Tiên Ngạo
Chương 938 : Ái thê trong lòng
Ngày đăng: 23:12 19/04/20
Bảy loại kiếm ý bạo phát, tuy rằng ngũ quan Dư Tắc Thành bị mê hoặc, nhưng lúc hắn thi triển kiếm ý, trong đó ngầm ẩn lực Ngũ Hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, tuần hoàn sinh ra lực Tự Nhiên.
Lực Tự Nhiên này ẩn chứa thiên địa bên trong, hết sức bình phàm nhưng không gì có thể che mất được. Dư Tắc Thành nhờ vào lực Tự Nhiên này xác định vị trí của Vương Thư Nguyên, để tránh khỏi lực Thần Uy của y.
Vương Thư Nguyên đánh tới nỗi hứng chí. thay đồi kiếm ý liên tục bên trong lực Thần Uy của mình, tấn công Dư Tắc Thành điên cuồng. Hai người đại chiến với nhau chấn động cả thiên địa, dư chấn khiến cho đất trời không ngừng run rẩy.
Thình lình Vương Thư Nguyên rống lên một tiếng giận dữ, nháy mắt phi kiếm y hóa thành một đạo hắc quang dài chừng ba thước, rộng một ngón tay, hình dáng như phi kiếm.
Đạo hắc quang này đen như mực, vô cùng hỗn loạn, chẳng phân càn khôn, hồn nhiên một màu. vô tướng vô thường, vô hình vô sắc, vô hướng vô định.
Hắc quang bay tới đâu. bảy loại kiếm ý của Dư Tắc Thành lập tức bị phân giải tới đó. Dư Tắc Thành thi triển Súc Địa Thành Thốn tránh đi một kiếm này. Kiếm này tiếp tục đâm lên tới chỗ Thiên kiếp, nháy mắt đã tới noi vạn vật hư vô, sau đó thành không.
Dư Tắc Thành thấy lực Thần Uy như vậy thất kinh hỏi:
- Đây là lực Thần Uy gì vậy?
Vương Thư Nguyên nói:
- Đây là lực Thần Uy thứ hai của ta, Hỗn Độn Kiếm. Nghe đồn Phá Diệt Chung Cực Kích của ngươi còn có tên là Hiên Viên Kiếm, vậy ta cũng có Hỗn Độn Kiếm.
- Một kiếm vừa rồi của ta bất quá chỉ là thử chút mà thôi, chỉ dùng có một phần mười lực đạo. Hay là ngươi xuất ra Hiên Viên Kiếm, chúng ta đấu nhau thử xem sao.
Dư Tắc Thành nhìn theo Hỗn Độn Kiếm vừa tiêu tan, bất chợt cười nói:
- Hỗn Độn Kiếm ư? Khá lấm. thử thì thử. ngươi tấn công ta thêm kiếm nữa, lần này nếu ta tránh né, vậy ta không phải họ Dư.
Vương Thư Nguyên quát lớn:
- Không biết xấu hổ, xem kiếm!
Nháy mắt y lại xuất ra một kiếm, kiếm lần này nhanh như điện chớp, nhanh gấp trăm lần so với kiếm vừa rồi.
Dư Tắc Thành đứng yên bất động, trước ngực chợt loé, mở thế giới Bàn cổ ra, lập tức hấp thu Hỗn Độn Kiếm này, hóa thành màn sương đen bên trong thế giới Bàn cổ.
Dư Tắc Thành nói đầy vẻ thâm tình:
- Cảm tạ sư đệ, đã quá, mùi vị thật ngon lành, đúng là bảo bối.
Vương Thư Nguyên nhìn Dư Tắc Thành trân trối. Lúc trước y dựa vào kiếm này đánh chết Tử Thanh Thần Quân của Hỗn Nguyên kiếm phái, không ngờ Dư Tắc Thành hứng chịu Hỗn Độn Kiếm này lại không rụng một sợi lông.
Hắn thấy Vương Thư Nguyên đã bình tĩnh lại bèn nói:
- Thư Nguyên, ta đã bại, hoàn toàn thất bại, bất quá ta có thể cầu xin đệ một chuyện không? Hiện tại Thi Vận đang ở nơi nào, đệ có thể nói cho ta biết được chăng? Hãy cho ta biết, ta đi tìm nàng, ta van đệ, xin hãy nể tình chúng ta quen biết nhau từ trước, hãy cho ta biết...
Dứt lời, Dư Tắc Thành vái dài sát đất. Vương Thư Nguyên nhìn Dư Tắc Thành một cái, sau đó mới nói: Nguồn: https://truyenfull.vn
- Nàng ở trong Hàn Mai cốc, ngoài ba ngàn dặm phía Đông.
Dư Tắc Thành đáp:
- Đa tạ.
Dứt lời lập tức thi triển Súc Địa Thành Thốn, nháy mắt ra ngoài năm trăm dặm. thân hóa kim quang bay về phía Đông.
Vương Thư Nguyên thấy Dư Tắc Thành rời khỏi, trong lòng sàng khoái vô cùng, hít một hơi thật dài, nói:
- Ta thắng rồi, rốt cục ta đã thắng được Dư Tắc Thành, ta đã thắng...
Lúc này xung quanh y, vô số tu sĩ năm đại kiếm phái đã xông tới.
Người đi đầu chính là ứng Long sư tổ.
Vương Thư Nguyên nhìn thấy ứng Long sư tổ, vội vàng kêu lên:
- Sư phụ, sư phụ, con đã thắng Dư Tắc Thành, hắn không phải là đối thủ của con, hắn đã thất bại hoàn toàn.
ứng Long sư tổ nhìn Vương Thư Nguyên với vẻ đau buồn, trong mất rưng rưng lệ.
Nháy mắt dường như Vương Thư Nguyên đã hiểu ra.
Một Nguyên Anh Chân Quân bên cạnh ứng Long sư tổ quát lớn:
- Tâm Kiếm Thiền Tông, ai cũng có quyền chém giết. Sư phụ, đệ tử báo thù cho người đây, Vương Thư Nguyên, ngươi còn nhớ tiên sư Tử Thanh Thần Quân không, trả mạng lại đây!
Y gầm to, phát ra một đạo lôi quang, xuất ra một đòn mãnh liệt.
Vương Thư Nguyên lập tức lui lại một bước, sau khi y đánh bại Dư Tắc Thành, hoàn toàn tỉnh táo, mới nghĩ ra mình đã làm gì.