Tiên Ngạo

Chương 537 : Đoạt Mộng Tiên Tử

Ngày đăng: 23:06 19/04/20


Thấu Không Đại Thần Niệm thuật này có hiệu quả hết sức thần kỳ, giống như là khống chế bằng ý niệm, như một bí pháp lợi dụng sợi tơ lực lượng thần bí nối liền vạn vật với nhau mà thay đổi hết thảy. Chỉ cần trong lòng mình có niệm, sẽ chậm rãi được thực hiện thông qua Thấu Không Đại Thần Niệm thuật này. Có thể tưởng tượng đến khi thuật này hùng mạnh, muốn trời sập, trời sẽ sập, muốn đất nứt, đất sẽ nứt. Có thể lên trời xuống đất, duy ngã độc tôn.



Đáng tiếc đó là chuyện về sau, hiện tại mình chẳng qua chỉ có thể thay đổi ý niệm của một ít động vật nho nhỏ mà thôi. Có lẽ có thể dùng nó quan sát, cảm nhận thế giới xung quanh, giám định một ít vật phẩm nho nhỏ. Nhưng tương lai ắt sẽ có một ngày mình có thể nhờ nó mà lên trời xuống đất, duy ngã độc tôn.



Dư Tắc Thành chậm rãi dùng Thấu Không Đại Thần Niệm thuật của mình cảm ứng hết thảy xung quanh, nháy mắt cảm ứng này toát ra sóng dao động lan tỏa ra ngoài.



Sóng dao động này khuếch tán ra bốn phương tám hướng, nhanh chóng vô cùng, giống như sóng biển mênh mông lan tràn khắp chốn, xuyên qua rừng cây, men theo mặt đường lan nhanh tới trước. Mặt đất nhỏ lên, sóng dao động này cũng đi lên, mặt đất lõm xuống, sóng dao động cũng theo đó đi xuống. Khiến Dư Tắc Thành sinh ra ảo giác như trong cùng lúc này mình sinh ra hóa thân vô số, đang cấp tốc phi hành ra bốn phương tám hướng.



Sóng dao động lan nhanh, đảo mắt đã ra ngoài phạm vi một trăm dặm nhưng tiến thêm về phía trước, lập tức tiêu tan. Dư Tắc Thành than dài một tiếng, xem ra thuật này chỉ có thể sử dụng trong phạm vi Kiếm Ngã thuật, trong phạm vi Lĩnh Vực của mình, nếu vượt qua phạm vi này sẽ không còn tác dụng.



Dư Tắc Thành lặng lẽ đứng lên, ngự kiếm bay về phía Bạc Hiền sơn, u Minh tông, vốn khoảng cách hai nơi không xa, cho nên nháy mắt Dư Tắc Thành đã bay tới nơi, lập tức chạm mặt cùng một toán người tu tiên giữa không trung.



Toán người tu tiên này có tổng cộng mười một người, ai nấy đều là Kim Đan Chân Nhân. Nháy mắt hai bên chạm mặt, lập tức ai nấy hành động, mười một người thay đổi phương vị, tăng tốc điên cuồng, bao vây xung quanh Dư Tắc Thành.



Kẻ cầm đầu những người này là một nữ Kim Đan Chân Nhân phong thái đoan trang, nhưng trông có vẻ lười nhác. Ả ta tiến lên phía trước, vừa nhìn thấy Dư Tắc Thành lập tức chỉ huy những Kim Đan Chân Nhân còn lại bao vây chặt chẽ lấy hắn.



Ả nhìn Dư Tắc Thành nói:



- Hiên Viên kiếm phái Dư Tắc Thành?



Nháy mắt cả mười một Kim Đan Chân Nhân này lọt vào trong phạm vi Kiếm Ngã thuật của Dư Tắc Thành, lại thêm Thấu Không Đại Thần Niệm thuật cũng bắn ra, vờn quanh thân thể những người này nhiều vòng.



Dưới cảm ứng của Thấu Không Đại Thần Niệm thuật, Dư Tắc Thành hoàn toàn hiểu được chân tướng của sự tình hết sức rõ ràng, quả thật huyền diệu khó bề giải thích. Quả thật người không có ý hại hổ, hổ lại có tâm hại người. Trong lúc Dư Tĩnh Hân tính toán cách đối phó Đoạt Mộng Tiên Tử, ả cũng đã tính kế đối phó Dư Tĩnh Hân.



Cái chết của Huyễn Tâm Quân là một lời cảnh cáo với ả, muốn giết Dư Tĩnh Hân, vậy phải cắt đứt ngoại viện của nàng, cho nên Dư Tắc Thành lọt vào tầm ngắm của ả.



Đoạt Mộng Tiên Tử này thật ra còn có một thân phận khác, chính là đệ tử Vô Hình Ám Ma tông, cho nên mới có lá phi phù kia. Còn chuyện vì sao ả biết thân phận của mình, vì sao chú ý tới mình. Dư Tắc Thành cũng không cần tìm hiểu, bởi vì lúc này ả đã lộ ra sơ hở.



Ả nhìn chăm chú Dư Tắc Thành, ánh mắt lộ vẻ tin tưởng lúc đầu dần dần chuyển sang ngập ngừng do dự, sau đó là sợ hãi, ả chợt nói:



- Dư Tắc Thành, quả thật là ngươi, gặp nhau đây quả thật hết sức tình cờ, ta và muội muội ngươi đã trở thành đồng minh, hai người chúng ta cùng nhau tiến thoái.



- Ta là đồ tôn của Kim Tâm Đại trưởng lão, đệ tử quan môn của Quỷ Tiên Sinh u Minh tông, không ngờ hôm nay có thể gặp được ngươi tại nơi này. Được rồi, tái kiến, chúng ta đi thôi.



Không biết ả Đoạt Mộng Tiên Tử này có được bí pháp gì, có thể nhanh chóng phán đoán ra thực lực thật sự của Dư Tắc Thành, tự biết phe mình không phải địch thủ của hắn, cho nên lập tức rút lui, tìm lời nói cho qua chuyện, sau đó ra lệnh lui lại.




- Thất tinh tụ thủ, cửu diệu hoành không, bản mệnh tinh biến, trăng cao trong suốt, lâm lang chấn vang, mười phương thanh tĩnh. Sông suối lặng yên, núi cao nuốt khói. Vạn linh chấn phục, chiêu tập quần tiên. Thiên vô phân uế, địa tuyệt yêu trần. Minh tuệ động thanh, đại lượng huyền huyền...



Ba người bắt đầu cùng nhau niệm pháp chú, dần dần tinh quang vô tận trên cao dường như trở thành ngân hà quay cuồng, bắn xuống đạo đạo tinh quang. Tinh quang này tụ tập vào thân thể ba người, lập tức gia tăng uy năng vô tận. Hiện tại bọn chúng đang sử dụng thần công tương tự như Thiên Ma Giải Thể đại pháp, hy sinh tính mạng của mình để đổi lấy lực lượng siêu cấp hùng mạnh.



Tinh Thần Đại ca mà bọn chúng vừa nhắc tới nhất định là Tinh Thần Tử, cũng là Huyễn Tâm Quân năm xưa mình đã thuê người giết chết. Bọn chúng muốn báo thù cho Huyễn Tâm Quân, cho nên mới bị Đoạt Mộng Tiên Tử mời, cùng nhau tới đây.



Nhưng chuyện năm xưa ngoại trừ mình và Trương Tông Đạo, không còn ai biết được. Vậy vì sao chúng biết mình là người thuê sát thủ?



Có lẽ chỉ là ngẫu nhiên. Đoạt Mộng Tiên Tử chỉ gạt chúng tới đây mà thôi? Không, thật ra còn có một người nữa biết mình thuê sát thủ giết chết Huyễn Tâm Quân, đó chính là mục tiêu thử kiếm thứ ba của mình. Nạp Lan Tài Tử của vẫn Sinh tông. Lúc trước là y giết chết Huyễn Tâm Quân, hơn nữa dường như y biết được mình là người thuê sát thủ. Chẳng lẽ Nạp Lan Tài Tử có mối liên hệ với Đoạt Mộng Tiên Tử?



Ý nghĩ này vừa nảy ra trong đầu, Thấu Không Đại Thần Niệm thuật lập tức khởi động, hình thành vô số đường cong, giống như đang chỉ điểm. Lập tức Dư Tắc Thành hiểu rõ đại khái sự tình. Đoạt Mộng Tiên Tử và Huyễn Tâm Quân kia đều là hạng hậu bối đứng nhất nhì ở Tâm Ma tông, giữa bọn chúng lẽ nào không có tranh đấu?



Nhưng hai người vẫn ở chung hết sức bình hòa, hơn nữa ba tên Kim Đan Chân Nhân của Tinh Cơ Kiếm tông được mời tới đây, bọn chúng tin tưởng Đoạt Mộng Tiên Tử như vậy, có thể thấy giữa bọn chúng ắt có minh ước. Quan hệ giữa hai người bọn chúng nhất định rất sâu, nói không chừng còn là nhân tình.



Có khả năng quan hệ rất sâu này đã hại chết Huyễn Tâm Quân, e rằng quan hệ giữa Đoạt Mộng Tiên Tử và Nạp Lan Tài Tử cũng không cạn, cho nên ba đại thích khách của vẫn Sinh tông chỉ còn sống sót một người, cho nên Huyễn Tâm Quân phải chết. Bởi vì như vậy mới có lợi nhất cho Đoạt Mộng Tiên Tử và Nạp Lan Tài Tử, như vậy bọn chúng sẽ không còn đối thủ cạnh tranh trong môn phái.



Hết thảy những chuyện này ban đầu chỉ là phán đoán của Dư Tắc Thành, nhưng sau khi ý tưởng này được xác định, các đường cong của Thấu Không Đại Thần Niệm thuật nháy mắt chợt chuyển, không ngờ tất cả đều chỉ về phía tên Kim Đan Chân Nhân của Thánh Giáp tông vừa ngăn cản một đòn công kích thật mạnh giùm Đoạt Mộng Tiên Tử.



Ánh mắt Dư Tắc Thành thoáng động, chợt bừng tỉnh ngộ, dường như tên Kim Đan Chân Nhân Thánh Giáp tông này có vấn đề. Còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận, ba đạo kiếm quang đã ập vào mặt, ba tên Kim Đan Chân Nhân Tinh Cơ Kiếm tông đã phát động công kích Dư Tắc Thành.



Kiếm quang ba người dày đặc như mưa bấc, bất chấp sinh tử, liều chết cường công, điều khiển phi kiếm liều mạng công kích về phía Dư Tắc Thành.



Nháy mắt ba đạo kiếm quang đã đâm tới, một kiếm này là bọn chúng đã hợp nhất tinh khí thần vào trong đó, nhìn bề ngoài không có gì nổi bật, thật ra ngầm mang sát chiêu tuyệt mệnh.



Ba đạo kiếm quang hai hư một thật, hai hư là kiếm thuật bình thường của hai tên Kim Đan Chân Nhân, để thu hút Dư Tắc Thành, để yểm trợ cho một kiếm tuyệt mệnh.



Kiếm tuyệt mệnh ấy là do một tên Kim Đan Chân Nhân trong đó dốc hết toàn lực, dẫn lực Tinh Thần trên trời nhập kiếm, lại ôm lòng oán hận phát ra. Một kiếm này phát ra bất kể thế nào, tên Kim Đan Chân Nhân này cũng bị trọng thương, tu vi giảm sút, thậm chí còn có nguy cơ tử vong. Bởi vì lực Tinh Thần này chính là lực Thiên Đạo, gần tương đương với lực Kiếm Cưu của Dư Tắc Thành, một Kim Đan Chân Nhân không thể nào chịu đựng nổi.



Một kiếm này đánh ra nhìn không có gì đặc biệt, kỳ thật ẩn chứa vô tận lực Tinh Thần, chạm phải là tử vong. Đây là kiếm thuật vô thượng của Tinh Cơ Kiếm tông, chỉ cần Dư Tắc Thành tiến hành ngăn cản hai kiếm hư kia, ắt sẽ mắc phải sai lầm, sau đó bị kiếm thứ ba thừa cơ chém tới, lấy đi tính mạng.



Ba đạo kiếm quang hóa thành từng đạo cầu vồng kiếm tung hoành bắn tới, nháy mắt bao phủ phạm vi mười mấy dặm trên không, cầu vồng kiếm dày đặc như đan võng, vô số tinh quang lấp lánh lóe lên, kiếm ý mênh mông cuồn cuộn như muốn bao trùm thiên hạ, bắn ra không ngớt.



Dưới cảm ứng Kiếm Ngã thuật của Dư Tắc Thành, hắn đã hoàn toàn phát hiện ra ảo diệu trong kiếm này. Đây hẳn là kiếm thuật của Tinh Cơ Kiếm tông, Tinh Kiếm thuật trong mười bảy môn kiếm thuật của Kiếm Lão Nhân. Dư Tắc Thành từng bỏ công sức khổ tu qua môn kiếm thuật này, nhưng hắn không có cách nào hấp thu lực Tinh Thần, cuối cùng kết thúc thất bại.