Tiên Ngạo
Chương 928 : Lực lượng kỳ dị
Ngày đăng: 23:11 19/04/20
Dư Tắc Thành nhìn chúng, đưa Ngũ thải thạch, Kim Tinh Chiến Giáp cho chúng. Sau đó lại đưa Tam Bàn kinh, Kim Tinh Lục Ngự Quyết cho chúng dùng luyện hóa hai món Tiên Thiên Linh Bảo kia.
Nháy mắt hai con rối này hóa thành hào quang, trở về tiêu ký tâm đăng trên đỉnh đầu Dư Tắc Thành.
Dư Tắc Thành lẳng lặng ngồi xuống bất động. Sau bảy ngày, tâm đăng phóng xuất hào quang, hai con rối lại hiện hình hóa thành hai phân thân giống Dư Tắc Thành như đúc.
Dư Tắc Thành nhìn phân thân của mình, buông tiếng than dài:
- Ta đây cầu đạo, hết sức khó khăn, vì muốn tiến lên trên tiên lộ, chỉ có thể hợp nhất kiếm ý Ngũ Hành, tự chém thân mình. Cảm tạ hai vị đạo hữu thành toàn, tương lai Tắc Thành nhất định báo đáp.
Dứt lời bèn vái dài sát đất.
Tức Nguyên Thổ khôi lỗi và Cực Đạo Tử Kim Cương liếc nhìn nhau. Tức Nguyên Thổ khôi lỗi thản nhiên cười nói:
- Ngươi cũng là ta, ta cũng là ngươi, ta đi trước một bước, hy vọng ngươi không phụ tâm huyết của chúng ta, ắt phải thiên địa đại thành mới được.
Cực Đạo Tử Kim Cương lại nói:
- Duyên sinh duyên diệt, ngươi ban sinh mạng cho chúng ta, hôm nay chúng ta trả lại. Từ nay giữa chúng ta cùng ngươi không còn vướng bận, duyên đã diệt rồi, sẽ không còn ngày tương kiến.
Dư Tắc Thành nhìn chúng, trong lòng bất động, tâm như sắt thép.
Mình còn chưa đạt tới cảnh giới có thể thương hại cho người khác. Vì đạt được lực lượng hùng mạnh hơn, đôi lúc phải hy sinh, thậm chí là hy sinh bàn thân mình. Cho nên dù phân thân trước mắt mình sắp sửa tiêu tan, lòng Dư Tắc Thành cũng không hối hận.
Tức Nguyên Thổ khôi lỗi và Cực Đạo Tử Kim Cương liếc nhìn nhau, chậm rãi hút khí, thình lình một dao động rất lớn bùng lên trên người chúng. Nháy mắt thân hình chúng chợt biến hóa, trở thành hai lỗ đen hư vô sâu không thấy đáy, lơ lửng giữa không trung.
Hai lỗ đen này to chừng năm trượng, thình lình xuất hiện giữa không trung. Nhìn vào trong đó chỉ thấy bóng tối mịt mờ, âm u thăm thẳm chẳng khác vực sâu.
Lỗ đen phát ra lực hút vô cùng đáng sợ, hút hết thảy vật chất và lực lượng trong thiên địa.
Dư Tắc Thành thầm niệm:
- Diêm Ma Hắc Động thuật.
Hai lỗ đen xuất hiện chỉ trong khoảng mười lần hô hấp, nháy mắt đã biến mất. Một đạo bạch quang xuất hiện trong hai lỗ đen, chỉ trong khoảnh khắc, lực lượng mà hai lỗ đen hấp thu trước đó thình lình bạo phát với thanh thế mạnh mẽ gấp trăm ngàn lần.
Một tiếng nổ rung trời vang lên, lấy lỗ đen làm trung tâm, không khí trở nên bập bềnh như gợn sóng. Cả thế giới dung nham trở nên như một mặt nước, trên đó xuất hiện vô số hình ảnh phản chiếu bồng bềnh. Vạn vật trở nên mơ hồ, sau đó âm thầm lặng lẽ vỡ tan thành vô số mảnh.
Chớp mắt vụ nổ biến mất, trong vòng trăm dặm, không còn lại chút dung nham nào, chỉ có một viên linh thạch ngũ sắc và một chiếc Kim Tinh Chiến Giáp lơ lửng giữa không trung.
Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng trên đầu Dư Tắc Thành phát ra một tiếng kêu giòn tan. Thân đăng do vô số chú văn hóa thành nháy mắt tan tác, hóa thành một luồng khí bay đi.
Đồng thời trong lòng Dư Tắc Thành, tất cả nội dung về Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng pháp hoàn toàn biến mất, dường như hắn chưa từng học qua bí pháp Tiên Tần này vậy.
Hơn nữa Dư Tắc Thành biết rằng từ nay về sau, mình sẽ không bao giờ có phân thân được nữa. Năm phân thân của mình đã liên tục tiêu vong, đạo pháp thiên địa không thể tiến hành hết lần này sang lần khác, cho nên mình không có khả năng chế tạo phân thân thứ sáu.
Dư Tắc Thành nhìn Tiên Thiên Linh Bảo trước mắt, nói:
- Không thể thì không thể, chỉ cần ta có kiếm trong tay, cần gì phải có phân thân, ta không hối hận!
Dứt lời giơ tay điểm ra, lập tức hai món Tiên Thiên Linh Bảo hóa thành lưu quang tiến vào thân thể Dư Tắc Thành. Đồng thời Thể Hồ Chỉ Quang của Tiên Tần Luyện Khí thuật trong thân thể hắn bắt đầu tụ tập đến hai kiếm ý này, bắt đầu tu luyện Vô Thượng Kiếm Ý.
Hậu Thổ chở đức, nguy nga như vực, vô cùng vô tận, chính là đại địa. Đây là nền tàng của hết thảy, căn bản của vạn vật, suối nguồn của thiên địa.
- Cảnh cáo, cảnh cáo, tinh vực Thiên Lại đã bị sóng âm của sinh vật không rõ công kích, hệ thống phòng ngự của pháo đài Thiên Lại tổn hại một thành, cảnh cáo, cảnh cáo!
Mọi người nghe vậy ai nấy đều biến sắc, đối phương bất quá chỉ mới nổi giận gầm lên, pháo đài Thiên Lại đã tốn hại một thành. Nếu y giáng xuống một đòn, ắt pháo đài Thiên Lại này hoàn toàn tan nát.
Chung Cực Thần Uy Sĩ quả nhiên có được lực lượng Chung Cực Thần Uy.
Lúc này tất cả ánh mắt của Bát Bộ Thiên Long đều đổ dồn vào Dư Tắc Thành, hiện tại hắn là hy vọng cuối cùng của mọi người.
Dư Tắc Thành gật gật đầu:
- Lên đi, chúng ta cũng biến thân, hợp thành Thiên Lại Cự Nhân đi thôi.
Pháp Linh kia không biết tới đây từ lúc nào, nói với Dư Tắc Thành:
- Không được, ngài không có lực Thần Uy, nếu làm hạch tâm Thiên Lại Cự Nhân, ngài hãn phải chết không sai.
Dư Tắc Thành mỉm cười nói:
- Tinh Thần đã mê muội, huynh ấy bảo ta rời đi, nhưng ta không đi. Đằng nào cũng là chết, không bằng xả thân đánh một trận.
- Cho ngươi thấy lực Thần Uy của ta!
Nháy mắt trong thế giới Bàn cổ, Lưu Thi Vận múa tít phi kiếm, Kiếm Ý Tư Thân của nàng bừng bừng dâng lên, lan khắp toàn thân Dư Tắc Thành, đây chính là lực Thần Uy. Nhìn thấy cảnh tượng này, Pháp Linh kia lập tức trợn mắt há mồm, ra sức giụi mắt vài lần, rốt cục cũng khó lòng tin được.
Dư Tắc Thành lặng lẽ thi pháp, kiếm ý Ngũ Hành xuất hiện, hóa thành lực Sáng Thế:
- Còn không biến thân, đợi đến khi nào?
Bát Bộ Thiên Long cũng đồng thanh quát lớn:
- Còn không biến thân, đợi đến khi nào?
Nháy mắt bọn chúng hóa thành tám đạo hào quang, chui vào cơ thể Dư Tắc Thành, bạo phát hào quang vô tận.
Bát Bộ Thiên Long vừa chui vào cơ thể Dư Tắc Thành. Tứ Tướng Diệt Thế Pháo, Ngũ Hành Nguyên Lực Lô, Pháp Trận Lục Hợp Bi, Phá Quân Thất Sát lục tục xuất hiện, cũng hóa thành hào quang chui vào cơ thể hắn.
Trong khoảnh khắc này, cơ thể Dư Tắc Thành sáng rực hào quang, hào quang này chính là lực Sáng Thế, nó chiếu tới đâu, vạn vật bắt đầu biến hóa dung hợp tới đó.
Cả tinh vực Thiên Lại này đều hóa vào trong ánh hào quang ấy, đại điện trung tâm của tinh vực Thiên Lại, vô số thế giới không gian, toàn bộ tinh vực Thiên Lại đều hóa vào trong đó.
Hào quang này càng ngày càng sáng chói, giữa ánh sáng rực rỡ vô tận này, một người khổng lồ chậm rãi đứng dậy, chính là Thiên Lại Cự Nhân. Nó vừa đứng dậy đã hóa thân cao ngàn trượng, đứng đối diện với Chung Cực Thần Uy Sĩ ở xa xa.
Bên ngoài hào quang của Thiên Lại Cự Nhân, có hơn trăm tu sĩ hiện thân. Bọn họ không thuộc về tinh vực Thiên Lại, cho nên Thiên Lại Cự Nhân thả họ ra ngoài.
Bây giờ còn lại một trăm hai mươi mốt Nguyên Anh Chân Quân, chín mươi ba Phản Hư Chân Nhất. Trong đó đã có hơn ba trăm người tử trận, bất quá cũng có không ít người thăng tiến Phản Hư Chân Nhất.
Dư Tắc Thành khống chế Thiên Lại Cự Nhân nhìn thoáng qua bọn họ, giơ tay khẽ phất, nháy mắt bọn họ bị na di ra ngoài vạn dặm, tránh để bọn họ biết được mình là hạch tâm của Thiên Lại Cự Nhân.
Lúc này vô số hào quang tụ tập vào thân thể Dư Tắc Thành, nháy mắt toàn thân hắn như chìm vào một trạng thái thần kỳ: không còn thân thể, nguyên thần không thấy, hết thảy thành không. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nói chính xác là hắn đã hóa thân thành một vùng thiên địa. Thiên là hắn, địa là hắn, vạn vật cũng là hắn, hắn có cảm giác vô cùng bao la bát ngát, hết sức xa vời.
Thiên địa này tuy là mình thật, nhưng mình lại không thể cử động, chỉ có thể cảm nhận một cách bị động, không thể phát ra bất cứ thanh âm nào, không thể động đậy chút nào.