Tiết Gia Tiểu Nương Tử

Chương 22 : Xú đản

Ngày đăng: 22:48 21/04/20


Diệp Nha thật sự rất mệt mỏi, đặt người xuống giường đất, cảm giác

thoải mái khi thân thể chạm đến chăn đệm làm nàng thở dài thỏa mãn. Nàng không gối đầu lên gối, liền nằm úp sấp lên giường, mí mắt cao thấp

không ngừng đánh nhau, trong bóng đêm dần dần hiện ra thân ảnh mơ hồ của Tiết Thụ, hai mắt nàng hoàn toàn khép chặt.



Từ sau ngày đó, hai người đã mấy ngày không có thân thiết.



Tiết Thụ biết nương tử rất mệt, cho nên trước đó hắn đều ngoan ngoãn

không trêu trọc nàng, nhưng ngày mai không phải ra ngoài làm việc nữa,

đêm nay kêu nương tử giúp hắn một chút, chắc cũng không có vấn đề gì?



Hắn hưng phấn mà nghĩ, lau xong người, lại cố ý cẩn thận xoa xoa chỗ đó, nương tử rất thích sạch sẽ.



Bất quá chờ đến khi hắn nằm xuống cạnh Diệp Nha, hắn mới phát hiện nàng đã ngủ say, thậm chí còn phát ra tiếng ngáy rất nhỏ.



Hắn không cam lòng chọc chọc thắt lưng của nàng, nương tử rất sợ ngứa

chỗ đó, trước kia mỗi lần hắn chọc vào nàng, nàng đều trốn sang một bên, nhưng lần lại không thấy nàng nhúc nhích, giống như không có cảm giác

là hắn đang chọc vào người nàng.



”Nương tử, sờ ta một chút, đã mấy ngày ngươi không giúp ta làm...” Hắn tiến đến bên tai nàng, thấp giọng cầu xin.



Hơi thở ấm áp phả vào trong tai, rốt cục Diệp Nha cũng thanh tỉnh chút ít, xoay người sang phía bên cạnh, đầu gối lên cánh tay, nhỏ giọng than thở: “Khốn tử, đừng nháo ta...”



Hắn thật sự xấu xa như vậy sao?



Tiết Thụ đau đầu, nhất thời không rõ nương tử có phải cố y mắng hắn

hay không. Hắn yên lặng nhìn chằm chằm thân ảnh kiều nhỏ của nàng một

lát, bỗng nghĩ đến một biện pháp, vụng trộm cười đem gối đầu đặt bên

cạnh nương tử, cánh tay duỗi ra liền đem người kéo vào trong lòng, làm

cho nàng nằm ở bả vai hắn. Nàng bất mãn nhíu mày, cọ cọ vào hắn, rất

nhanh liền an tĩnh lại.



Bộ dáng nương tử lúc ngủ thật là đẹp mắt, Tiết Thụ vén lên mấy sợi tóc tán loạn trên mặt nàng, nhẹ nhàng hôn một cái vào cái miệng nhỏ nhắn

của nàng.



Hắn đặt tay lên thắt lưng của nàng, không thấy nàng nhúc nhích. Hắn

chậm rãi theo da thịt mềm mại của nàng tiến lên phía trước, nắm lấy một

khỏa tròn, vẫn không thấy nàng nhúc nhích. Hắn miệng đắng lưỡi khô nhéo vào hai khỏa mềm mại, nàng vẫn như cũ không nhúc nhích.



Tiết Thụ lưu luyến sờ soạng hai ba cái, ngoan ngoãn rút tay về, rồi

ôm nàng ngủ. Xem ra nương tử thật sự rất mệt, hắn không thể ầm ỹ nàng.



Trong táo phòng, Tiết Bách vội vàng ăn cơm, đem bát đũa dọn rửa sạch
nõn, nơi đó của hắn thô to, mà hiện tại, nương tử lại dùng bàn tay bé

nhỏ gắt gao nắm nó, từ trên xuống dưới...



Thị giác kích thích làm cho Tiết Thụ đỏ mắt, hai tay chống giường đất

ngồi dậy, mắt nhìn chằm chằm tay Diệp Nha, nhìn nàng đang cho hắn khoái

hoạt mãnh liệt như nước.



”Bảo bối...” Thanh âm hắn khàn khàn gọi nàng.



Diệp Nha nhắm mắt lại, cũng không biết hắn đã ngồi dậy, thấy hắn không nhịn được muốn kêu, không khỏi tăng nhanh tốc độ, “Ngươi nhanh chút,

đại ca bọn họ chuẩn bị đi lên.” Nàng chợt nghe thấy động tĩnh phát ra từ đông ốc.



Tiết Thụ miệng đắng lưỡi khô, hắn cảm thấy bản thân sắp bạo phát, rất

muốn rất muốn, nhưng vẫn còn kém một chút, hắn cố gắng tập trung tinh

thần cảm thụ khoái cảm, chính là hắn không thể bỏ được ý niệm trong đầu, bởi vì khát vọng, sau đó khoái hoạt giống như thủy triều, trướng đi

lên, mắt thấy đã muốn vọt ra ngoài, khi sắp tới lại chậm rãi thối lui.



Hắn nghe được tiếng mở cửa ở đông ốc, sợ nương tử tại thời điểm nguy

cấp này rời đi, cho nên hắn thở phì phò dùng tay trái cầm tay nàng rất

nhanh kích thích, đồng thời vươn tay phải giữ lấy đầu nàng, làm khuôn

mặt của nàng đối diện với nơi đó.



”Ngươi...” Diệp Nha không nghĩ tới Tiết Thụ đột nhiên sẽ như vậy, nàng không kịp tránh, kinh hoảng mở mắt ra, lại nhìn thấy cảnh tượng dâm mỹ

đó, vừa định nhắm mắt, cũng đã không còn kịp rồi, trơ mắt nhìn hắn tiết

ra trong tay nàng...



Nàng mở to hai mắt nhìn hắn, còn chưa kịp mắng chửi, người mới đây còn ngồi trước mặt nàng lấy tốc độ xưa nay chưa từng thấy tránh nhanh sang

một bên!



Nàng nhìn hắn lau lung tung một hồi, sau đó cầm lấy quần nhảy xuống

đất, rất nhanh đã mặc xong, ngây ngô cười chạy ra ngoài, trong tiếng

cười tràn ngập thỏa mãn đắc ý không nói nên lời.



”Ngươi chạy lung tung cái gì?” Bên ngoài truyền đến thanh âm vừa nghiêm khắc vừa nghi ngờ của Tiết Tùng.



”Không nói cho ngươi!”



Diệp Nha nghe thấy Tiết Thụ đáp như vậy, gương mặt của nàng trong nháy mắt liền phiếm hồng, cắn chặt răng, đấm xuống giường đất.



Ai nói Tiết Thụ là ngốc tử? Hắn xấu lắm!