Tiên Ngạo
Chương 754 : Thủy Kính Thiên
Ngày đăng: 23:09 19/04/20
Ngày hôm đó, mặt trời lên ở phương Đông, treo cao khoảng một con sào, nắng chiếu đầy đất.
Trên thần điện của Hiên Viên kiếm phong.
Lò hương trong điện khói thơm nghi ngút, cuồn cuộn không chừng, chợt tụ chợt tan.
Nguyên Anh Chân Quân của Hiên Viên kiếm phái tụ tập tất cả ở nơi này, Dư Tắc Thành chậm rãi tiến vào đại điện. Chỉ thấy chưởng môn Thạch Cơ, Nam Thiên Chân Quân. Phong Sư sư tổ, Vũ Bá sư tổ, ứng Long sư tổ, Hán Nghiễm sư tổ, Huyền Quang Chân Quân. Đấu Lượng Chân Quân. Tam Giác Chân Quân. Thất Vô Chân Quân. Hoài Võ Chân Quân. Cô Bạt Chân Quân. Ninh Thần Chân Quân. Tung Hóa Chân Quân tổng cộng mười bốn vị Nguyên Anh Chân Quân đều có mặt tại đây.
Có nhiều vị trong số các Nguyên Anh Chân Quân này, Dư Tắc Thành chưa từng tiếp xúc qua, chỉ nhìn thoáng thấy trong những lần môn phái đại chiến, lần này coi như biết mặt tất cả. Nhưng theo cách sắp xếp chỗ ngồi, vẫn còn mấy người chưa tới, Hiên Viên kiếm phái tồn tại vạn năm, thực lực quả là hùng hậu.
Huyền Quang Chân Quân tính cách bình thản, nhìn thấy Dư Tắc Thành chỉ khẽ gật đầu. Đấu Lượng Chân Quân tính nóng như lửa, vô cùng hiếu chiến, thấy Dư Tắc Thành bèn bước tới vỗ vai hắn thật mạnh:
- Cố lên, giết chết lão khốn kia đi!
Tam Giác Chân Quân khí thế mênh mông cuồn cuộn, nhìn Dư Tắc Thành mỉm cười. Thất Vô Chân Quân giống như hư vô, gần như không cảm nhận được sự tồn tại của y. Cô Bạt Chân Quân hiên ngang ngạo nghễ, cuồng ngạo vô cùng.
Những Nguyên Anh Chân Quân này đều nhìn Dư Tắc Thành với ánh mắt cổ vũ. Tuy rằng Cô Bạt Chân Quân cuồng ngạo, nhưng vừa gặp đã lấy ra một thanh phi kiếm cửu giai đưa cho Dư Tắc Thanh:
- Cầm lấy, đừng để mất khí thế của Hiên Viên kiếm phái ta. Đây là Phá Ma Thần Quang Lệnh, có thể phóng ra thần quang, xua đuổi hết thảy Vô Tướng thần ma.
Những Nguyên Anh Chân Quân này thi nhau lấy ra phi kiếm, pháp bảo cửu giai, các loại thần lôi, các loại chí bảo chấn nhiếp thần ma, bọn họ đều chuẩn bị một ít bảo bối cho Dư Tắc Thành trong trận chiến này.
Dư Tắc Thành vái dài sát đất, cung kính nói:
- Đa tạ các vị sư tổ, không cần những phi kiếm này, đệ tử đã chuẩn bị xong.
Dứt lời, ba thanh phi kiếm cửu giai, ba thanh phi kiếm bát giai lập tức bay ra khỏi thân thể Dư Tắc Thành, bay một vòng tròn, sau đó mới chui trở vào thân thể.
Hắn cầm lấy Phá Ma Thần Quang Lệnh, cùng các thần lôi chuyên phá tà:
- Trận chiến này Tắc Thành tất trảm yêu tà, xin nhận lấy những pháp bảo thần lôi này, cảm tạ các vị sư tổ quan tâm ưu ái. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
Mọi người thấy Dư Tắc Thành có tới ba thanh phi kiếm cửu giai, cũng không ép hắn, ai nấy tự động thu hồi bảo vật mà mình đã chuẩn bị sẵn cho hắn.
Chưởng môn Thạch Cơ điều khiển phi xa hạ xuống đỉnh núi, sau đó lấy ra một tấm thiệp mời ném mạnh một cái, quát lớn:
- Người đại diện cho Hiên Viên kiếm phái đã tới.
Lập tức thiệp mời hóa thành một đạo hào quang bùng lên sáng loáng, cuối cùng hình thành một cánh cửa ánh sáng.
Chưởng môn Thạch Cơ điều khiển phi xa tiến vào cửa ánh sáng này, lập tức Thời Không chuyển biến. Nhìn kỹ lại, mọi người đã lọt vào không gian của một đại lục khác, đại lục này rộng chừng mười vạn dặm, xung quanh bờ đại lục chính là Thanh Minh. Đại lục này có sông hồ rừng núi, đỉnh núi xa xa khuất trong mây, hồ nước trong xanh, chim bay thành đàn, thú chạy tung tăng, muôn hình vạn trạng.
Chưởng môn Thạch Cơ dẫn theo bọn Dư Tắc Thành chậm rãi tiến tới, lúc này trên không xuất hiện mười hai người, bọn họ từ từ hạ xuống, ai nấy cỡi trên gió mát, đan khí vờn quanh. Người ở giữa khoác đạo bào thêu hình vạn quạ bay lên trời, dáng vẻ tiên phong đạo cốt, chậm rãi nói:
- Vô Âm tông Bất Ngôn nghênh đón chưởng môn Thạch Cơ của Hiên Viên kiếm phái.
Chưởng môn Thạch Cơ nói:
- Bất Ngôn đạo hữu đa lễ.
Bất Ngôn Chân Quân vung tay lên, lập tức tiên nhạc trỗi lên, mây tía lượn lờ, mùi thơm lạ lùng xông lên mũi mọi người. Hàng ngàn hàng vạn tiên hoa từ trên không bay xuống, chân trời xuất hiện mây lành, thật là cảnh tượng hiền Hòa một phái.
Chưởng môn Thạch Cơ thu phi xa lại, ai nấy ngự không mà bay, ông cùng Bất Ngôn Chân Quân bay đi trước, đợi khi khoảng cách những người còn lại cách xa, ông đột ngột bật cười ha hả:
- Tên khốn này, mỗi lần ta nghe tới tên ngươi lại cảm thấy tức cười. Ngươi cũng xứng xưng là Bất Ngôn sao, ngươi mà không nói, vậy thiên hạ này câm hết cả rồi, ha ha...
Bất Ngôn Chân Quân cũng cười nói:
- Tiểu Thạch tử, hãy tỏ ra tôn trọng một chút, có hậu bối đệ tử của ngươi ở đây kìa, quả thật là hòn đá thối.
Hai người nhìn nhau mà cười, rõ ràng là hảo hữu lâu năm, có quan hệ vô cùng thân thiết.
Bất Ngôn Chân Quân nói:
- Ta phát thiệp mời cho ngươi, trên đó đã nhấn mạnh là chỉ có chưởng môn mới được xem, để đề phòng người khác không biết, bằng lòng nghênh chiến sinh tử đạo, nhưng vì sao rốt cục vẫn nghênh chiến như vậy?