Tiên Ngạo
Chương 757 : Một đòn cảnh cáo
Ngày đăng: 23:09 19/04/20
Một trong Thập Đại Tiên Điển vừa được đưa ra đặt cược, lập tức tiền đặt cược không còn chịu khống chế, vô số bí tịch phi kiếm pháp bảo xuất hiện như mưa trên thủy kính đặt cược. Đám Nguyên Anh Chân Quân lúc này đã có nhiều người trở nên điên cuồng, liều mạng đặt cược.
Cờ bạc là một trong những thói xấu của con người, tuy rằng những Nguyên Anh Chân Quân tại đây đều là hạng người vô cùng lão luyện, nhưng chỉ cần là người, vậy sẽ có nhược điểm. Khi có thứ gì đó có thể làm thay đổi cả cuộc đời bọn họ, lập tức máu cờ bạc trong người bọn họ nối lên nhanh chóng.
Đám Nguyên Anh Chân Quân chỉ mỉm cười không nói, nhưng danh sách vật phẩm đặt cược vẫn không ngừng kéo dài. Dư Tắc Thành cũng không khống chế được lòng mình, nháy mắt phát thần thức. Chỉ thấy không gian trước mặt biển chuyển, hắn đã tiến vào một nơi đặt cược.
Đây là pháp thuật thần kỳ của Bất Ngôn tông, nhờ có cấm pháp, không ai có thể nhìn thấy Dư Tắc Thành đã truyền tống rời khỏi cung điện, tới nơi này đặt cược. Danh dự Bất Ngôn tông đã truyền vạn năm, chắc chắn sẽ bảo vệ được bí mật cho những ai đặt cược.
Dư Tắc Thành tới đây, chỉ thấy mình đã rơi xuống hạng bảy, bèn nói:
- Đặt cửa Dư Tắc Thành!
Dư Tắc Thành nghiến răng một cái, lấy Không Ma Kinh, Huyết Ma Kinh, Minh Ma Kinh, Thiên Ma Kinh, bản thứ sáu Dưỡng Thần Hồn của Thương Khung Bảo Giám, đặt hết một lượt.
Vĩnh Hằng Bất Diệt Tam Thiên Đại Đạo Niết Bàn Kinh là quả tặng của Tô Uyển Ngôn, Dư Tắc Thành không lấy ra đặt cược. Tâm Ma Tàn Ảnh dù có lấy ra, đối phương cũng không thể nghiệm chứng. Ngoài ra ý nghĩa quan trọng của nó rất dễ dàng làm xảy ra chuyện, cho nên Dư Tắc Thành cũng không lấy nó ra đặt cược.
Nhìn thấy tiên điển đặt nhiều như vậy, sắc mặt người nhận cược đại biến, có thể thấy rằng y tỏ ra vô cùng căng thẳng. Nhưng y vẫn nho nhã lễ độ tiến hành nghiệm chứng định giá, sau đó đưa vào khoản đặt cược.
Lập tức thứ hạng của Dư Tắc Thành bay lên chóng mặt, trở thành hạng nhất. Dư Tắc Thành nghiến răng một cái, đằng nào cũng đặt, định lấy Thiên Lý Bi ra, nhưng rốt cục cũng đè ép được kích động trong lòng, không lấy Thiên Lý Bi ra, rời khỏi nơi này.
Trở về cung điện, chỉ thấy trên thủy kính đặt cược xuất hiện năm trong Thập Đại Tiên Điển, tuy rằng chỉ là một trong những bản chính, nhưng cũng đủ khiến cho người ta kinh ngạc ngẩn người. Lần này tất cả Nguyên Anh Chân Quân ồ lên một lượt, bàn tán xôn xao.
Dư Tắc Thành nhìn lên thủy kính đặt cược, thình lình cảm nhận được một ánh mắt đang nhìn mình chăm chú. Hắn quay nhìn lại, chỉ thấy cách mình chừng mười trượng, Kim Tuyến Tôn Giả đang nhìn mình chăm chú.
Lão đứng đó nhìn Dư Tắc Thành, miệng nở nụ cười khinh miệt, đầy vẻ chế giễu:
Dư Tắc Thành bắt đầu mắng chửi trả lại, hai người mắng nhau sa sả, chẳng khác gì hai tên lưu manh đầu đường xó chợ đang thóa mạ lẫn nhau.
Tất cả Nguyên Anh Chân Quân thấy cảnh tượng này đều sững sờ, đây còn là Nguyên Anh Chân Quân sao, giống hai tên lưu manh du thủ du thực hơn...
Bất Ngôn Chân Quân đang ba hoa xích đế vội vàng chấm dứt, quay sang kêu to:
- Nếu nhị vị nôn nóng như vậy, hay là lập tức bắt đầu đại chiến sinh tử đạo, có được chăng?
Kim Tuyến Tôn Giả quát lớn:
- Bắt đầu, mau mau bắt đầu đi...
Dư Tắc Thành cũng gật gật đầu, đột nhiên quay sang làm mặt quỷ với Kim Tuyến Tôn Giả.
Kim Tuyến Tôn Giả lại nổi giận đùng đùng, nhưng đột ngột lão không giận nữa mà cười, nháy mắt đã bình tĩnh trở lại:
- Ha ha ha, lõi con, tiểu súc sinh ngươi muốn chọc giận ta sao, ngươi xem thường ta quá. Dứt lời, lão nhìn Dư Tắc Thành với ánh mắt lạnh như băng.
Dư Tắc Thành cũng không hề tỏ ra kích động, chỉ nói:
- Tiểu súc sinh ngươi mắng ai vậy? Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Kim Tuyến Tôn Giả định trả lời, nhưng chợt nhớ ra, vội vàng ngậm miệng không đáp, chỉ lạnh lùng nhìn Dư Tắc Thành.