Tiên Ngạo

Chương 703 : Phân chia Băng - Tuyết

Ngày đăng: 23:08 19/04/20


Vạn Tái Hàn Huyền kia nghe được lời mời của Nam Vân Chân Quân giống như đang chần chừ, thế nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, nói:



- Lần này tới Quan Hoa Điện của Băng Lan trước, lần sau tới Thính Vân Cung của ngươi.



Nam Vân Chân Quân gật đầu. Băng Lan Chân Quân bên kia nói:



- Sư muội, ta bên này còn có chuyện, cáo từ trước.



Nói xong phất tay áo rời đi, cũng không chào hỏi Dư Tắc Thành, không có chút lễ phép nào, đã bước nhanh rời đi.



Ba người bọn họ rời đi, Nam Vân Chân Quân nhìn thoáng qua Dư Tắc Thành nói:



- Ngươi chính là Tắc Thành phải không, ta nghe ca ca ta nói đến ngươi không ít, ngươi là đồ đệ huynh ấy yêu thích nhất, có tiền đồ nhất, nào, chúng ta đi thôi.



Nói xong, dẫn theo Dư Tắc Thành đi về phía cung điện cực lớn phía sau, Dư Tắc Thành đi sát phía sau. Nam Vân Chân Quân nói:



- Xung đột vừa rồi của các ngươi ta đã cảm ứng được, sư huynh có chút quá phận, quả thực chính là ép mua ép bán, quả thực mất mặt Băng Tuyết Thần Cung chúng ta.



- Chẳng qua sư diệt ngươi cũng có chút hiểu lầm, kỳ thực sư huynh chủ yếu là muốn trao đổi với ngươi, không phải muốn cưỡng ép mua phi xa của ngươi.



Dư Tắc Thành sửng sốt nói:



- Trao đổi ư?



Nam Vân Chân Quân tiếp tục nói:



- Phi xa của Băng Lan sư huynh chế tạo chính là phi xa nổi danh thiên hạ. hiện tại trong mười tám phi xa được xưng là tốt nhất Tu Tiên giới, có ba chiếc là phi xa của sư huynh chế tạo, cũng chính là phi xa muốn trao đổi với ngươi.



- Băng Tuyết Thần Cung chúng ta, trên mặt đất đều là băng tuyết, cho nên giỏi về chế tạo Phi Xa, thiên hạ nổi tiếng, cùng Vân Hải Thanh Minh Tông đều là nơi sản sinh một trong thiên hạ Tứ đại Phi Xa."



Dư Tắc Thành nghe nói như thế, lập tức sững sờ, nguyên lai chính mình bởi vì cái kia đã hiểu lầm Băng Lan Thần Quân rồi, hắn cho là mình phi độc thiên hạ nổi tiếng, vô số người tới mua, cầu khẩn, mình cũng biết rõ danh hào của hắn, cho nên muốn cùng chính mình trao đổi.
- Ngũ biến này chỉ cần tinh thông một thứ, Trúc Cơ đại thành, tinh thông ba thứ thì thành Kim Đan, tinh thông toàn bộ ngũ biến tự thành Nguyên Anh, ngũ biến hợp nhất lại sinh biến đổi, hóa thân Chân Nhất.



- Lưu truyền ngàn vạn năm qua, bởi vì người tu tiên đều có thân thể khác nhau, lý giải đối với ngũ biến này cũng không giống nhau, dần dần tạo ra vô số pháp quyết, cuối cùng Băng Tuyết Thần Cung ta chia làm hai hệ, một là Băng, một là Tuyết, phân nhánh về lý giải ngũ biến khiến cho giữa hai bên dần dần phát sinh rắc rối.



- Nhất mạch của sư huynh bọn họ tu luyện là sai lầm, lấy băng tâm lập thể, không vui không buồn, vạn sự bất kinh, vậy còn là tu luyện sao? Vậy còn là người sao? Cuối cùng gần như biến thành khối băng, còn tu tiên cái gì, cho nên con đường của bọn họ sai rồi.



- Chúng ta mặc dù băng tâm tại ngoại, thế nhưng phải có tấm lòng nhiệt huyết, muốn làm thì làm, muốn giống như tuyết này, mượn gió thôi, phi hành tự do tự tại, chúng ta muốn nắm trong tay tất cả, mệnh của ta do ta, không phải do trời.



Dư Tắc Thành nghe đến trợn mắt há mồm, dần dần có chút hiểu được, thì ra Băng Tuyết Thần Cung này ở khu vực vô cùng lạnh, nơi này ngoại trừ gió tuyết vô tận thì không còn vật gì khác, tu sĩ nơi đây chịu ảnh hưởng của tâm pháp tu luyện dần dần chia làm hai phái.



Một phái xu hướng theo băng, băng tâm tựa sắt, không bị ngoại vật tác động. Một phái xu hướng theo tuyết, ngoài lạnh trong nóng, nhiệt tình không gì sánh được, nóng nảy đến mức không cách nào tiếp thu.



Nam Vân Chân Quân chính là xu hướng theo tuyết kia, trong lòng hào phóng, nhiệt tình không gì sánh được, không chút che giấu yêu thích của mình, đúng thì nói đúng, sai thì nói sai, cho nên lúc nãy nàng mới có thể nói như vậy.



Xem ra Băng Tuyết Thần Cung này không có chia rẽ là hoàn toàn nhờ vào Phản Hư Chân Nhất đè ép song phương. Chờ ngũ biến hợp nhất, lại sinh biến đổi, hóa thân Chân Nhất. Nói cách khác, trong lòng có phân chia băng tuyết thì vĩnh viễn không có khả năng Phản Hư, chỉ có không phân biệt băng tuyết, mới có thể phản phác quy chân trở thành Chân Nhất.



Kỳ thực Băng Lan Chân Quân, Nam Vân Chân Quân bọn họ đều có thể lĩnh ngộ đến lý niệm này, chẳng qua chỉ là bọn họ không muốn lĩnh ngộ mà thôi, bọn họ còn si mê trong đạo Băng Tuyết của mình, chỉ cần một ngày nào đó bọn họ mở rộng tầm mắt không còn mê phân chia băng tuyết, đối xử bình đẳng, hoặc là không nhìn hết thảy, có lẽ lập tức có thể trở thành Chân Nhất.



Phân chia băng tuyết này sợ là cố ý, hiện tại chia càng rõ lại càng khó có thể trở thành Chân Nhất, thế nhưng một ngày không phân chia băng tuyết, vậy sẽ lập tức trở thành Chân Nhất. Đây đại khái chính là một loại công pháp đặc thù, cùng loại với tâm pháp không phá thì không xây được kia.



Dư Tắc Thành không khỏi có điều sở ngộ, cảm giác thân thể nổ ầm ầm, sau đó trong nháy mắt ở trong cơ thể mình dường như xuất hiện một đại lục, thế giới Bàn cổ tiến hóa cuối cùng hoàn thành. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Thế giới đại thành, Dư Tắc Thành nhất thời vô cùng vui mừng, hận không thể lập tức trở về thế giới, nhìn xem bộ dáng của thế giới này. Nam Vân Chân Quân nhìn ra vẻ mặt của Dư Tắc Thành có biến, bèn nói:



- Được rồi, Tắc Thành ngươi nghỉ ngơi một chút đi, buổi tối tới Thính Vân Cung, ta mở tửu yến tẩy trần cho ngươi.



Cứ như vậy có người dẫn dắt Dư Tắc Thành đến một chỗ trong lầu các nghỉ ngơi, trong lầu kia xa hoa không gì sánh được. Dư Tắc Thành cũng không có thời gian quan sát gian phòng, sau khi vào phòng lập tức lên giường, lập tức đả tọa, tâm thần tiến vào trong thế giới Bàn Cổ.



Lần này tiến vào, lập tức không gian biến đổi, giống như đã tiến vào một thế giới khác, chỉ thấy màn sương đen Hỗn Độn kia vẫn đang quay xung quanh một khối lục địa cực lớn.