Tiên Ngạo

Chương 998 : Đệ nhất thịnh sự

Ngày đăng: 23:12 19/04/20


Thế giới động phủ của Hiên Viên kiếm phái là thế giới do Hiên Viên Thần Kiếm biến thành. Mỗi lần vung thần kiếm lên, tiêu hao vô số linh lực, tức thì không thể duy trì thế giới động phủ, tiêu tan gần hết. Phần còn sót lại biến thành ngọn cao phong, chính là Hiên Viên kiếm phong.



Nếu như nguyên khí sung túc, chỉ cần ngàn năm là thế giới động phủ sẽ có thể khôi phục lại. Nhưng năm xưa Trung Hùng Tổ Sư Vương Âm Dương chế tạo ra động phủ này đã không ngờ thiên địa xảy ra đại kiếp nạn. thời kỳ sau này nguyên khí càng ngày càng móng manh hơn. khiến cho cơ hội Hiên Viên kiếm phong khôi phục lại trở nên hết sức xa vời.



Cứ như vậy mấy ngàn năm sau, Hiên Viên kiếm phong sừng sững nơi đó, chỉ còn sót lại một ít động phủ có thể dùng.



Trong hai trăm năm vừa qua, thiên địa đại biến, bắt đầu từ cồn châu, chấn động mấy lần, thiên địa nguyên khí bắt đầu khôi phục, lại khơi lên giấc mộng mở ra động phủ bấy lâu nay của Hiên Viên kiếm phái.



Cho nên trong những năm qua, ngoại trừ Dư Tắc Thành, tất cả Nguyên Anh Chân Quân đều tụ tập trong Hiên Viên kiếm phái khai phá linh điền, chế tạo linh tuyền, dốc hết toàn lực bỏ biết bao tâm huyết vì chuyện khôi phục lại động phủ này.



Đáng tiếc tới giờ phút cuối cùng, kiếp nạn Tâm Kiếm Thiền Tông xuất hiện, bọn Nam Thiên Chân Quân không còn đợi được tới lúc này.



Vốn trước kia tính toán trong vòng trăm năm có thể khôi phục, bởi vì mất đi rất nhiều Nguyên Anh Chân Quân, khiến cho tiêu hao thêm thời gian mười mấy năm. bất quá rốt cục cũng có thể khai mờ động phủ một lần nữa.



Rốt cục giờ phút này trải qua hai trăm năm cố gắng, động phủ tối cao của Hiên Viên kiếm phái đã có thể khôi phục hoàn mỹ, có thể mở ra trở lại.



Sau khi mở ra, các loại điện đường vô thượng như Tổ Sư Tứ Pháp đường, Diễn Võ Tổng đường, Tẩy Tủy Đoán Cân các, Hóa Sinh Dưỡng Linh điện, Tiên Thể Linh Ngộ tháp, Phi Kiếm Lĩnh Vực giới... đều có thể mở ra. Những điện phủ này có thế mang lại tác dụng phụ trợ không nhỏ cho đệ tử Hiên Viên kiếm phái tu luyện.



Năm xưa Dư Tắc Thành từng tiến vào Tổ Sư Tứ Pháp đường một lần, trong đó ghi lại vô số tâm đắc kiếm pháp của các tiền bối Hiên Viên kiếm phái, có thể khiến cho tất cả kiếm pháp thất truyền của Hiên Viên kiếm phái khôi phục lại.



Hiện tại linh khí tích lũy ở Hiên Viên kiếm phong thời gian một năm qua, chỉ đủ tiêu hao một ngày trong Tổ sư Tứ Pháp đường. Đợi sau khi khai phủ, Tổ sư Tứ Pháp đường sẽ không còn khó khởi động giống như bây giờ, chỉ có Nguyên Anh Chân Quân có thể hưởng thụ, mà rất nhiều đệ tử có thể dễ dàng tiến vào, tu luyện các loại kiếm pháp vô thượng thất truyền trong đó.



Nghe nói trong Diễn Võ Tổng đường có ghi chép tư liệu về vô số Cường giả trong các môn phái tu tiên trên thiên hạ. Nguyên Anh Chân Quân nhiều không đếm xuể, Chân Nhất Thần Quân vô tận vô cùng. Có thể đối chiến mô phỏng cùng bọn họ trong đó, để đạt tới mục đích luyện kiếm.



Tẩy Tủy Đoán Cân các có thể tiến hành điều chinh cường hóa không giới hạn với thân thể của mình, đạt được linh thể hùng mạnh nhất, lãnh ngộ lực lượng mạnh nhất.



Hóa Sinh Dưỡng Linh điện, Tiên Thể Linh Ngộ tháp, Phi Kiếm Lĩnh Vực giới, chỉ là truyền thừa cái tên xuống, rốt cục có ích lợi gì, không ai biết.



Trong lòng Dư Tắc Thành vô cùng vui sướng, bao nhiêu năm chuẩn bị, rốt cục hôm nay đã có thể tiến hành.



Đại lễ khai phủ chính là một cơ hội, trong đại lễ này, Hiên Viên kiếm phái sẽ mời quần hùng thiên hạ tới xem, đánh giá thực lực của mình, nhờ đó chấn nhiếp bọn họ, để có thể hoàn thành tâm nguyện của các tiền bối, được vinh quang thiên hạ đệ nhất thượng môn.



Chủ ý đã định. Dư Tắc Thành lập tức ra lệnh gióng chuông, tụ tập tất cả Nguyên Anh Chân Quân Hiên Viên kiếm phái lại, báo cho mọi người biết tin tức này, hợp mưu hợp sức chuẩn bị mở ra động phủ một lần nữa.



Tiếng chuông vang lên, Nguyên Anh Chân Quân của Hiên Viên kiếm phái tụ tập lại đông đủ. Mọi người nghe được tin này, ai nấy vô cùng cao hứng.




Cho tới hôm nay, Dư Tắc Thành vẫn nghĩ là tiến hóa giống như trước kia, chỉ cần mình chờ đợi, sau một thời gian sẽ có kết quả. Nhưng lần này chờ đợi đã trăm năm cũng không



thấy kết quả gì, Dư Tắc Thành không nhịn được nữa, tâm niệm thoáng động, thần hồn trở vào thế giới Bàn cổ. Hiện tại hắn vẫn có thể tự do ra vào thế giới Bàn cổ, nhưng đồi núi sông ngòi, động phủ cung điện trong đó đều có bộ dáng mơ hồ, không thể sờ vào, giống như hư ào, trạng thái này kéo dài đã trăm năm qua.



Lần này Dư Tắc Thành sờ thử, sau đó thi triển Thấu Không Đại Thần Niệm thuật, để nhìn xem rốt cục là chuyện gì.



Thấu Không Đại Thần Niệm thuật lập tức lan tràn ra, cho tới bây giờ, Dư Tắc Thành chưa từng quan sát thế giới Bàn cổ của mình bằng cách này. Không ngờ khoảnh khắc này hắn lại có cảm giác hết sức kỳ lạ, vùng thiên địa mơ hồ kia đột nhiên lớn lên vô hạn. thấu không vượt giới, nháy mắt Dư Tắc Thành tiến vào trong một thế giới kỳ dị.



Thế giới này có sơn có thủy, có biển có trời, nhưng hết thảy vô cùng hỗn loạn. Núi thì treo ngược. hồ nước trên trời, biến cả hóa không trung, mặt đất là một mảng hư vô.



Hết thảy quy tắc tự nhiên không có nghĩa gì với thế giới này, thiên địa không còn pháp tắc, hoàn toàn là một thế giới hỗn loạn.



Trong thế giới này, trước mắt Dư Tắc Thành hiện tại có hai cánh đại quân đang chém giết lẫn nhau, có chừng mấy vạn chiến sĩ đang liều mình tử chiến.



Đây là nơi nào vậy. là thế giới Bàn cổ của mình sao?



Dư Tắc Thành ngơ ngẩn nhìn cảnh tượng trước mặt. Trong thế giới hỗn loạn giống như trong mộng này, không biết từ đâu xuất hiện hai cánh đại quan tàn sát lẫn nhau.



Mỗi bên đều có vài vạn chiến sĩ. thực lực có lẽ tương đương với tu sĩ Luyện Khí kỳ cảnh giới Tiên Thiên, chỉ bằng vào nhục thân mà quyết đấu với nhau.



Trong đó có một ít kẻ chỉ huy có được thực lực Trúc Cơ kỳ, có thể ngự không phi hành, sử dụng dị năng, pháp bảo, đánh nhau càng thêm kịch liệt.



Hai bên quấn lấy nhau mà hỗn chiến, trên bầu trời, trên đất bằng, ngoài biển cả, đâu đâu cũng có chiến đấu xảy ra, khí thế hừng hực, chết vô số kể.



Một bên là vô số yêu ma đủ loại, có sơn tinh do vô số tảng đá tạo thành, có thụ yêu giống như đại thụ cao trăm trượng, có sơn yêu đầu hổ thân người, có hài yêu đầu cá mình người, có ác quỳ quỷ khí ngút trời, có Không Yêu sau lưng có cánh... tóm lại toàn là yêu ma quỷ quái.



Bất quá Dư Tắc Thành có thể thông qua thân thể bọn chúng nhìn ra được một phần. Có thể biết được lai lịch của bọn chúng, tên nào là sơn yêu, tên nào là hài yêu, tên nào là ác quỷ.



Phe bên kia, Dư Tắc Thành hoàn toàn không nhìn ra được, muôn hình vạn trạng, kỳ dị vô cùng. Có con rối bằng máy móc, có yêu ma hình dáng như bạch tuộc khổng lồ, có sinh vật dị dạng ba đầu mười hai tay, có sinh vật như một đám keo dính nhầy nhụa... chính là một đám quái vật.



Hai bên chiến đấu với nhau vô cùng kịch liệt, không ngừng có chiến sĩ bị đối phương đánh chết. Lúc Dư Tắc Thành vừa tới đây, hai bên còn chừng mấy vạn. nhưng chỉ chốc lát sau, chiến đấu đẫm máu một lúc, số chiến sĩ còn sống sót trên chiến trường mười phần không còn được một, chỉ còn lại mấy ngàn chiến sĩ vẫn đang tử chiến.



Đây là chuyện gì vậy, quái vật yêu ma gì vậy? Đây là thế giới Bàn cổ của mình, vì sao lại xuất hiện một đám quái vật kỳ dị như vậy?