Tiên Ngạo

Chương 629 : Cửu Diệt Lôi Thần

Ngày đăng: 23:07 19/04/20


Năm người vừa ngồi đợi thức ăn vừa tán gẫu. Nơi này thứ gì cũng tốt, phải tội làm thức ăn quá chậm, bất quá thị nữ giải thích thật dễ nghe, rằng nóng vội sẽ không được ăn ngon, cho nên mọi người cũng lượng giải.



Cá này quả thật không tồi, nấu kèm với đậu hủ nóng. Cứ mỗi phần ăn cho cá vào trong đậu hủ, sau đó mang chung cách thủy. Hương thơm nước ngọt của cá hòa quyện vào đậu hủ, kết hợp thành một thể, đây gọi là món đậu hủ nhồi cá chưng cách thủy, ăn vào miệng đậu hủ mềm mịn, thịt cá thơm ngon, quả không hổ là món ăn cực phẩm.



Sau đó tới món Tam Đầu ngư nướng được mang lên, vừa cho miếng cá vào miệng đã tan ra, hương thơm sực nước, vị ngọt ngào, chẳng trách là món ăn tuyệt hảo vang danh thiên hạ, năm người vừa ăn vừa khen ngon không ngớt. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL



Loại rượu nơi này uống cũng rất ngon, chính là loại rượu cất từ Thiên Niên Băng Tuyền, uống vào một ngụm khiến cho người ta cảm thấy mát lạnh trong lòng, vô cùng thoải mái.



Mọi người vừa ăn vừa tán gẫu với nhau, cốt Luân Tề Văn chợt hỏi:



- Thành sư đệ, phi xa của đệ lấy đâu ra vậy, chính là phi xa nổi danh thiên hạ đó?



Thành Lam cười nói:



- Bảy năm trước, Thần Uy tông mời Hiên Viên kiếm phái chúng ta tới trợ quyền, bao vây tiêu diệt một ít dư nghiệt Thất Thương tông. Đệ tham gia hành động lần đó, trong lúc vô tình thu được chiến lợi phẩm.



cốt Luân Tề Văn nói:



- Bảy năm trước ư, đúng rồi, đó là trận chiến ở Tinh Hải, nghe nói tuy rằng dư nghiệt Thất Thương tông bị tàn sát hết, nhưng Thần Uy tông cũng mất thể diện không ít. Dường như một nhân tài mới xuất hiện của bọn họ bị địch nhân gian sát, nhưng không phải là do Thất Thương tông gây ra. Hiện tại vẫn chưa tìm được hung thủ, bọn họ vẫn đang treo thưởng để truy nã tên này.



Thành Lam cười nói:



- Đúng vậy, tên đó là con của Ngô trưởng lão gì đó, ỷ vào thế lực của phụ thân mình, mắt mọc trên trán. Bất quá y cũng có được một thân bản lãnh, có thể dễ dàng triệu tập Thần Ma Vực Ngoại, tu luyện ba mươi năm đã kết thành Kim Đan.



- Nếu tên này còn sống, nói không chừng tương lai sẽ trở thành Chân Nhất Thần Quân. Đáng tiếc vào một đêm mưa không biết đã bị ai gian sát, thật là đáng tiếc...



- Ai bảo y là bất thế kỳ tài, nếu để y có thời gian trưởng thành, chắc chắn không phải là chuyện tốt, chuyện này nhất định là do Thần Uy tông gây ra.



Đêm mưa... con của trưởng lão... Dư Tắc Thành nhìn sang Thành Lam, nói không chừng tên này là bị Thành Lam giết chết, Long Mã Thanh Vân Xa là do Thành Lam cướp được của tên nọ...



Không, chẳng lẽ Thành Lam ngu xuẩn tới mức này, cướp xong còn dám sử dụng Long Mã Thanh Vân Xa này ngay trên địa bàn Thần Uy tông?



Dư Tắc Thành bèn vờ hỏi một câu:



- Tiểu tử kia dường như cũng có một chiếc Long Mã Thanh Vân Xa...



Thành Lam cười nói:



- Quả thật y cũng có một chiếc giống như của đệ, bất quá phi xa của đệ đây là đấu giá mua được ở phường thị của Vô Tâm tông, có vô số người có thể làm chứng, không có liên quan gì tới tên tiểu tử Thần Uy tông kia.



Dư Tắc Thành lập tức sững sờ, vặn hỏi:
Đám đệ tử Tứ Cực tông trốn sâu trong mặt động bên dưới Xuân Phương lâu, bị lôi điện giáng xuống không tên nào thoát được, chỉ còn lại năm người Hiên Viên kiếm phái không tổn hao gì.



Năm người này mạnh ai nấy ngự kiếm, hoặc dùng bí pháp đón đỡ, hoặc né tránh lôi điện đầy trời.



Dư Tắc Thành vẫn ung dung bất động, hắn đang lưu ý đám đồng môn của mình, xem bọn họ tránh né lôi điện bằng cách nào.



Cổ Kiếm thuật của cốt Luân Tề Văn càng ngày càng trở nên đáng sợ, lúc đối phương vừa xuất hiện, y đã biến mất âm thầm lặng lẽ, ngay cả Dư Tắc Thành cũng không cảm ứng được y đang ở nơi nào, hoàn toàn không thấy tung tích.



Trước khi Chưởng tông Tứ Cực tông chết đi từng nói đã hạ cổ độc vào thức ăn, nhưng bọn mình lại không cảm thấy gì cả, xem ra lúc đó đã bị cốt Luân Tề Văn âm thầm hóa giải.



Y là người lên tiếng hỏi Thành Lam về lai lịch phi xa kia, nhất định đã phát hiện ra chỗ bất thường, cho nên mới cố ý hỏi.



Xem ra trong khi mình trưởng thành, tất cả mọi người cũng đã trưởng thành, không ngờ Cốt Luân Tề Văn đã đạt tới mức này.



Giữa mưa lôi điện điên cuồng đánh xuống, trên người Lôi Băng Vân toát ra hàn ý vô biên. Dường như xung quanh thân thể nàng xuất hiện vô số băng tuyết, lôi điện kia đánh trúng băng tuyết, tự động tiêu tan đâu mất. Thân thể nàng đã trở nên lạnh quá mức, hình thành hiện tượng siêu dẫn, cho nên lôi điện không có tác dụng với nàng.



Thành Lam giờ bí pháp ra, Phong Vũ Lôi Điện hiện ra bên cạnh y, xem ra đây là Lĩnh Vực Kim Đan của y, lôi điện kia cũng không tạo thành thương tổn cho y.



Hùng mạnh nhất phải nói là Phùng Liên Liên, nàng đứng yên tại chỗ, không hề có tia lôi điện nào đánh trúng, dường như nàng không hề tồn tại. Nàng đang cảm ứng, quan sát cách tránh né lôi điện và tu vi thực lực của các đồng bạn mình. Thấy Dư Tắc Thành đang quan sát mọi người, nàng lập tức thu hồi ánh mắt, bất quá cũng tỏ ra rất hiếu kỳ với cách đối phó lôi điện của Dư Tắc Thành.



Trong lòng Dư Tắc Thành thầm nghĩ: "Không phải nàng tò mò muốn xem sao, ta sẽ cho nàng xem vậy..."



Thình lình Dư Tắc Thành ngẩng đầu nhìn lên, Vạn Lôi tiên nhãn trên trán chậm rãi mở ra, phóng lên không ba đạo lôi điện.



Lôi đao điện kiếm, Vạn Tinh Hỏa Kiếp lôi, Cực Thanh Quang Tật lôi bay lên không, lập tức đánh trúng pháp trận Thiên Lôi của đối phương, phát ra từng tràng tiếng nổ ầm ầm. Sau đó Thiên Nhân Cảm ứng của pháp trận Thiên Lôi bắt đầu phản kích, tụ tập lôi điện hùng mạnh đột ngột giáng xuống.



Lập tức Vạn Lôi tiên nhãn của Dư Tắc Thành thoáng động, hấp thu Thiên Nhân Cảm ứng lôi với tốc độ rất nhanh.



Lập tức giữa không trung vô số lôi điện quay cuồng, tụ tập lại cùng nhau giáng xuống ào ạt. Một lôi trụ hình thành giữa đất trời, nối liền trời cao với Vạn Lôi tiên nhãn trên trán Dư Tắc Thành, tất cả lôi điện này đều bị Dư Tắc Thành thu lấy.



Cảnh tượng kỳ lạ này khiến cho mọi người sững sờ kinh ngạc, kể cả Cửu Diệt Lôi Thần. Chuyện này hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của mọi người, quả thật là chưa từng nghe thấy.



Lôi điện nổi tiếng về tốc độ, chỉ trong thoáng chốc, lôi điện trong phạm vi trăm dặm biến mất, tất cả đã bị Vạn Lôi tiên nhãn của Dư Tắc Thành hấp thu. Trên không không còn một tia lôi điện nào, chỉ còn ánh nắng mặt trời chiếu xuống chói chang.



Dư Tắc Thành nhắm tiên nhãn lại, liếm môi chép miệng một cái ra vẻ thòm thèm:



- Ngon quá, chỉ là hơi cay một chút...



Sau khi Dư Tắc Thành nuốt chửng lôi điện đầy trời, khiến cho pháp trận Thiên Lôi hoàn toàn trở thành vô dụng, lập tức khiến cho mọi người toàn trường chấn động vô cùng. Trước kia cũng có người từng phá giải pháp trận Thiên Lôi này, bất quá cho tới bây giờ cũng chưa có ai nuốt chửng tất cả lôi điện giống như Dư Tắc Thành, phá giải một cách nhẹ nhàng mà quái dị như vậy.