Tiên Ngạo

Chương 820 : Dùng mắt phá địch

Ngày đăng: 23:10 19/04/20


Vừa dứt lời, lập tức toàn trường sững sờ, tất cả thanh âm thày đều ngưng bật, ai nấy bị những lời sàng khoái hào hùng của Dư Tắc Thành làm cho kinh sợ.



Một lúc lâu sau, những tiếng ồn vang lên một lượt khắp hội trường:



- Kiêu ngạo, ngông cuồng, cuồng vọng, quá mức ngông cuồng...



Tiếng bàn tán vang lên không ngớt, cả hội trường ồn ào như ong vỡ tổ.



Bảy tên Nguyên Anh Chân Quân trừng mất nhìn Dư Tắc Thành, không tin những lời hắn vừa nói. Người chủ trì nghiêng người khẽ hôi:



- Diệt Độ Chân Quân. Diệt Độ Chân Quân, ngài vừa nói gì vậy?



Dư Tắc Thành nói:



- Không nên lãng phí thời gian, bão bọn họ lên một lượt, mình ta chống bảy người, đưa bọn họ lên đường sớm một chút, kết thúc đại hội Phượng cầu Hoàng, lần này nghe rõ rồi chứ? Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn



Một trong bày Nguyên Anh Chân Quân giận dữ đứng bật dậy, là tên Nguyên Anh Chân Quân có vẻ mật lãnh khốc, y cất tiếng quát lớn:



- Thật là cuồng vọng, để ta xem thử Hiên Viên kiếm pháp các ngươi có chỗ nào cao minh. Để ta xem năm đại kiếm phái các ngươi dựa vào cái gì mà hơn liên minh Lục Kiếm chúng ta một bậc...



Dứt lời, y bèn hóa kiếm quang xông tới, Dư Tắc Thành khoát tay ngăn lại:



- Chậm đã...



Quà nhiên người nọ kiếm thuật rất cao, nháy mất dừng lại giữa không trung, hôi:



- Sợ rồi sao?



Dư Tắc Thành nói:



- Cho mọi người thời gian đật cược, đừng để bọn họ tay trắng ra về.




Dứt lời bèn phất áo ngự kiếm rời đi, nháy mất hóa thành một đạo tử quang thật lớn phá vách mà ra. Y vừa rời khôi, lúc này trên các bậc đá. hàng chục tu sĩ vừa rồi cất lời châm chọc y thình lình nổ tung đầu, bất kể Kim Đan Chân Nhân hay tu sĩ Trúc Cơ đều mất mạng.



Nguyên Anh Chân Quân vẫn là Nguyên Anh Chân Quân, khôi phục bình tĩnh cực nhanh.



nhìn ra chênh lệch giữa mình và Dư Tắc Thành, học tập kiếm thuật từ Dư Tắc Thành, sau đó nhanh chóng rời khôi. Câu báo đáp đại ân đại đức chỉ là nói mát, tương lai ất báo đại cừu mới đúng.



Lúc y rời đi, lửa giận không nơi phát tiết, bèn xuất ra một kiếm phá tan cấm chế nơi này, giết chết hàng chục người, xuất kiếm dương oai, chấn nhiếp đám tiểu bối dám châm chọc mình, cho bọn họ thấy uy lực một kiếm của mình. Nếu là trước kia. Dư Tắc Thành tuyệt đối không cho kè này rời đi như vậy. Kết thù với một kè lòng dạ hẹp hòi, chẳng bằng giết chết y ngay tức khắc, tránh để lại hậu hoạn ngày sau, nhưng hiện tại Dư Tắc Thành chỉ có thể lấy mất nhìn y rời khôi.



Thấy người nọ xuất ra một kiếm bộc phát thần uy ròi khôi, lập tức những lời bàn tán xôn xao ngưng bật, sau đó những tiếng khóc thương thân nhân đã mất vang lên. Lúc này tất cả mọi người mới biết kiếm pháp người này thế nào, ánh mất nhìn Dư Tắc Thành đã hoàn toàn thay đối, không còn ai dám chê cười chuyện Dư Tắc Thành lấy một chống bảy.



Dư Tắc Thành nhìn theo bóng y rời khỏi, sau đó quay sang nhìn sáu người còn lại:



- Được rồi, chắc không ai cho rằng lời ta nói là cuồng vọng nữa. Sáu vị đạo hữu, mời lên một lượt đi thôi!



Sáu người còn lại ngơ ngác nhìn nhau, hai người vừa rồi bàn luận với nhau cùng đứng lên nói:



- Diệt Độ Chân Quân quà là cường già, hai người chúng ta sẽ tiếp chiến ngươi.



Dư Tắc Thành nói:



- Không cần, thời gian của ta vô cùng cấp bách, các ngươi lên một lượt đi.



Dứt lời, Dư Tắc Thành thình lình xuất kiếm, kiếm quang chợt lóe, Kiếm Đạo Thần cấp quét về phía sáu người đối phương. Kiếm quang xuyên qua không gian, đánh thẳng sáu người đối phương, trước sau phát ra mười hai đạo, mỗi đạo có góc độ. lực đạo, tốc độ hoàn toàn khác nhau. Chỉ trong thoáng chốc, mười hai đạo kiếm quang theo một tiết tấu kỳ dị đã tới trước mật sáu người, sau đó tiêu tan chỉ trong nháy mất.



Kiếm quang tiêu tan chính là cho đối phương một cơ hội, cho đối phương biết mình đã xuất kiếm. Sáu người đối phương có người giận dữ, có người sắc mật âm trầm, ai nấy chuẩn bị thi pháp ứng chiến.



Mười hai kiếm vừa rồi của Dư Tắc Thành chỉ là thăm dò, hắn ngừng lại trong thời gian năm lần hô hấp, sau đó thình lình xuất kiếm, lần này hạ thủ không chút lưu tình. Kiếm trong tay xuất thủ loang loáng, kiếm quang lóe sáng không ngừng giữa không trung, từng đạo điện quang chói mất lúc sinh lúc diệt trong phạm vi ngàn trượng, sắc bén vô cùng, cất nát trời đêm thành nhiều mành nhô.



Lần này Dư Tắc Thành bạo phát xuất kiếm, sáu người đều nằm trong kiếm quang công kích của hắn. Lập tức cả sáu người bất đầu phàn kích, ai nấy giở ra bàn lãnh của mình.