hắn vẫn là cảnh giới Tâm Động sơ cấp.



Huyết Cương Thần Quyết đại thành, pháp quyết này không phải là Huyết Cương quyết trước đây, nó xuất thân từ Huyết Cương quyết, nhưng thanh xuất ư lam, nói đúng hơn là pháp quyết hùng mạnh nhất hợp nhất từ bốn pháp quyết Huyết Cương quyết, Huyết Ma Kinh. Thiên Đạo Thần Quyết, Đạo Pháp Tự Nhiên.



Được pháp quyết này, Dư Tắc Thành đã có thể ngạo thị thiên hạ nhưng hắn vẫn cảm thấy chưa đủ, hắn bắt đầu tu luyện đạo nguyên lực thứ hai của mình: Tử Phủ Kim Đan khí.



Có kinh nghiệm từ Huyết Cương Thần Quyết, Dư Tắc Thành bắt đầu chuyển sang tu luyện Tử Phủ Kim Đan khí.



Tử Phủ Kim Đan khí này chính là Luyện Khí thuật của Hiên Viên kiếm phái giúp Trúc Cơ thăng lên Kim Đan một cách an toàn nhất, nhanh chóng nhất, vốn nó do Tử Phủ tông truyền lại, sau bị Hiên Viên kiếm phái đoạt được, Tử Phủ tông đã sụp đổ trong trận chiến năm xưa.



Trong đó có hai nhánh là Tử Khí Đông Lai tông và Tử Phủ Nhất Khí tông dần dần trở nên hùng mạnh, trở lại hàng ngũ thượng môn, hơn nữa mỗi phái đều có một vị Phản Hư Chân Nhất. Cho tới bây giờ bọn chúng vẫn không quên huyết cừu năm đó, chúng cũng chính là kẻ chủ trì Đồ Cưu minh.



Nhưng trong đại chiến năm ngoái, hai tông này đã bị trọng thương, hai tên Phản Hư Chân Nhất đều bị lão bất tử và lão đông tây của Hiên Viên kiếm phái hợp lực giết chết. Sau khi chủ lực của Tử Phủ Nhất Khí tông bị tiêu diệt, còn bị đồng minh của Hiên Viên kiếm phái là Hạo Nhiên Chính Khí tông tập kích, sơn môn bị hủy, hoàn toàn tiêu vong.



Vào thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, Tử Khí Đông Lai tông xin hàng Hiên Viên kiếm phái. Không biết vì sao lão bất tử, lão đông tây, chưởng môn Thạch Cơ cùng đáp ứng lời cầu xin của chúng. Vào thời khắc cuối cùng không công phá sơn môn của chúng, tiến hành tàn sát, mà chừa cho chúng một con đường sống.



Nghe phong thanh có tin đồn rằng, Tử Khí Đông Lai tông dâng cho Hiên Viên kiếm phái một món vô thượng chí bảo. Nhờ có bảo vật này, cho nên Hiên Viên kiếm phái mới thôi không công kích, chấp nhận thả hổ về rừng mà không tiêu diệt Tử Khí Đông Lai tông.



Bất quá Dư Tắc Thành không quan tâm tới chuyện này, đó là vấn đề của tầng lớp lãnh đạo Hiên Viên kiếm phái, nhiệm vụ hiện tại của hắn chính là luyện khí.



Thế nhưng Dư Tắc Thành không muốn lo tới chuyện này, chuyện này lại tự tìm tới hắn. Hôm ấy hắn nhận được phi kiếm truyền thư, vội chạy lên Hiên Viên kiếm phong, lúc ấy mới biết thứ gì đã cứu sống Tử Khí Đông Lai tông.



Trong một mật thất trên Hiên Viên kiếm phong, lão bất tử, lão đông tây, chưởng môn Thạch Cơ, tất cả những người cầm quyền Hiên Viên kiếm phái đều tụ tập tại nơi này, bọn họ đang nhìn chăm chú vào ba gốc đại thụ bằng ngọc thạch.



Đại thụ này hoàn toàn là do ngọc thạch tạo thành, thần kỳ hơn nữa là ba gốc đại thụ này còn sống. Đây chính là Ngọc Thụ Ngân Hoa, một loài cây quý vào thuở Hồng Hoang. Nhìn thấy cây này, Dư Tắc Thành lập tức hiểu ra chính mình đã cứu Tử Khí Đông Lai tông.



Ngọc Thụ Ngân Hoa này ở Tu Tiên Giới hiện tại chỉ là cây cảnh ngọc thạch thông thường, nhưng ở thời Hồng Hoang, chính là loài cây mà A Nỗ Bi Tư tộc dùng thuật gieo trồng linh thạch để thu hoạch linh thạch. Thì ra những người cầm quyền của Hiên Viên kiếm phái muốn nhờ vào thuật gieo trồng của A Nỗ Bi Tư tộc, trồng Ngọc Thụ Ngân Hoa này để thu hoạch linh thạch.



Lúc Tử Khí Đông Lai tông xin hàng, dâng ra vô số bảo vật, trong đó có Ngọc Thụ Ngân Hoa này. Mà trúc giản Dư Tắc Thành nộp lên có ghi thuật gieo trồng của A Nỗ Bi Tư tộc, cho nên Hiên Viên kiếm phái mới đồng ý cho bọn chúng đầu hàng.



Nguyên nhân gọi Dư Tắc Thành tới là vì hắn nộp thuật gieo trồng của A Nỗ Bi Tư tộc, nên cho phép hắn gia nhập cùng nghiên cứu.