Tiên Ngạo
Chương 555 : Đặc sản linh nhục
Ngày đăng: 23:06 19/04/20
Sinh Tử Tĩnh Tịch tông này nằm ở vùng ngoài của Tam Thiên giới, thuộc nơi hoang vắng, cho nên chuyện bọn chúng chiếm lấy đại lục Thanh Điền làm nơi khai thác tài nguyên khoáng sản cho mình cũng không có Thượng sứ của Quang Thần tông dòm ngó. Nơi đây có tất cả bảy mươi hai giới có thể truyền tống qua lại với nhau, ngoại trừ bảy mươi hai giới này, muốn tới những giới khác trong Tam Thiên giới, vậy phải sử dụng phi thuyền, về phần Quang Thần tông kia rốt cục ở nơi nào, có bộ dạng gì, đừng nói là Lý La Vân không biết, dù là trong cả bảy mươi hai giới này cũng không có bao nhiêu người biết.
Tuy rằng Quang Thần tông mở mang đã vạn năm qua, nhưng vẫn che giấu chính mình. Bất quá có một truyền thuyết rằng Quang Thần tông nằm ở trung tâm của tất cả đại lục,
Mọi người vừa đi vừa nói chuyện, mọi người tiến vào động phủ, bên trong ngăn nắp chỉnh tề, đường đi được lát bằng cẩm thạch bằng phẳng, chỉ thấy bốn chữ Tĩnh Tịch Thiên Địa lấp lánh kim quang treo cao trước cửa một ngôi lầu.
Tường nơi đây bằng bạch ngọc, trên tường có một loại dây leo kỳ lạ, dưới tường trồng các loại hoa lan, cúc. Cúc trắng thanh lịch tao nhã, u lan toát ra mùi hương nhàn nhạt.
Xa xa là một tòa thạch lâu sáu tầng, mái ngói cong vút, rực rỡ huy hoàng. Từ ra nhìn lại sáng choang một mảng, trên mái còn điêu khắc hình các loại dã thú hung hãn, tinh xảo sống động. Chấn song cửa sổ bằng gỗ tử đàn, dưới nền đá xanh không vương một hạt bụi, bàn ghế bằng bạch ngọc bày biện tề chỉnh, ngoài hiên treo những chiếc phong linh, hết thảy đều tinh xảo thanh nhã.
Mọi người tiến vào lầu, phân ngôi chủ khách ngồi xuống. Tiệc rượu được dọn lên, đồng thời mời thêm một vài tu sĩ khác tới.
Bốn tu sĩ này tu vi mới chỉ Trúc Cơ, tỏ ra hết sức khép nép e dè, nhìn qua đã biết mang thân phận tôi tớ, chính là hậu nhân của Luyện Vân Thanh Điền tông.
Dư Tắc Thành hầu như không nhìn tới bọn họ, hậu nhân Luyện Vân Thanh Điền tông không là cái thá gì với hắn, chẳng qua chỉ là mượn cớ mà thôi.
Giữa tiệc, Lý La Vân nhỏ nhẹ nói:
- Thượng sứ, chúng ta là người sáng mắt ăn ngay nói thật, đại lục Thanh Điền kia trở thành như vậy quả thật là do bọn ta cố ý làm nên, từ sau ngàn năm trước bọn họ bị Yêu tộc xâm nhập.
- Lúc ấy chỗ chúng ta mãnh thú nhiều, cuộc sống vô cùng vất vả, chỉ có thể để hậu nhân Luyện Vân Thanh Điền tông ở lại đây gieo trồng linh điền cho chúng ta, như vậy mới có thể giúp cho tông ta phát triển. Hiện tại tông ta đã hoàn toàn khống chế Tĩnh Tịch giới này, cho nên ngày mai chúng ta sẽ cho bọn họ trở về đại lục Thanh Điền.
- Xin Thượng sứ đừng bẩm báo chuyện này lên thượng cấp, chẳng hay có được không?
Dư Tắc Thành quyết định mua lấy một số, may là thế giới Bàn cổ của mình có thể bảo tồn, sau khi trở về cũng không sợ không tìm thấy thịt linh thú này nữa.
Dư Tắc Thành hỏi thử giá cả xem sao, sau khi biết được giật thót mình, rẻ đến cực điểm, thậm chí còn rẻ hơn cả lương thực ngũ cốc.
Còn gì nói nữa. Dư Tắc Thành bắt đầu ra tay thu mua, không ngờ không ai chịu bán cho hắn. Dư Tắc Thành hết sức lấy làm kỳ. Nghe tin Dư Tắc Thành thu mua thịt linh thú. Lý La Vân lập tức xuất hiện, nói với Dư Tắc Thành:
- Thượng sứ ngài không biết, thịt linh thú chỗ chúng ta đều bị Nhất Phân Thiên Bình tông lũng đoạn, bọn chúng không cho chúng ta bán thịt linh thú cho bất cứ ai khác.
Dư Tắc Thành ngạc nhiên hỏi:
- Đây là địa bàn của các ngươi, vì sao để cho Nhất Phân Thiên Bình tông nhúng tay định đoạt như vậy?
Lý La Vân buông tiếng thở dài:
- Sinh Tử Tĩnh Tịch tông ta sản xuất ra thịt linh thú này, nhưng không có cách nào giải trừ hàn độc huyết độc của nó. Trong bảy mươi hai giới ở đây chỉ có Nhất Phân Thiên Bình tông mới có được kỹ thuật này. Bọn chúng thu mua giá rẻ thịt linh thú của chúng ta, sau đó mang về gia công một chút, lại mang đi bán với giá cao gấp hàng chục, thậm chí hàng trăm lần, lại tuyệt đối không bán cho chúng ta, thậm chí còn uy hiếp chèn ép chúng ta.
- Bọn chúng thu mua thịt linh thú của chúng ta với giá của lương thực ngũ cốc, hơn nữa thỉnh thoảng còn uy hiếp sẽ không thu mua, ở chỗ chúng ta chỉ có loại đặc sản này, gần nửa dân chúng chỉ dựa vào bán thịt mua lương duy trì cuộc sống, cho nên đành phải chịu bọn chúng ức hiếp.
- Chúng ta có bảo vật trong tay, nhưng không có biện pháp xử lý, mới bị người bóc lột mấy ngàn năm qua. Chúng ta từng phái người tới Nhất Phân Thiên Bình tông tiềm phục, học tập thuật giải độc chế thịt này, không biết đã chết bao nhiêu anh tài. Chúng ta lại tới Tam Thiên giới tìm kiếm rất nhiều lần, cũng không tìm được bất cứ biện pháp gì.
- Thượng sứ, xin hỏi ngài muốn mua thịt chưa chế biến này về để làm gì?