Tiên Ngạo

Chương 941 : Tính toán đủ đường

Ngày đăng: 23:12 19/04/20


Vương Thư Nguyên khoanh chân xếp bằng ngồi xuống, giọng đầy đại nghĩa, dõng dạc nói to:



- Sư phụ, Vương Thư Nguyên con cũng là đệ tử Hiên Viên kiếm phái. Lúc con nhập môn là như vậy, hiện tại cũng là như vậy, tương lai như vậy, đời đời như vậy.



- Tuy rằng con bị tâm ma mê hoặc, bị nó khống chế, thân bất do kỷ, giết rất nhiều đạo hữu của bốn đại kiếm phái, trong lòng hối hận vô cùng. Nhưng con chưa từng giết chết đệ tử Hiên Viên kiếm phái, bởi vì con vẫn còn là đệ tử Hiên Viên kiếm phái, con sẽ không xuất kiếm với đồng môn.



- Tâm Kiếm Thiền Tông là đại địch của chúng ta, cho dù con phải hy sinh, cũng quyết tiêu diệt chúng!



- Con đã đánh bại Dư Tắc Thành, hoàn thành tâm nguyện lớn nhất của mình. Thay vì rút kiếm chiến đấu với đồng môn, chẳng bằng tiếp tục làm đệ tử Hiên Viên kiếm phái, phá tan Tâm Ma Tàn Ảnh kia.



- Con xin lỗi sư phụ, con sẽ không chạy trốn. Hy vọng kiếp sau, con sẽ được tiếp tục làm đệ tử của người.



- Đệ tử Hiên Viên ở đâu?



- Ta lấy máu ta chiếu Hiên Viên. Tuy kiếm không còn, lòng này còn!



Dứt lời, Vương Thư Nguyên ngồi ngay ngắn giữa trận, không chống cự, chịu đựng pháp



trận vận chuyển, lực Thần Uy uy áp không ngừng.



Năm người chưởng môn Thạch Cơ bật cười vang, chưởng môn Thạch Cơ quát lớn:



- Hay, hay cho một câu tuy kiếm không còn lòng này còn. Không sợ trong tay chúng ta không có kiếm, chúng ta còn có tâm, còn có mệnh. Lên đi, các vị sư huynh, chúng ta liều mình một phen, tiêu trừ mối họa đã hại chết vô số tiền bối chúng ta vạn năm qua, hãy tiêu diệt hoàn toàn Tâm Ma Tàn Ảnh!



Lịch Trần Ma Tôn nói:



- Tiểu Thạch Đầu nói rất phải, tới đi, chúng ta liều mình một phen, đừng để cho Vương tiểu tử thất vọng. May là mọi người đều có Tiên Bảo hộ hồn, có thể chuyển thế trùng sinh, hai mươi năm sau lại là một trang hào hán.



Năm người cười to, bắt đầu xuất ra lực Thần Uy của bàn thân mình. Dư Tắc Thành ở xa xa quan sát, hắn có kinh nghiệm quá khứ từng khống chế Thiên Lại Cự Nhân đại chiến Chung Cực Thần Uy Sĩ, lập tức phân tích được năm người này sử dụng lực Thần Uy thế nào.




- Chuyện này giống như một cơn mộng, chẳng lẽ luyện hóa Tâm Ma Tàn Ảnh kia dễ dàng vậy sao?



Nam Thiên Chân Quân đáp:



- Vì luyện hóa Tâm Ma Tàn Ảnh này, năm đại kiếm phái chúng ta đã bày mưu tính kế sần hai ngàn năm. vô số đời tiền bối đã bỏ ra biết bao tâm huyết. Còn có bí pháp Tiên Nhân ban cho, nếu còn không thành công thì quả thật không có thiên lý.



- Những khả năng có thể xảy ra. chúng ta đều đã tính tới. Những mưu kế có thể nghĩ ra, chúng ta cũng đã nghĩ tới. Xem ra lần này đã nắm chắc, chúng ta nhất định sẽ luyện hóa thành công Tâm Ma Tàn Ảnh.



Dư Tắc Thành nói:



- Vậy thì quá tốt, nhưng không hiểu vì sao rốt cục con vẫn có cảm giác kỳ quái khác thường...



Nam Thiên Chân Quân nói:



- Không biết vì sao ta cũng có cảm giác như vậy, vẫn cảm thấy dường như thiếu một cái gì... Hãn không còn vấn đề gì mới phải, chúng ta đã tính toán đủ các tình huống, trừ phi...



Nam Thiên Chân Quân chợt ngẩng mặt nhìn trời, trừ phi...



Đúng lúc này, thình lình bóng đen kia gầm lên một tiếng, ngửa cổ nhìn trời gào thét. Thanh âm của nó giống như ác quỷ rú lên điên cuồng, giống như sói rừng nhìn trăng mà hú. Thanh âm này xuyên tận chín tầng mây, xuyên qua chín tầng trời, thăng vào trong Thanh Minh.



Sau tiếng rú này, tất cả tu sĩ có mặt tại trường ai nấy giật mình kinh hãi, cẩn thận quan sát bốn phía, nhưng sau khi tiếng rú kia tất đi, vẫn không thấy xảy ra chuyện gì khác thường. Lúc này bóng đen đã hóa thành một quả cầu khí đen kịt. ra sức chống lại lực bảo mòn của Thần Uy Ngũ Hành trận.



Thời gian dần dần trôi qua, cứ mỗi một khắc, quà cầu khí kia lại mất đi một miếng. Tuy rằng nó sinh ra miếng khác rất nhanh đê bô sung, nhưng sương đen tái sinh càng ngày càng mờ nhạt.



Chuyện này có nghĩa là cứ tiếp tục kéo dài như vậy, nhất định nó phải chết không sai, nhất định sẽ hoàn toàn tiêu tan.



Mọi người lặng yên không nói, chỉ kết trận vây quanh, lặng lẽ chờ đợi.