Tiên Ngạo

Chương 64 : Đạo tràng tự tại

Ngày đăng: 22:59 19/04/20


Dư Tắc Thành vẫn không nhúc nhích, chỉ có hỏa cầu trong lòng bàn tay không ngừng phát ra những tiếng nổ lốp bốp trong khi đang cháy. Trong quá trình cháy bừng lên như vậy, hỏa cầu lớn dần lên cuối cùng biến thành lớn bằng nắm tay, sau đó di chuyển ở vị trí một thước phía trên lòng bàn tay, tự động xoay tròn. So với Dư Tắc Thành đang đứng yên bất động, hỏa cầu có vẻ nổi bật vô cùng.



Thời gian cứ trôi qua, hỏa cầu vẫn duy trì sức sống mạnh mẽ khác thường của nó, không có chút vẻ gì là muốn tắt. Nhưng rốt cục Dư Tắc Thành có chút phản ứng khác thường, tay phải dưới hỏa cầu của hắn bắt đầu run lên nhè nhẹ. Nhưng theo thời gian trôi qua, cổ tay rồi toàn bộ cánh tay. thậm chí toàn thân Dư Tắc Thành cũng dần dần run ruu lên.



Bất chợt trên hóa cầu dâng lên một phù văn chữ Hỏa thể Triện, nháy mắt tiến vào trong đan điền Dư Tắc Thành, Hỏa cầu thuật tu luyện hoàn thành.



Dư Tắc Thành hét lớn một tiếng, nhắm một cọc gỗ dưới mặt đất tiện tay ném đi, hỏa cầu kêu vù một tiếng đánh trúng cọc gỗ, toàn bộ cọc gỗ lập tức dấy lên ngọn lửa hừng hực.



Một lát sau ngọn lửa kia mới tắt. Đợi cho ngọn lửa tắt, xương cốt toàn thân Dư Tắc Thành đau nhức rã rời, có vẻ mỏi mệt cực kỳ, dường như vừa mới làm một chuyện gì đó hết sức hao phí thể lực. Nhưng hắn vẫn nhảy xuống nóc nhà, quan sát thành tích Hỏa cầu thuật của mình. Cọc gỗ kia hoàn toàn bị đốt cháy thành than, hơn nữa toàn bộ đinh sắt trên đó cũng bị đốt thành nước thép.



Dư Tắc Thành tu luyện Huyết Cương quyết, huyết năng cùng cương năng ở một mức độ nào đó thật ra cũng giống như chân khí, chẳng qua mạnh hơn vô số lần so với chân khí mà thôi, tác dụng của chúng không phải là trực tiếp công kích kẻ thù.



Mà tiên thuật Triền Nhiễu, Vọng Khí Thuật, Khinh Linh thuật đều thuộc loại công pháp phụ trợ, hiển nhiên không thể hiện ra được bản lãnh tiên gia. Tuy rằng Cự Mộc thuật rất có uy lực, nhưng không phải là phàm nhân phòng ngự không được, vẫn có thể tránh né, có thể dùng trọng thuẫn phòng ngự.



Chỉ có Hỏa Cầu thuật này mới là thủ đoạn chân chính của người tu tiên, thật sự là lợi khí giết người. Trước kia hỏa phù có thể phóng ra ngọn lửa tấn công, nhưng đối phương có thể phóng xuất chân khí thành lồng bảo vệ, có thể phòng ngự trước ngọn lửa tấn công của Dư Tắc Thành.



Nhưng hiện tại Dư Tắc Thành nắm giữ Hỏa cầu thuật, đã hoàn toàn không còn sơ hở này nữa. Tuy rằng thể tích của hỏa cầu Hỏa cẩu thuật không lớn nhưng bên trong ẩn chứa sức nóng vô cùng đáng sợ, lại gần như không có gì kiên cố không phá nổi, không có gì đốt không cháy. Cho dù là binh khí được chế tạo bằng thép ròng, sau khi bị hỏa cầu này đánh trúng, cũng sẽ khiến cho chỗ tiếp xúc với binh khí trong chớp mắt bị nấu chảy thành nước thép.



Sau khi chứng kiến uy lực đáng sợ của hoả cầu, thậm chí Dư Tắc Thành còn ném hỏa cầu xuống mặt nước thí nghiệm một chút. Kết quả cả một vùng mặt nước trở nên giống như dầu, lập tức bị hỏa cầu đốt cháy bừng bừng, không hề lộ ra vẻ bị nước khắc chế.



Hỏa cầu như vậy, cho dù là cao thủ Tiên Thiên bị đánh trúng một đòn cũng khó lòng chịu được. Hơn nữa dưới thần thức Dư Tắc Thành trong vòng năm trượng, Hỏa Cầu thuật chỉ đâu đánh đó lại còn có thể thay đổi lộ tuyến phi hành, tiến hành truy tung ở một mức độ nhất định.



Có thể nói sau khi Dư Tắc Thành có được hỏa phù, rốt cục có thể tự do sử dụng Hỏa cầu thuật mà không bị hạn chế như hỏa phù. Đối với hắn mà nói đây chính là một sự kiện vô cùng quan trọng.



Sau khi nắm giữ được Hóa cẩu thuật; Dư Tắc Thành bị rơi vào một bình cảnh. Vô Thượng Thiên Đạo Huyết Cương quyết. Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật không thể tiến thêm một bước nào nữa, chỉ có thể thuận theo tự nhiên, chậm rãi tu luyện chờ đợi đột phá.
Pháp khí này có tên là Linh Thủy Dẫn. thuộc loại pháp khí hết sức bình thường, tác dụng chính là có thể dẫn nước đến nơi xa, trong Phù Đồ lục có ghi lại phương pháp luyện chế, xem ra thứ này chỉ có dựa vào bản thân mình chế tạo ra.



Tâm động không bằng hành động, Dư Tắc Thành lập tức tìm kiếm tài hiệu hướng dẫn chế tạo Linh Thủy dẫn. Những tài liệu này gồm có: huyền thiết hai cân, tử đồng ba lượng, bảo thạch bảy viên, một viên linh thạch hạ phẩm, mã não một khối, thanh ngọc ba miếng. Thiên Tàm ti bốn lượng, bột vàng năm cân, bột bạc mười cân....



Chế tạo Linh Thủy dẫn này chủ yếu chia làm bốn bước, bước đầu tiên, dùng linh thạch làm một hạch tâm, chế tạo một hạch tâm pháp khí có thể không ngừng cung cấp động lực. ~



Bước thứ hai, xây dựng pháp trận bên ngoài, đúc vỏ ngoài của Linh Thủy Dẫn, hình



thành hình tròn của bản thể phập khí, có thể hóa động lực vô hạn thành công năng dẫn nước, khiến cho linh khí mà linh tuyền hấp thu phun ra.



Bước thứ ba. xây dựng thông đạo tuần hoàn, khiến cho trung tâm động lực của Linh Thủy Dẫn có thể thông qua nó phun ra linh khí bổ sung từ linh tuyền, như vậy là có thể đạt tới hiệu quả sinh sôi không đứt.



Bước thứ tư, dung hợp ba thứ trên làm một thể, hình thành pháp khí Linh Thủy dẫn hoàn chỉnh.



Bốn bước này phải hoàn thành cùng lúc, cũng may đây chỉ là công nghệ chế tạo pháp khí đơn giản nhất. Sau khi xem xong, Dư Tắc Thành vò đầu không ngừng, nhưng việc đã đến nước này chỉ có nước cố gắng tiến về phía trước.



Dư Tắc Thành bắt đầu thu thập tài liệu, bột vàng bột bạc quá đơn giản, dùng vàng lá và bạc trắng nghiền nát thành bột là được. Bảo thạch, mã não, thanh ngọc. Thiên Tàm ti bỏ tiền mua là có, linh thạch trong tay có sẵn, chi có hai loại tài liệu huyền thiết và tử đồng mộc khó có thể tìm kiếm. Tìm không thấy vậy mình tự làm, trong Phù Đồ lục có ghi phương pháp chế tác, thật ra cũng rất đơn giản, chính là dùng hắc thiết và thanh đồng bình thường tiến hành tinh luyện tinh túy. Ngàn cân hắc thiết có thể luyện ra một, hai cân huyền thiết, ngàn cân thanh đồng có thể luyện ra một, hai cân tử đồng. Chẳng qua cần rất nhiều chân nguyên tiến hành tinh luyện như vậy, vừa hao phí thời gian, lại hao phí chân nguyên.



Dư Tắc Thành trở về huyện thành Sơn Trúc, truyền đạt mệnh lệnh thu thập hắc thiết và thanh đồng. Hắc thiết rất dễ thu thập, ba ngàn cân hắc thiết không lâu đã thu thập đủ số. Bởi vì các tộc trong Thập Vạn Đại Sơn cũng cần hắc thiết, rất nhiều thương đội đi vào núi để bán thứ này.



Một trăm cân hắc thiết trị giá mười lượng bạc ròng (giá cả nàv chính là giá cả ớ thế giới Thương Khung, nơi đó sắt đá đầy khắp, không liên quan tới đơn vị tiền tệ), lập tức Dư Tắc Thành bỏ ra ba ngàn lượng bạc trắng, cũng chính là một trăm lượng vàng. Thật ra đây cũng là giá tương đổi rẻ, các quốc gia xung quanh đều có quặng sắt, cho nên Thang quốc không hạn chế mua bán hắc thiết, nếu là ở đại châu khác, muốn mua bán hắc thiết tuyệt đối không dễ dàng như vậy.



Thanh đồng thật ra tốn công hơn một chút, bất quá có tiền chuyện gì cũng dễ làm. Ba ngàn cân Thanh đồng giá bốn trăm lượng bạc. Hắc thiết mua được toàn là từng khối sắt to bằng nhau, dài một thước, rộng cao mỗi bề một tấc, khoảng chừng hai mươi khối, mỗi khối nặng chừng một trăm năm mươi cân (tỷ trọng của sắt là 7. 86, một thước khối sắt nặng 7. 86 tấn), bên trên có chữ "Thiết gia rèn đúc". Nhìn thấy như vậy, Dư Tắc Thành vỗ đùi đánh đét. Tội gì phải mua của thương đội, mình đến Thiết gia trực tiếp mua không phải được sao, ít nhất có thể tiết kiệm được một nửa số bạc.