Tiết Gia Tiểu Nương Tử
Chương 54 :
Ngày đăng: 22:48 21/04/20
Tống Hải khiếp sợ nhìn nữ nhân tiều tụy trước mắt, hắn có nghe lầm không, Hạ Hoa sai hắn đi cường bạo nương tử Tiết Thụ?
Đây là biểu muội thiện lương tốt đẹp của hắn sao? Tiểu cô nương ngay cả một con bướm cũng không đành lòng bắt?
Điều càng làm cho hắn lạnh tâm là, nàng rốt cuộc có quan tâm đến hắn hay không, sao nàng có thể chắp tay đưa hắn cho người ta, bảo hắn đi gian díu với nữ nhân khác?
Tống Hải thừa nhận, trước đây hắn có hai phần tà niệm với nương tử Tiết Thụ, nhưng kể từ sau đêm đó, hắn đã không còn lăn giường với bất kỳ nữ nhân nào nữa. Có hai lần hắn cảm thấy buồn phiền, đã đi tìm một phụ nhân trong làng. Hai người đều đã cởi hết xiêm y, thậm chí hắn đã nằm trênngười đối phương, nhưng trong khoảnh khắc đó, hắn chợt nhớ tới hình ảnh Hạ Hoa khóc lóc cầu xin dưới người hắn đêm đó, thế là, dục vọng tự nhiên biến mất, thậm chí hắn còn cảm thấy nữ nhân dưới thân thật đáng ghê tởm, vội vàng mặc xiêm y rời đi. Biết tin Hạ Hoa từ hôn, hắn kinh hỉ tới mức choáng váng, không để ý cha mẹ ngăn cản, suốt đêm chạy về, thẳng thắn cầu xin với dì dượng, đáp ứng rất nhiều yêu cầu vô lý của bọn họ chỉ để cưới nàng về nhà, từ nay về sau sống thật tốt với nàng.
Nhưng chân tình của hắn đã đổi được cái gì? Là yêu cầu vô lý điên cuồng của nàng!
Tiết Tùng không thích nàng thì liên quan gì tới nương tử Tiết Thụ? Nếu nàng muốn trả thù, cũng phải trả thù Tiết Tùng mới đúng! Lẽ nào nàng còn chưa tuyệt vọng với Tiết Tùng, cảm thấy là do nương tử Tiết Thụ nên nàng mới ra nông nỗi này sao? Chẳng lẽ nàng còn cho rằng, nếu nương tử Tiết Thụ xảy ra chuyện gì, Tiết Tùng sẽ chán ghét vứt bỏ nàng ta, rồi trở lại tìm nàng? Mà giả sử Tiết Tùng thật tới tìm nàng, tới lúc đó nàng còn cam tâm tình nguyện gả cho hắn sao?
Tống Hải lần đầu cảm thấy, hắn giống như chưa bao giờ hiểu rõ Hạ Hoa.
Nhiệt tình trong lòng trở nên lạnh ngắt, hắn đứng lên, nhìn thẳng vào nàng: “Hạ Hoa, trong mắt muội, ta chính là người đê tiện như vậy?”
Hạ Hoa vẫn nhắm chặt hai mắt, khóe miệng lại hiện lên ý cười yếu ớt châm chọc: “Nếu huynh không phải, hài tử trong bụng ta tại sao lại có?”
“Đó là vì ta thích muội!” Tống Hải nắm chặt tay, đập mạnh một cái lên giường, phát ra một tiếng “rầm” rất lớn.
Hạ Hoa bị cú đập mạnh của hắn làm hoảng sợ, trong lòng nháy mắt xoay chuyển, đoán xem vì sao hắn lại giận dữ như vậy, chợt lóe ra một ý niệm, nàng ta vội vàng mở mắt, nước mắt lưng tròng nhìn hắn: “Biểu huynh, muội đương nhiên biết huynh yêu thương muội, bằng không trước khi cưới mấtđi sự trong sạch, cũng không phải người muội luôn tâm tâm niệm niệm, huynh nghĩ rằng muội sẽ bằng lòng sống tạm như bây giờ rồi gả cho huynh sao? Nếu người đêm đó không phải là huynh, nếu muội không có chút tình ý nào với huynh, muội đã sớm tự vẫn!”
Giấc mộng sáu năm bị vỡ tan trong một buổi sáng, có ai biết lòng nàng khổ sở bao nhiêu không? Vừa phẫn hận vừa đố kị, nàng không cam tâm cứ như thế mà gả cho Tống Hải, nàng muốn trả thù, trả thù nương tử Tiết Thụ bên ngoài ôn nhu thùy mị, vô tội, kỳ thực bên trong dối trá ác độc vô cùng, trả thù Tiết Tùng có mắt không tròng, cô phụ tâm ý của nàng, chỉ vì một nữ nhân thấp hèn như vậy mà đánh nàng. Danh tiết của nàng đã hủy,không phải có người nói nương tử Tiết Thụ là từ kỹ viện đi ra sao? không biết nếu Tiết Tùng trông thấy Tống Hải và đệ muội tốt của hắn cẩu thả với nhau, sẽ cảm thấy thế nào đây?
Mà sự trả thù của nàng, toàn là dựa vào Tống Hải, vì vậy nàng phải lấy lòng hắn.
Mới vừa xách thùng nước tới chuồng heo, cửa bắc đột nhiên truyền tới tiếng gõ cửa, nàng hoang mang đi tới hỏi: “Ai vậy?”
“Là ta, Hạ Hoa đây.”
Vừa nghe giọng nói của nàng ta, Diệp Nha liền nhức đầy, suy nghĩ một chút, không mở cửa mà chỉ nói: “Hạ Hoa tỷ, đại ca của ta đã lên núi đi săn, tỷ trở về đi.”
Tay Hạ Hoa ẩn trong áo siết chặt lại, cố nén tức giận trong lòng, thay đổi giọng nói bất đắc dĩ cầu xin: “Diệp muội muội, muội yên tâm đi, tỷ khôngphải đến tìm huynh ấy, tỷ, tỷ đã nghĩ thông suốt, chẳng mấy chốc sẽ gả cho biểu huynh của tỷ. Vì vậy tỷ muốn tới gặp muội để xin lỗi muội chuyện mất ngày trước tỷ đã lỡ lời, nhân tiện muốn muội chuyển dùm ta mấy câu cho huynh ấy, muội, muội, mở cửa đi được không? Tỷ sợ bị người khác nhìn thấy.”
Nàng ta sắp gả cho Tống Hải?
Diệp Nha nhẹ nhàng thở ra, nếu như vậy, nàng ta sẽ không dây dưa với Tiết Tùng nữa, nghĩ đến cảnh ngộ của nàng ta, Diệp Nha có chút đồng tình, liền tiến lên mở cửa, nhưng còn chưa kịp nhìn thấy mặt Hạ Hoa, bên cạnh đã có một bóng người bay tới, ngay sau đó sau gáy liền cảm thấy đau đớn...
Tống Hải đỡ lấy Diệp Nha đang hôn mê, bình tĩnh nói với Hạ Hoa: “Muội về trước đi, chỗ này có ta là được rồi.”
“không được, muội muốn đi theo huynh!”
Hạ Hoa nhìn chòng chọc vào mặt Diệp Nha, nàng muốn tận mắt nhìn thấy nàng ta bị Tiết Tùng ghét bỏ, không biết vẻ mặt Tiết Tùng khi bắt kẻ thông dâm sẽ như thế nào.
Tống Hải nhíu mày, vừa muốn nói chuyện, Hạ Hoa đã cúi đầu, ủy khuất nói: “Biểu huynh, hai huynh đệ Tiết Tùng đến hoàng hôn mới về, trong lúc đó huynh còn ở chung với nàng ta lâu như vậy, còn phải cho nàng ta ăn thứ đó nữa, muội không yên tâm...”
Nữ nhân ghen tuông ngoài ý muốn làm tan biến sự nghi ngờ trong lòng hắn, hắn bất đắc dĩ cưng chiều nhìn nàng: “Trong lòng ta chỉ có muội, sao lại chạm vào nàng ta được chứ? Thôi được rồi, nếu muội không tin, có thể đi cùng ta, nhưng nhất định phải nghe lời ta nói, ta không cho muội đi ra thìmuội đừng đi ra, biết không?” Nàng đi chung cũng không sao, miễn đừng để nàng phát hiện kế hoạch của hắn là được.
“Vậy chúng ta đi nhanh đi!” Hạ Hoa ngẩng đầu, cười hối thúc.