Tiếng Người

Chương 6 :

Ngày đăng: 00:50 19/04/20


Buổi sáng hôm sau, trong lúc chuẩn bị quần áo để lên phòng họp, bất giác Duy nghĩ anh phải ăn mặc nghiêm chỉnh hơn mọi khi.



Anh nhìn đống áo quần mang theo; tất cả đều nhàu nhĩ vì anh đã không treo chúng lên từ hôm đến. Anh nhặt một chiếc áo sợi thô dài tay màu trắng và quần bò. Rồi anh vào nhà tắm, cẩn thận cạo râu và nhìn mình trong gương.



Hạnh phúc chắc chắn để lại dấu ấn của nó trên mặt người. Nó xóa những quầng thâm, những hốc và vòm. Im lặng cũng để lại dấu ấn trên da thịt. Những thời khắc thả lỏng của bốn năm qua đã là phẳng da thịt anh. Đôi mắt anh từ bao năm vẫn một màu đen như thế, nhưng ánh nhìn đã trầm xuống. Đường xương hàm không còn bạnh ra thành hai lưỡi mác rõ rệt như trước mà chìm xuống, biến vẻ khắc khổ trên khuôn mặt mà cha anh thường gọi là “quý tộc” thành sự trầm mặc.



Buổi sáng đó, công ty chia thành từng nhóm nhỏ để thảo luận. Người đàn ông đi cùng cô gái mặc áo đỏ hôm qua đến ngồi vào nhóm của Duy. Anh ta mặc áo len mỏng cổ lọ màu đen bên trong, bên ngoài là suit dạ với hàng cúc đồng lớn có hai chữ B khắc nổi, lồng vào nhau. Duy nhìn vào tấm giấy trên ngực áo của anh ta. Tên: Hoàng. Anh ta chìa tay ra trước:



- Tôi nghe nói về anh rất nhiều.



Anh ta nói giọng Bắc pha miền Nam. Duy chìa tay ra bắt lại. Sau đó, buổi họp bắt đầu.



Chủ trì nhóm của anh là “chú Thành”, một người đàn ông gần 60 tuổi, phó giám đốc chi nhánh miền Bắc. Một người mà ai cũng quý và không ai sợ. Trong 10 người ngồi quanh bàn, ba người phụ nữ chủ yếu cười và vuốt phẳng quần áo. Những người đàn ông còn lại thủng thẳng. Hoàng xung phong làm thư ký cho nhóm.



Sau 10 phút, vị trí trưởng nhóm và thư ký đã âm thầm hoán đổi. Hoàng không hề làm gì đặc biệt. Anh ta chỉ ngồi thay từ ngữ. Anh ta nói những câu đại loại:



- “Làm khách hàng hài lòng tối đa”… Nhưng thế nào là “tối đa”? Mình nên đổi thành “Nâng cao năng lực khách hàng”.



- Chú Thành, chú thấy cụm từ “Tăng cường chia sẻ giữa nhân viên và lãnh đạo trong công ty” thế nào? Con thấy hơi suồng sã quá. “Chia sẻ” rất là chung chung. Chia sẻ cái gì? Mình phải nhấn mạnh thẳng vào quá trình ra quyết định trong công ty ha chú? Nhân viên phải có quyền tham gia nhiều hơn, đúng không chú? Có thể viết “Tăng cường vai trò nhân viên trong quá trình ra quyết định”? Hay là “Tăng cường tính dân chủ trong quy trình ra quyết định?” Chú nghĩ sao?



- Phải gom mấy mục này lại… Gom thành “Quan tâm tới đời sống tinh thần và gia đình của nhân viên”.



- Vân vân…



Cứ như vậy. Các đồng nghiệp của anh nói, Hoàng biên tập. Tất cả đều hăng hái; như thể đây là công việc sáng tạo quan trọng bậc nhất.



Duy im lặng. Anh đã nhìn thấy cái này ở đâu? Y hệt như thế này. Một nhóm người ngồi quanh bàn. Những tiếng nói văng ra lộn xộn; một người khác tóm lấy chúng, cắt gọt, quét sơn, và nẹp chúng lại. Cũng là những từ ngữ tương tự như thế này. Cũng sự hào hứng tan chảy một cách nhiệt thành như thể họ đang sáng tạo một kiệt tác. Anh đã nhìn thấy cái này ở đâu? Ở đâu?




- Sáu tháng…



- Trước anh làm ở đâu?



- Tôi mới đi tu nghiệp nước ngoài về.



Vừa lúc đó, chuông điện thoại của Hoàng đổ. Anh ta xin phép rồi rút điện thoại ra nghe.



- Em hả?



Anh ta tự động đi cách ra một quãng. Từ khoảng cách không xa lắm, Duy thấy Hoàng cười to, thỉnh thoảng lại xuống giọng thì thầm.



Mấy phút sau, Hoàng quay lại chỗ anh, khuôn mặt vẫn còn cười mỉm.



- Bà xã tôi – Hoàng thanh minh – Hỏi xem mấy giờ vào ăn tối.



Anh ta lắc đầu, cười cười. Duy nói:



- Khi nào anh ra Hà Nội thì đến chơi với cha tôi.



- Thật vậy hả, có làm phiền cụ không? Tôi vẫn mongó lúc được gặp cụ vì ba tôi ca ngợi quá chừng.



- Hôm nào anh ra thì nói với tôi, tôi dẫn đến gặp ông cụ. Tôi đoán ông cụ sẽ quý anh hơn cả tôi.



Anh nói rồi quay trở vào bàn. Cả phòng họp chỉ có một mình anh. Các đồng nghiệp của anh vẫn túm tụm từng nhóm bên ngoài. Anh nghe rõ tiếng cười của Hoàng vọng vào. Anh lấy bút bi nguệch ngoạc phác những vòng tròn bánh xe lên một tờ giấy trắng. Anh cẩn thận vẽ các nan hoa thật thẳng và đều. Rồi anh vẽ những bông cúc và những hình lập phương nhỏ đan chéo vào nhau.