Tiểu Bạch Thỏ Vương Phi, Ác Bá Vương Gia, Cút!

Chương 121 : Công chúa nam vân

Ngày đăng: 13:37 19/04/20


"Vương phi, tướng gia cùng ngài nói chuyện gì vậy? Em phát hiện sắc mặt của hắn thật khó coi nha, lúc nãy nói chuyện, ngài ấy giống như hận không thể ăn tươi nuốt sống người?" 



Chờ khi cả hai vừa đi, Tú nhi liền vội vàng chạy tới 



Bộ Nhu Nhi thong thả trả lời: "Bởi vì ta giành nam nhân của hắn?" 



A? Tú nhi kinh ngạc trợn to mắt. Nàng ấy đang nói cái gì vậy? Vì sao nàng nghe mà cũng không hiểu? 



Quang quác!!! ( J Quạ bay đầy đầu) 



Bộ dáng hiện giờ của Tú nhi ngơ ngơ ngác ngác thật đáng yêu nha? Xoa xoa mặt nàng ấy một chút, Bộ Nhu Nhi khoác tay nàng: "Đi thôi, đi trở về?" 



"A? Vậy còn áo choàng..." 



"Không cần. Gió đã ngừng, không cần dùng nữa." 



"Vậy còn tướng gia..." 



"Số là, hắn đang cùng Vương gia nói chuyện, chúng ta trở về, đóng cửa lại ta sẽ nói tỉ mỉ cho ngươi biết. Bên ngoài sợ tai vách mạch rừng, nếu để cho người khác nghe được sẽ không tốt lắm." Ừm, nếu tính ngày tháng, thì mình cùng nha đầu kia ở chung với nhau cũng được một thời gian không ngắn. Hiện tại, cũng nên giáo huấn cho nàng biết chút kiến thức xung quanh? Vừa đi, nàng vừa âm thầm đưa ra quyết định 



Hôm đó, nàng đem hết sự tình giải thích cho Tú nhi nghe, Tú nhi liền ngây người, ngẩn ngơ liên tục trong mấy ngày liền. 



"Nha đầu, uy, tỉnh tỉnh? Tỉnh tỉnh?" 



Vội vàng vỗ nhẹ vào mặt nàng, lớn tiếng kêu to. 



"A... A?" Tròng mắt chậm rãi di chuyển, thanh âm chậm nhẹ của Tú nhi vang lên 



"Ta khát, mang chén nước đến đây."Bộ Nhu Nhi lạnh nhạt nói. 



"Dạ." 



Liền chậm rãi đi qua, rót một ly trà, lại chậm rãi đi trở về, chậm rãi nâng ly trà đưa lên, Tú nhi lẳng lặng nói: "Vương phi, trà đây ạ." 



Ách... 
Khóe miệng Bộ Nhu Nhi nhếch lên 



"Công chúa, người thật sự nghĩ sai rồi." Vội vàng lắc đầu, Bộ Nhu Nhi nhẹ giọng nhỏ nhẹ nói, "Ta cùng tướng gia chính là tùy tiện hàn huyên vài câu mà thôi, cũng không có gì là da thịt chi thân a?" 



"Ngươi còn nói sạo?" 



Lập tức mặt đen lại, cô gái giơ cao tay cầm roi."Bản cung nhìn thấy là ngươi muốn ăn roi?" 



"Công chúa, đừng mà?" Vội vàng lắc đầu, Bộ Nhu Nhi lớn tiếng kêu lên, "Ta quả thật cùng Lí tướng gia không có gì chỉ là cùng xuất hiện. Hơn nữa, ta là Vương phi, chả lẽ lại không biết kiểm điểm, cố ý thông đồng tướng gia? Mặc dù là ta không biết xấu hổ, nhưng cũng không muốn Vương gia mất mặt? Huống chi, lúc ấy Vương gia ở bên cạnh, chàng cũng thấy được. Chàng cũng không nói cái gì, nên thật sự không có gì " 



"Tứ hoàng huynh khi ấy cũng ở cùng sao?" Lập tức sửng sốt, cô gái quay đầu lại, "Vì sao các ngươi không nói chuyện này?" 



"Nô tỳ không rõ lắm." Phía sau cung nữ vội vàng lắc đầu. 



Cô gái liền lại quay đầu, tiếp tục thở phì phì nhìn nàng: "Nhưng mà, bọn họ nói lúc ngươi cùng Như Phong ca ca nói chuyện? Hắn còn cười với ngươi? Mau nói cho ta biết, rốt cuộc các ngươi nói cái gì?" 



"Thực không có gì mà? Tướng gia cùng ta tùy tiện hàn huyên tán gẫu, nói chút chuyện trong vương phủ, sau đó ngài ấy dặn ta là cố gắng quản lý vương phủ, đừng để cho Vương gia phiền lòng. Còn nói, ta phải hầu hạ Vương gia thật tốt, nhất định phải ngoan ngoãn, như vậy chàng ấy mới có thể thích ta." 



"Chỉ có thế?" Mi tâm khẽ nhíu, cô gái tựa hồ không tin. 



Bộ Nhu Nhi vội vàng gật đầu: "Đúng vậy, chỉ có thế. Với lại ngày hôm qua ta cùng Lí tướng gia cũng không ở chung bao lâu?" 



" Nếu các người không ở chung bao lâu, vì sao hắn lại nói những lời này với ngươi? Nếu không có giao tình gì, hắn sẽ nói những lời này sao?" mặt trầm xuống, cô gái tiếp tục thở phì phì quát 



Tiểu công chúa này, nàng nghĩ vấn đề quá nhiều. Bộ Nhu Nhi bĩu môi: "Tuy rằng tướng gia cùng ta không có giao tình, nhưng ngài ấy cùng Vương gia có giao tình tốt? Công chúa biết đấy, mỗi ngày vương gia giải quyết bao nhiêu quốc sự, nay ta gả vào đây, ở trong vương phủ mà lấy sự tình đi phiền chàng, làm cho chàng không bớt lo, khiến cho tâm tình vương gia không tốt? Tướng gia là vì Vương gia suy nghĩ, mới có thể dặn ta như vậy." 



"Thì ra là vậy." 



Nói ra cũng có lý 



Cô gái gật gật đầu, trên mặt hiện lên một chút xấu hổ. 



Nói như vậy, nàng tìm lầm người?