Tiên Ngạo

Chương 864 : Lưu ly thanh tịnh không nhiêm bụi trần

Ngày đăng: 23:11 19/04/20


Lão gia gia khoa trương bốc phét một phen, đưa Vương Thư Nguyên lên tận mây xanh, thấy y có vẻ tự đắc bèn chuyển đề tài:



- Bất quá gần đây kiếm pháp Dư Tắc Thành đã đạt tới đại thành, hắn lại lãnh ngộ ra kiếm ý mới, Kiếm Ý Hư Vô, Kiếm Ý Luân Hồi, Kiếm Ý Như Thiên, Kiếm Ý Quang Âm. tất cả bốn loại, e rằng...



Vương Thư Nguyên ngất lời:



- Ta không sợ, ta có Kiếm Ý Hỗn Độn. hiện tại không còn như trước nữa, không phải hắn sử dụng Âm Dương Hóa Hỗn Độn gì đó là có thể phá giải. Bất kể hắn có được kiếm ý gì, ta cũng sẽ đánh bại hắn.



Lão gia gia lại nói:



- Đúng, đúng vậy... Bất quá để đề phòng hắn lợi dụng cơ hội thủ thắng ngươi, ta có thể truyền cho ngươi kiếm thuật vô thượng của Kiếm Lão Nhân, ngươi có thể thông qua kiếm thuật này...



Vương Thư Nguyên ngắt lời:



- Không cần, ta có Kiếm Ý Hỗn Độn là đủ, không cần học thêm kiếm thuật cái rắm gì nữa.



Lời của Vương Thư Nguyên vô cùng kiên quyết, khiến cho lão gia gia không nói được gì thêm. Nó tô ra tức tối vô cùng, thầm đoán có lẽ thời thế đã thay đối. Trước kia vô số người phải cầu mình, hiện tại bị cự tuyệt liên tiếp, thật là kỳ quái... Tiểu tử, ta nguyền rùa ngươi, tốt nhất là ngươi bị Dư Tắc Thành đánh bại, như vậy ta sẽ càng dễ dàng lừa gạt tiểu tử ngươi hơn...



Vương Thư Nguyên tin tường tràn trề, sau khi trở về Hiên Viên kiếm phái bèn đi thẳng tới Thiên Đạo phong.



Lúc này Dư Tắc Thành đã chuẩn bị xong xuôi hết thày, sắp sừa kích hoạt Tiên Tần Tầm Linh Phong tìm kiếm Lưu Thi Vận, đột nhiên nghe báo có khách tới.



Dư Tắc Thành nhìn lại, thì ra là Vương Thư Nguyên, Dư Tắc Thành khẽ cau mày, nhất định y tới tìm mình không phải chuyện tốt lành gì.



Quà nhiên Vương Thư Nguyên gặp Dư Tắc Thành không nói nhiều lời, lập tức khiêu chiến với hắn. hai bên tới diễn võ trường đánh một trận.



Dư Tắc Thành đang có chuyện gấp, không có lòng dạ nào đối chiến, cho nên tìm đù mọi cách thoái thác:



- Sư đệ, ta đang bận chút việc, để sau khi trở về, hai ta sẽ đối chiến có được chăng?



Vương Thư Nguyên nở nụ cười ngạo nghễ:




Kiếm Ý Hỗn Độn này đại biểu cho lý tường, ý chí. thậm chí cả linh hồn của Vương Thư Nguyên. Bên trong Kiếm Ý Hỗn Độn này, vạn vật phân hủy, quay về với Hỗn Độn hư vô, hóa thành lực Huyền Minh Hỗn Độn.



Dưới Kiếm Ý Hỗn Độn này, bất kể là kiếm ý như nước, hay kiếm ý như nhạc, kiếm ý như ca, kiếm ý như ngục, Kiếm Ý Như Thiên, toàn bộ tiêu tan thành lực Hỗn Độn.



Lực Hỗn Độn này khuếch trương vô hạn, nháy mất biến Kiếm Ý Như Thiên của Dư Tắc Thành trở thành Kiếm Ý Hỗn Độn của Vương Thư Nguyên, sau đó kiếm ý vô biên đánh ập tới Dư Tắc Thành.



Dư Tắc Thành tô ra vô cùng sửng sốt. chẳng trách Vương Thư Nguyên có san khiêu chiến với mình, thì ra y đã tìm được kiếm ý của mình, phá giải Kiếm Ý Như Thiên. Bất quá đây cũng là bình thường, mấy năm khổ tu mà không được chút thành tích nào, vậy không còn gì để nói.



Dư Tắc Thành mim cười, theo truyền thuyết từ thời viễn cổ, thiên địa Hỗn Độn, sau vô số năm. quang âm như nước, từ trong đó sinh ra Bàn cổ, hủy diệt Hỗn Độn.



Theo như truyền thuyết, Kiếm Ý Quang Âm của mình thích hợp phá giải Kiếm Ý Hỗn Độn này.



Dư Tắc Thành vừa định sử dụng Kiếm Ý Quang Âm. chợt nghe Lão Thất lên tiếng nói:



- Báo Thống lĩnh Đại nhân, phát hiện ra lực Hỗn Độn đồng nguyên với thế giới Bàn cổ, xin cho phép ta hấp thu lực Hỗn Độn này để bổ sung cho màn sương đen Hỗn Độn. Như vậy sẽ có ích lợi khôn cùng cho thế giới Bàn cổ tiến hóa.



Hiện tại màn sương đen Hỗn Độn có trong thế giới Bàn cổ là do Hỗn Độn Thánh Thạch của Vương Thư Nguyên năm xưa chuyển hóa mà thành. Bàn thân lực Hỗn Độn của Vương Thư Nguyên sử dụng cũng có nguồn gốc từ Hỗn Độn Thánh Thạch kia, hai bên cùng là một thể, tự nhiên đồng nguồn.



Sỡ dĩ lúc trước thế giới Bàn cổ có thể nuốt lấy thế giới Thiên Nhất Chân Thủy, cũng nhờ màn sương đen Hỗn Độn góp phần quan trọng trong đó. Có màn sương đen Hỗn Độn. thế giới Bàn Cổ sẽ vượt qua định luật thông thường, có thể tiếp tục tiến hóa, cho nên Lão Thất mới đề nghị hấp thu.



Dư Tắc Thành bèn nói:



- Được rồi, ngươi cứ việc hấp thu. dù sao đây cũng chỉ là diễn võ đạo tràng, hết thày sinh tử chỉ là ào giác.



Lập tức tiêu ký thế giới Bàn cổ trước ngực Dư Tắc Thành phát ra hào quang vô tận, Kiếm Ý Hỗn Độn của Vương Thư Nguyên lập tức bị hào quang này hấp thu, tất cả dung nhập vào màn sương đen Hỗn Độn còn sót lại bốn thành trong thế giới Bàn cổ.



Tốc độ hấp thu càng ngày càng nhanh, dần dần Vương Thư Nguyên phát hiện ra điểm khác thường, nhưng lúc ấy y không thể khống chế Kiếm Ý Hỗn Độn của mình nữa. chỉ đành trơ mất mà nhìn Dư Tắc Thành hấp thu lực Hỗn Độn của mình.



Hấp thu như vậy vượt xa tường tượng của Dư Tắc Thành, vượt cả năng lực tiến hóa của diễn võ đạo tràng, thậm chí hấp thu luôn cả pháp lực của diễn võ đạo tràng này.