Tiên Ngạo
Chương 99 : Phi kiếm thăng bậc
Ngày đăng: 23:00 19/04/20
Có một người hướng dẫn du lịch như vậy so với đi một mình hay hơn rất nhiều. Dư Tắc Thành mải mê nghe các loại truyền thuvết. không ngờ đã lên trên Tây Lĩnh từ lúc nào không hay không biết, tiến vào hội trường Đại Hội Thăng Tiên. Tiến vào bình đài trên Tây Lĩnh, Dư Tắc Thành bất chợt có cảm giác như vừa tiến vào thế giới khác. Đây không phải là ảo giác, mà là cảm giác vừa đi vào kết giới pháp trận.
Tín vật mà Thạch đại phu đưa cho Dư Tắc Thành bất chợt nóng lên trên người hắn, cốt Luân Vọng Nguyệt kinh nghiệm phong phú bèn nói:
- Dư lão đệ chậm đã, tín vật này đã phát ra tín hiệu, lát nữa Thạch tiền bối sẽ phái người tới đón ngươi.
- Các ngươi là hạt giống do trưởng lão tiến cử sẽ tiến vào nơi ở của sáu phái, nơi đó chúng ta không vào được. Nếu ngươi muốn tìm chúng ta hãy đi ra chỗ ở của các thế gia mà tìm, chúng ta ở phòng Ất Ngọ số một trăm hai mươi bảy.
Trong lúc bọn họ còn đang nói chuyện phiếm, chợt có một người từ trên không bay xuống, chính là đồ đệ của Thạch đại phu. Liễu Tuyền Cơ.
Sắc mặt nàng trong trẻo nhưng hết sức lạnh lùng, chào cốt Luân Vọng Nguyệt một cái, sau đó nhìn quanh quất hỏi:
- Vọng Thiên Đại ca đâu?
Cốt Luân Vọng Nguyệt đau đớn nói:
- Trên đường gặp phải tai họa, đã đi rồi...
Thần sắc Liễu Tuyền Cơ cũng tỏ ra buồn bã, nói:
- Không thể nào. Vọng Thiên Đại ca đã đi rồi? Phải chăng là Dư Tắc Thành ngươi làm liên lụy Đại ca nên mới xảy ra như thế?
Dư Tắc Thành cảm thấy vô cùng giận dữ, nàng này nhìn thấy hắn cũng không chào hỏi, vừa nói câu đầu tiên đã chụp mũ hắn, xem ra nàng có thành kiến với hắn, cho nên mới cố ý làm như vậy. Mình luôn luôn cung kính đối với nàng, không hề đắc tội nàng, vì sao nàng lại đối xử vói mình như vậy?
Cốt Luân Vọng Nguyệt bên cạnh vội vàng nói:
- Chuyện này không có liên quan gì tới Dư huynh đệ, còn nhờ hắn đã cứu chúng ta, nếu không tất cả chúng ta đã chết giữa đường.
Liễu Tuyền Cơ nhướng mày nói:
- Nếu đã như thế cũng không nên bi thương quá mức. Tề Vãn ngươi theo ta đi đi, ta dẫn kiến cho ngươi một chút, về phần hiệu quả như thế nào, có thể tiến vào sư môn hay không, vậy phải xem duyên phận của ngươi, cũng coi như không làm thất vọng cốt Luân Đại ca.
Cốt Luân Vọng Nguvệt lập tức mừng rỡ, liên tục nói lời cảm tạ. Sau đó nhìn Liễu Tuyền Cơ dẫn theo Dư Tắc Thành và cốt Luân Tề Văn đi vào nơi ở của sáu phái.
Liễu Tuyền Cơ dẫn theo Dư Tắc Thành và cốt Luân Tề Văn đi vào nơi ở của sáu phái, Dư Tắc Thành lập tức cảm giác được nơi này còn có kết giới pháp trận. Liễu Tuyền Cơ đưa Dư Tắc Thành tới trước cửa một đại điện, bèn nói:
- Dư Tắc Thành, ngươi tiến vào đây có thể gặp được sư tôn, ta dẫn Tề Văn đi xung quanh một chút, tìm kiếm sư huynh quen biết, đề cử cho y một chút.
Dư Tắc Thành nói:
- Được rồi, hài tử Tề Văn không tồi, mong nàng giúp đỡ.
Cứ như vậy pháp trận biến hóa hai mươi mốt lần, Tùng Tuyền chân nhân quát khẽ một tiếng, Long Linh kia liên chậm rãi bay lên, rót vào trong phi kiếm. Tùng Tuyền chân nhân đột nhiên nhướng mày sau đó dùng sức một chút, lập tức một tiếng rồng gầm vang lên, luyện kiếm chấm dứt.
Dư Tắc Thành nhìn lại, chỉ thấy giữa không trung xuất hiện một thanh phi kiếm màu bạch kim, thân kiếm thon thả mà đài, giống như hình rồng có khí tức chiến đấu khó hiểu, vừa nhìn đã biết là phi kiếm vì chiến đấu mà sinh.
Tùng Tuyền chán nhân nói:
Tắc Thành này, nguyên liệu Long Linh của ngươi là giả. Nhìn bề ngoài hùng mạnh, thật ra đầu voi đuôi chuột, suýt chút nữa thì hỏng việc, vốn ta muốn giữ lại toàn bộ thuộc tính Kim Mộc của kiếm này nhưng Long Linh này ngập tràn khí thế tàn ác. Ta không có cách nào đành phải lấy Kim phá Mộc hóa tất cả thuộc tính Mộc thành thuộc tính Kim, cho nên Đấu Long Thiên Cương kiếm này đã hoàn toàn trở thành phi kiếm thuộc tính Kim.
- Các ngươi đều học được bao nhiêu, hãy trở về tự mình nghiền ngẫm. Nếu có điều gì không hiểu, mười ngày sau trở lại pháp đàn hỏi lại ta.
Nói xong Tùng Tuyền chân nhân nhắm mắt lại, lập tức cà người hóa thành bọt nước, vù một tiếng tan đi, lão đã trở về nghỉ ngơi.
Dư Tắc Thành thử nhắm phi kiếm vẫy tay một cái, lập tức phi kiếm cũng giống như trước đây vù một tiếng bay đến trước mặt Dư Tắc Thành. Bây giờ nó có thêm sát khí so với trước kia, tốc độ cũng nhanh hơn ba phần.
Hiện tại tất cả mọi người đều có mặt ở nơi đây, không phải lả lúc thử xem phi kiếm. Dư Tắc Thành cảm ứng một chút, Chư Kiền Hồn Si Thú vẫn còn trong kiếm. Sau đó hắn bắt chước dáng vẻ của Lục Thủ Chân Quân, chỉ tay vào phi kiếm, nói:
-Hợp!
Lập tức kiếm quang chợt lóe, thanh phi kiếm kia hóa thành một quang điểm, nháy mắt bay vào mắt trái Dư Tắc Thành, dung hợp vào trong thân thể hắn.
Dư Tắc Thành cũng không biết, một động tác hắn cho rằng rất đơn giản vừa rồi đại biểu cho cái gì. Trước kia Thạch đại phu bình luận phi kiếm tam giai, từng nói phi kiếm tam giai có thể dung nhập vào thân thể, dùng thân thể nuôi dưỡng. Dư Tắc Thành chỉ nghĩ đây là sự tình rất đơn giản, ai ai cũng có thể làm được.
Thật ra chuyện này thuộc về pháp môn cao cấp, vừa yêu cầu người ngự kiếm phải ăn ý với thuộc tính của phi kiếm, vừa phải nắm giữ kỹ xão ngự kiếm rất cao còn chú trọng tới cơ duyên ngộ đạo, có yêu cầu rất cao về thiên phú của người ngự kiếm. Cho dù là những cao nhân Trúc Cơ kỳ đang có mặt ở đây vẫn có người không thể cất chứa phi kiếm pháp khí vào trong thân thể.
Kiếm của Dư Tắc Thành chỉ là vừa mới luyện thành, hắn đã có thể trực tiếp dung kiếm nhập thể, lập tức khiến cho mọi người ngẩn ngơ. Chuyện này chỉ có một khả năng, đó chính là thiên phú của Dư Tắc Thành về điểu khiển phi kiếm thật quá tốt, nếu không tuyệt đối không có khả năng làm chuvện này một cách thoải mái nhẹ nhàng như vậy. Lập tức ánh mắt mọi người nhìn Dư Tắc Thành đã biến đổi.
Phi kiếm Dư Tắc Thành nhập thể. Thạch đại phu lại nói:
- Tắc Thành, ta mang ngươi đến chỗ tổng quản sáu phái chế minh bài, ghi chép tin tức, sau đó phân phối phòng ở, ở đó chờ mệnh lệnh.
Dư Tắc Thành đáp lại:
-Dạ!
Chợt tiếng Lưu Thi Vận vang lên:
- Sư huynh, hay là để ta đi cho. Dư Đại ca, ta đưa huynh đi...
Nói xong, Lưu Thi Vận kéo tay Dư Tắc Thành, lập tức chạy ra ngoài điện, không thèm để ý tới những ánh mắt nhìn nàng.