Tiên Ngạo
Chương 868 : Đại lễ thành thân
Ngày đăng: 23:11 19/04/20
Rốt cục đã tới mồng Sáu tháng Sáu, đã tới giờ lành.
Nghi lễ bất đầu, pháo nổ rền vang, cổ nhạc tưng bừng, Dư Tắc Thành chính thức cử hành hôn lễ.
Khác với hôn lễ nơi thế tục, hôn lễ của Dư Tắc Thành đơn aiàn hơn nhiều, nhưng không kém phần long trọng. Từ trước hôn lễ, Dư Tắc Thành đã phát thiệp mời rộng rãi, sau khi hôn lễ bất đầu. hắn lấy vô số đặc sàn. thiên tài địa bảo trong thế giới Bàn cổ ra chiêu đãi khách nhân.
Nghi lễ bất đầu. từng hạng mục diễn ra đâu vào đấy. Tới hạng mục cuối cùng vào lễ đường, Nam Thiên Chân Quân ngồi chính giữa, nhận ba lạy của Dư Tắc Thành và Lưu Thi Vận. sau đó phu thê giao bái, tiến vào động phòng.
Dư Tắc Thành quay ra tiếp tục chiêu đãi khách nhân. Đại lễ chấm dứt, từng đám tân khách lục tục rời khôi.
Lần đại hôn này, Đại sư huynh. Nhị sư huynh, phu thê Tam sư huynh cùng trở về, mừng Dư Tắc Thành thành thân.
Mỗi người bọn họ đều dẫn theo vài đệ tử, sau khi tân khách rời khôi, có thể nói Thiên Đạo phong nhất mạch đóng cửa lại bày tiệc trong nhà. Ngoại trừ Tứ sư huynh thân ở Vực Ngoại xa xôi, tất cả đệ tử Thiên Đạo phong cùng đệ tử tái truyền cũng cùng nhau tụ tập.
Nhô nhất ở nơi này là đệ tử thứ bảy Vũ Mạc An của Dư Tắc Thành. Rốt cục hai tháng trước, y cũng đã tới Hiên Viên kiếm phái, tiền kiếp của y quen biết với các vị sư huynh của
Dư Tắc Thành, cho nên ai nấy cũng tô ra vài phần kính trọng.
Mọi người tụ tập lại với nhau ôn chuyện cũ, chén tạc chén thù, vô cùng vui vẻ.
Màn đêm buông xuống, Dư Tắc Thành chấm dứt tiệc tùng, tiến vào động phòng.
Nhìn Lưu Thi Vận đang ngồi trên giường, đầu trùm khăn đò, Dư Tắc Thành cảm thấy ấm áp trong lòng.
Hắn chậm rãi đi tới, nhẹ nhàng giở khăn ra, ngắm dung nhan thiên kiều bá mị của Lưu Thi Vận. lập tức tim đập loạn nhịp.
Lưu Thi Vận ngồi yên không cử động, sắc mặt đõ bừng, vô cùng xấu hổ. Lúc này nàng không còn là một Nguyên Anh Chân Quân uy phong lẫm lẫm, mà chỉ như một thiếu nữ mười sáu. mười bảy tuối, vô cùng bẽn lẽn.
Dư Tắc Thành choàng tay ôm nàng, Lưu Thi Vận khẽ run lên, nhưng không hề cự tuyệt.
Dư Tắc Thành ôm nàng ra bàn ngồi, để nàng ngồi trên đùi mình, rót hai chén rượu ra:
- Thời gian lặng lẽ xuôi dòng, thoáng cái mà lời thề trăm năm đã tới. Năm xưa tâm nguyện của mẫu thân ta chính là thế này, không ngờ sau trăm tuổi, đôi ta mới được ở bên nhau, chén rượu này ta kính mẫu thân.
Lưu Thi Vận nghe vậy, lập tức sắc mật trở nên trịnh trọng, gật gật đầu:
- Muội vào thế giới Bàn cổ, ở tro ng đó chờ huynh. Muội đã nói rồi, ngoại trừ chết đi, muội sẽ vĩnh viễn không rời huynh nữa, cho nên muội sẽ ở đó chờ huynh.
Nghe Lưu Thi Vận nói tới chữ chết, Dư Tắc Thành chợt cảm thấy trong lòng run lên, vội lắc đầu nói:
- Không được nói như vậy, chúng ta không thể nào chết được. Muội có lực Thần Uy, Kiếm Ý Tư Thân xuất ra, vạn pháp sụp đổ, pháp tấc Thiên Đạo tạm thời mất đi tác dụng, không ai giết được muội.
Lưu Thi Vận nỡ một nụ cười thê thảm:
- Nếu huynh giết muội, muội quyết không né tránh... Gần đây muội lại mơ thấy cơn ác mộng năm xưa...
Còn đang nói, bất chợt Lưu Thi Vận lóe lên, biến mất không thấy.
Lưu Thi Vận tu luyện Tâm Ma Tàn Ảnh. tu luyện Tâm Kiếm thuật, Thiền Kiếm thuật, Ngộ Kiếm thuật, rốt cục luyện ra được một loại kiếm ý, chính là Kiếm Ý Tư Thân. Sỡ dĩ có tên Tư Thân là vì tường niệm, không có lúc nào mà nàng không tường niệm Dư Tắc Thành, cho nên mới luyện thành kiếm ý này.
Bất quá kiếm ý của nàng đã đạt tới cảnh giới Thần Uy, cho nên kiếm ý của nàng xuất ra, bất kể là bốn loại kiếm ý của Dư Tắc Thành hay Sơn Thủy Tổng Hữu Tương Phùng Thì của Thanh Sơn Tiểu Đạo khi trước, cũng phải hoàn toàn sụp đổ.
Dù là pháp tấc Thiên Đạo gặp kiếm ý này cũng phải thay đổi. Có thể nói những gì Lưu Thi Vận nghĩ trong lòng, lập tức sẽ xuất hiện bên ngoài.
Theo như bình thường, Kiếm Ý Tư Thân này dù có hùng mạnh đi nữa, cũng không thể nào hùng mạnh tới mức này. Nhưng nó là hùng mạnh như vậy, quà thật khiến cho người ta không thể nào tin được, không ai hiểu vì sao, nhưng chính là như vậy.
Cho nên sau khi thân thể Lưu Thi Vận bị phong ấn, nguyên thần mới có thể ở cạnh Dư Tắc Thành, cho nên mới dễ dàng phá hủy kiếm ý Sơn Thủy Tống Hữu Tương Phùng Thì của Thanh Sơn Tiểu Đạo.
Có Lưu Thi Vận đi cùng mình. Dư Tắc Thành trong lòng đại định, như vậy quá tốt. Nhìn thoáng qua nhà tranh của mình, sau đó ngự kiếm bay lên, hóa thành kim quang biến mất cuối chân trời.
Đây là Kim Quang Phích Lịch Độn, nháy mất vượt qua vạn dặm. hành trình về phía Vạn Hóa Ma Tông.
Bay được nửa đường, Dư Tắc Thành lấy Côn Bằng ra, điều khiển Côn Bằng bay tới đó.
Thời gian gần đây, Côn Bằng dùng không ít linh đan diệu dược, tiên thào trong thế giới Bàn Cổ, pháp lực càng ngày càng cao thâm. Có thể điều khiển thanh vân, lôi điện, cương phong, phi hành nhanh như chớp, uy phong lẫm lẫm.
Dư Tắc Thành điều khiển Côn Bằng bay rất nhanh, đã sấp tới Vạn Hóa Ma Tông.
Sa mạc Đôn Hoàng hiện ra trong tầm mất, liếc nhìn qua chỉ thấy mênh mông vô bờ.