Tiên Ngạo
Chương 859 : Biển xanh mênh mông
Ngày đăng: 23:11 19/04/20
Các đệ tử cũng đoán đây là thử thách, trong lòng hết sức nôn nóng chờ mong. Sau đó thấy có người tiến vào nội môn, có người tiến vào kiếm các, có người bị đào thài khôi ngoại môn, càng thêm xác nhận suy nghĩ của bọn chúng.
Vô số động vật được đưa tới tay Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành đưa chúng vào trong thế giới Bàn Cổ. Sau khi được Lão Thất tiến hành chọn lựa nghiêm ngặt, mới được thà vào trong thế giới Bàn Cổ.
Lập tức vô số điểm sáng bay ra, roi xuống biển cả, rơi trên lục địa. Dưới sương mù, dưới hệ thống tiến hóa được khai phá do đám sơn tinh dã quái, chúng bất đầu biến hóa.
Đám động vật này vừa được thà ra, lập tức cả thế giới Bàn cổ như sống lại, phải nói là nhờ có đám phi cầm tầu thú này, rốt cục thế giới Bàn cổ có được khí tức sinh mệnh.
Bất kể cảnh sắc đẹp tới mức nào, không có sinh mạng tồn tại cũng không trọn vẹn. Chỉ có sinh mạng, thế giới mới trở nên tốt đẹp.
Sau khi Dư Tắc Thành thà động vật ra, lại bất đầu giảng pháp cho đám đệ tử ngoại môn. Hắn nói qua một chút về luyện hóa sinh linh, chế tạo con rối, sau đó bất đầu giảng sang pháp môn khác.
Dư Tắc Thành giảng pháp, đệ tử nào nghe cũng cảm thấy hết sức say mê. Những pháp môn mà hắn giảng đều là ngàn vàng khó mua, toàn là những bí pháp chất lượng mà trong Vạn Pháp các của ngoại môn cũng không có được.
Quan trọng là Dư Tắc Thành đã mờ lối, vạch ra một con đường sáng, để cho tương lai bọn chúng có thể nơi theo. Cho dù rời khôi ngoại môn của Hiên Viên kiếm phái, tương lai con đường này cũng sẽ dẫn dắt bọn chúng.
Giảng pháp xong, Dư Tắc Thành trở về Thiên Đạo phong. Trong mười hai ngày qua, hắn rành rỗi bèn tranh thủ chạy vào thế giới Bàn cổ khai phá.
Có câu một cây làm chẳng nên non, Dư Tắc Thành thu mua tất cả các phương án xây dựng động phủ thiên địa trong đại điện Ám Ma, ngụy trang với lý do là kiến thiết tiên cung động phủ.
Dư Tắc Thành có rất nhiều linh thạch, bảo vật. còn có pháp y do Linh Tú cung sàn xuất, lập tức vô số người hường ứng.
Các đệ tử Vô Hình Ám Ma tông toàn là những kè ưu tú trong những môn phái khác. Dù là bọn họ không biết thiết kế, trong môn tất có cao thú. tỷ như môn phái chuyên về xây dựng pháp trận như Thông Huyền Thiên Cơ cốc. Lập tức thu hoạch được vô số phương án thiết kế, bay về tới tấp như bươm bướm.
Gió mát thổi nhẹ qua, nước sông khẽ gợn, tiếng phong linh vui tai vang lên trên lầu trúc, mùi thơm của trúc nhẹ nhàng thoang thoảng, màn trúc khẽ lay. Tiếng phong linh leng keng vui nhộn hòa lẫn tiếng nước sông róc rách bên dưới, khiến cho người ta tới nơi này rồi cảm thấy tinh thần sàng khoái, như thoát hẳn chốn hồng trần náo nhiệt ồn ào.
Trong lầu trúc, một hư ảnh rất lớn do pháp trận tạo ra xuất hiện trước mật Dư Tắc Thành, đây là hình ánh bàn đồ của cả thế giới Bàn cổ. Dư Tắc Thành ngồi trên một chiếc bảo tọa màu vàng, ngắm thế giới của mình khẽ gật gật đầu, rốt cục cũng đã ra hình ra dáng.
Thật ra trên toàn đại lục vẫn còn một vùng chừng ngàn dặm phủ đầy sương mù, Dư Tắc Thành cố ý chừa lại. Đợi sau này có ý gì tuyệt hào, lúc ấy hãy bất tay xây dựng.
Nhìn tới nhìn lui, Dư Tắc Thành mới phát hiện ra chỗ sai lầm. Thì ra mình xây dựng thế giới chỉ mài lo kiến thiết phần đại lục của thế giới Bàn cổ mà hoàn toàn bó mặc phần biển cả. hoàn toàn không động tới chút nào, quà thật là sơ ý. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lúc này đã ba tháng trôi qua, rốt cục hạng mục xây dựng phần đại lục của thế giới Bàn Cổ chấm dứt, bất đầu xây dựng tới phần biển cả.
Trong thế giới Bàn cổ, biển cả chiếm tới sáu phần. Dư Tắc Thành điều khiển Côn Bằng bay về phía biển.
Côn Bằng sinh sống trong này, Dư Tắc Thành cố ý lập cho nó một cây cổ thụ chọc trời, để cho nó làm tổ trên đó, Côn Bằng tô ra cao hứng vạn phần.
Đồng thời chuyện Dư Tắc Thành đã hứa aiúp Côn Bằng Yêu Vương ấp trứng Côn Bằng cũng bất đầu. Dưới sự điều khiển của Lão Thất, công tác bất đầu được triển khai.
Hiện tại thế giới Bàn cổ áp dụng hệ thống đồng bộ thời gian với thế giới bên ngoài. Nếu thế giới bên ngoài là ban ngày, trong thế giới Bàn cổ cũng là ban ngày, bên ngoài là ban đêm. trong này mật trời lặn.
Dư Tắc Thành tiến vào biển cả. lập tức sương mù tiêu tan, lộ ra mật biển xanh bao la bát ngát, sóng vỗ bạc đầu. trời nước một màu xanh, quang cảnh tráng lệ hùng vĩ.
Biển cả nơi đây vô bờ bến, từ xa nhìn lại chỉ thấy mật trời đõ ối treo cao trên mật biển, biển xanh dưới ánh nắng phàn chiếu, toát ra hào quang đỏ như máu.