Tiên Ngạo

Chương 615 : Bảy nơi hắc ấn

Ngày đăng: 23:07 19/04/20


Trên dãy đá ngầm này có khắc vô số phù văn pháp trận, một trụ khí chân nguyên khổng lồ xông thẳng lên trời. Trên đầu trụ khí này dường như có một lớp màng mỏng gắn vào nền trời, chống đỡ cả bầu trời. Hẳn đây chính là giả Thiên kết giới, dưới kết giới này, Chân Nhất Thần Quân xuất ra bất cứ công kích gì, sử dụng lực Thiên Đạo thế nào cũng không e ngại Thiên kiếp lan tới.



Kiếm cưu vừa phi hành tới gần dãy đá ngầm, lập tức có hai đạo thần thức quét qua bọn họ. Sau đó dưới sự chỉ dẫn của đạo thần thức kia, kiếm cưu đáp xuống dãy đá ngầm an toàn.



Hai vị Nguyên Anh Chân Quân đang đứng đó chờ đợi bọn Dư Tắc Thành tới. Một người trong đó đầu đội Bạch Vũ Tế Nhưng mão, trên cắm một chiếc lông đuôi phụng màu trắng thật dài. Thân khoác trường bào nhưng màu đồng, trong mặc Lượng Ti sam màu nguyệt bạch, tay cầm một chiếc Ngọc Điêu Thất Vũ phiến, toàn thân toát ra khí thế uy nghi trịnh trọng khiếp người.



Dung mạo người này như bạch ngọc, mày kiếm mắt sao, ngũ quan đoan chính, anh tuấn vô cùng. Quả thật có rất nhiều nữ tu sĩ tự thẹn không bằng, dung mạo hoàn mỹ như vậy làm cho người ta cảm thấy khó tin.



VỊ Nguyên Anh Chân Quân anh tuấn này chính là Cửu Diệu Chân Quân của Diệu Hóa tông.



VỊ Nguyên Anh Chân Quân còn lại là một văn sĩ thân khoác y phục đen tuyền, tuổi tác trên dưới ba mươi, đầu đội một chiếc khăn nho sinh cũng màu đen, sắc mặt nhợt nhạt. Trên môi có hai hàng râu tỉa tót, hai mắt sâu hoắm, trong mắt bắn ra ánh sáng mờ mờ.



Tay y cầm một chiếc Lục Giản phiến chỉ thẳng lên trời, thoạt nhìn bề ngoài là một chiếc quạt màu lục có hình dáng như ngọn lửa đang bốc cháy, mặt quạt dường như bằng tơ lụa, thỉnh thoảng lóe ra hàn quang âm lãnh. Khiến cho người ta vừa nhìn đã cảm thấy âm khí lượn lờ, không phải là người tầm thường.



VỊ Nguyên Anh Chân Quân hết sức âm trầm lạnh lẽo này là Vô cấu Chân Quân của Hắc Vu tông.



Tĩnh Tâm Chân Nhân biết hai vị Chân Quân này, bèn tiến lên thi lễ:



- Bái kiến Cửu Diệu sư bá, Vô cấu tiền bối.



Cửu Diệu Chân Quân nói:



- Sư diệt phi hành mấy vạn dặm tới đây chi viện, vất vả rồi.



Vô Cấu Chân Quân nói:




Nhất Tâm Chân Nhân bèn nói:



- Không thể để cho bọn họ ở lại đây, nếu chẳng may đại chiến lại lan tới, chắc chắn bọn họ phải chết không sai. Chúng ta phải đưa bọn họ đi khỏi chỗ này, ngoài bốn ngàn dặm có một hòn đảo nhỏ, chúng ta đưa bọn họ tới đó, cũng coi như cứu bọn họ khỏi một kiếp.



Mọi người cùng gật đầu, Thanh Âm Chân Nhân thả ra một phi xa rất lớn, phi xa này có thể dung nạp ngàn người, nhưng tốc độ rất chậm. Mọi người bắt đầu đưa các phàm nhân lên phi xa, sau đó rời khỏi.



Mọi người không thể đi hết, Nhất Tâm Chân Nhân cần khống chế pháp trận, cho nên phải có một người ở lại giúp ông. Vì vậy Dư Tắc Thành ít tuổi nhất ở lại, giúp đỡ Nhất Tâm Chân Nhân khống chế pháp trận nơi này.



Cứ như vậy mọi người rời khỏi, Nhất Tâm Chân Nhân tọa trấn trung tâm, trấn thủ pháp trận. Dư Tắc Thành một mình đi dạo khắp nơi trên dãy đá ngầm này.



Nơi này rộng chừng mười dặm, trơ trọi không có thứ gì. Vạn vật trước đây trên mặt đất đã bị đánh chìm, không còn gì cả, chỉ còn lại vô số pháp trận phù văn khắc trên mặt đá.



Dư Tắc Thành lang thang đi theo phù văn pháp trận, thấy bờ bên kia của dãy đá ngầm này có bảy nơi khắc hắc ấn rất lớn, những hắc ấn này hóa thành các loại phù văn kỳ di khác nhau, mỗi nơi như vậy rộng chừng mười trượng. Xung quanh nơi đó trong vòng trăm trượng, mặt đất bị nung nóng thành màu xanh nhạt, có thể thấy được nơi đó nóng tới mức nào.



Bảy vị Tiên Nhân hạ giới mà đến, nói cách khác, mười hai yếu điểm kéo dài vạn dặm là pháp trận chuẩn bị. Có thể hạ giới xuyên qua pháp trận này, vậy phân thân Tiên Nhân mới có thể xuống được.



Nơi này có lẽ là vị trí của bảy vị Tiên Nhân kia hạ giới, Dư Tắc Thành cảm thấy hiếu kỳ bèn tiến tới xem thử, trong lòng thầm nghĩ nếu như Tiên Nhân hạ giới đánh rơi hay vứt lại thứ gì đó ở nơi này, mình nhặt được chắc chắn sẽ phát đại tài.



Thật ra hắn vì quá rảnh rỗi không có việc gì làm, cảm thấy nhàm chán nên đi xem cho đỡ buồn. Từ vị trí hắc ấn có thể đoán được, thần uy lúc Tiên Nhân hạ giới thế nào.



Đột nhiên một dao động kỳ dị xuất hiện, dao động này hết sức thần kỳ, lấy Dư Tắc Thành làm trung tâm khuếch tán ra bốn phương tám hướng. Không ngờ lúc này Dư Tắc Thành muốn cử động cũng không được, đã bị dao động này chế ngự hoàn toàn.



Sau đó bên tai hắn chợt nghe một thanh âm rít gió vô cùng kỳ dị, giống như xé rách thiên địa, khiến cho người ta khó lòng chịu được. Sau đó một luồng lực lượng hùng mạnh vô cùng vọt nhanh về phía Dư Tắc Thành.