Tiên Ngạo

Chương 931 : Hiên Viên Thần Kiêm, thiên hạ vô địch

Ngày đăng: 23:11 19/04/20


Dứt lời Hiên Viên Hoàng đế chộp một trảo vào Niết Bàn kinh, bất lấy lực Thiên Đạo vào tay, sau đó nhào nặn thành một cục, nhét vào trong thân thể Tô Uyển Ngôn:



- Đây là lực Thần Uy do ba ngàn Đại Đạo hóa thành, ngươi có thể lãnh ngộ được bao nhiêu hay bấy nhiêu, đó phải xem cơ duyên của ngươi.



- Không phải ngươi vẫn muốn là người sao, ta sẽ cho ngươi một cơ hội làm người...



- Cái gì. ngươi muốn như vậy thật sao, không hối hận chứ?



Sau đó ngài lại chộp một cái, hơn trăm hạt giống xuất hiện trong tay:



- Đây chính là hạt giống hoa, mang chúng đi gieo trồng, trăm năm sau có thể làm cho



mẫu thân ngươi sống lại. Đó là lựa chọn của mẫu thân ngươi, không ai có thể cứu sống trước kỳ hạn trăm năm.



- Được rồi, sau này hãy tự đi trên đôi chân mình, hãy tự lo cho mình.



Dứt lời, tay ngài khẽ run lên, nháy mắt Tô Uyển Ngôn hóa thành một đạo lưu quang biến mất không thấy.



Hiên Viên Hoàng đế nhìn sang Dư Tắc Thành:



- Theo thỉnh cầu của nó, ta đã đưa nó về Hoa Đô ở thế giới Thương Khung. Giữa hai mẹ con nó nên lựa chọn thế nào, đó là chuyện của ngươi.



- Thật ra ta vô cùng khó chịu vì tính lạm tình của ngươi, bất quá làm sao cũng phải cho tên tiểu tử hậu bối ngươi chút ích lợi, bằng không người đời sẽ mắng ta là keo kiệt.



- Còn tên khốn kia, ngươi hãy đánh bại y cho ta. Thấy ngươi đánh với y vất và như vậy, quả thật là mất mặt Hiên Viên kiếm phái, để ta truyền cho ngươi một ít bản lãnh chân chính.



- Ngươi có được không gian thứ nguyên kỳ dị kia, còn có Thiên Lý Bi của Yêu tộc, Niết Bàn kinh của ta, Cực Lạc Miên Miên Vô Tuyệt Kỳ, có được toàn vẹn như vậy, cũng coi như duyên phận.



- Được rồi, để ta truyền lực Thần Uy tối cao của ta cho ngươi, Hiên Viên Thần Kiếm.



Dứt lời, từ trên người Hiên Viên Hoàng đế bay ra một đạo linh quang rót vào đầu Dư Tắc Thành, chính là thuật luyện chế Hiên Viên Thần Kiếm.



Dư Tắc Thành lập tức kinh ngạc sững sờ. thuật luyện chế Hiên Viên Thần Kiếm kia bắt đầu nẩy mầm mọc rễ trong đầu hắn. dần dần lãnh ngộ.
- Bất quá nếu huynh muốn nắm vững lực lượng này, vậy cần phải chậm rãi tu luyện. Có lẽ ngàn năm. cũng có lẽ vạn năm sau mới có thể thành công, chuyện này phải xem duyên phận của huynh.



Tinh Thần lặng lẽ cảm nhận thân thể của mình, rốt cục nhắm mất lại thi lễ với Dư Tắc Thành:



- Đa tạ sư đệ, sư huynh mê muội, lúc có được lực Thần Uy đã hoàn toàn mê muội, làm rất nhiều chuyện sai lầm. Một kiếm hôm nay của đệ đã giúp cho ta hoàn toàn tinh lại, lập thân thể mới, đa tạ!



- Ta phải đi rồi, ta phải tiềm tu lực Chung Cực Thần Uy này. Có lẽ ngàn vạn năm sau, cũng có thể kiếp này chúng ta không còn gặp lại... Tái kiến, sư đệ, hãy thay ta chăm sóc cho sư phụ cùng Hiên Viên kiếm phái.



Và như vậy, trận chiến sinh tử kéo dài mấy tháng trời tới đây là kết thúc. Dưới thần uy của Hiên Viên Thần Kiếm Dư Tắc Thành. Tứ sư huynh Tinh Thần rốt cục trở thành Chung Cực Thần Uy Sĩ chân chính, đạt được lực Chung Cực Thần Uy, nhưng cần phải chậm rãi tu luyện hàng ngàn hàng vạn năm sau mới có thể vận dụng tự nhiên.



Dư Tắc Thành vung kiếm, nháy mắt trở về pháo đài Thiên Lại. Vừa phi hành vừa chiến đấu trong ba tháng qua, đã đi xa không biết bao nhiêu năm ánh sáng, hiện tại nhờ một kiếm này nháy mắt trở về. Đây là Hiên Viên Thần Kiếm, chỉ cần suy nghĩ trong lòng là có thể thực hiện ngay tức khắc.



Nháy mắt Dư Tắc Thành trở về noi trận chiến bắt đầu cách đây ba tháng, pháo đài Thiên Lại vẫn còn đó, cuộc chiến này xem như hoàn toàn kết thúc.



Tinh vực Thiên Lại trải qua vô số trận chiến đã sớm trở thành Thanh Minh hư không, vô số thiên thạch, hành tinh hoàn toàn tiêu tan trong cuộc chiến.



Trở về nơi này, Dư Tắc Thành nhìn thoáng qua thiên địa xung quanh, năm xưa Tiên Tần đế quốc chọn nơi này thành lập pháo đài Thiên Lại ắt có nguyên nhân, cho nên mình có thể quay lại nơi này.



Từ xa cảm ứng, Dư Tắc Thành lập tức phát hiện ngoài trăm vạn dặm có khí tức của vô số tu sĩ. Trong đó hơn hai trăm đạo khí tức vô cùng quen thuộc, chính là những chiến hữu đã kề vai sát cánh với hắn trong thời gian qua.



Dư Tắc Thành nhìn Hiên Viên Thần Kiếm trong tay mình một lần nữa. Hiên Viên Thần Kiếm này quả thật hết sức thần kỳ, quả nhiên là vô thượng Thần khí. chỉ cần vung lên, chuyện gì cũng có thể làm được. Chẳng trách năm xưa Hiên Viên Hoàng đế có thể đánh đuổi Đại Liên Minh Dị tộc ra khỏi thế giới Thương Khung.



Đáng tiếc, đáng tiếc rằng hiện tại mình đang hợp thể với Thiên Lại Cự Nhân, nhờ vào lực lượng của Thiên Lại Cự Nhân mà khống chế Hiên Viên Thần Kiếm. Nhưng hợp thể rồi cũng phải có lúc tách ra, hiện tại đã tới lúc ấy.



Ý niệm thoáng động, nháy mắt Dư Tắc Thành hóa thành một luồng kim quang to chừng trăm dặm. Giữa kim quang này, Hiên Viên Thần Kiếm lập tức phân giải, hóa trở lại thành ba ngàn Đại Đạo, trở về với thiên địa.



Thế giới Bàn cổ cũng trở về bản thể Dư Tắc Thành, vô thượng Thần khí này hoàn toàn biến mất.



Nhìn Hiên Viên Thần Kiếm tiêu tan. trong lòng Dư Tắc Thành cảm thấy vô cùng đau đớn. dường như sinh mạng của mình vừa mất đi một nửa. Thần khí hùng mạnh như vậy, có được rồi lại mất đi, cảm giác này sẽ làm cho bất kỳ ai cũng phải cảm thấy đau khổ.



Nhưng cuộc sống vẫn còn tiếp diễn, thứ không phải của mình mất đi cũng là chuyện thường tình.