Tiểu Bạch Thỏ Vương Phi, Ác Bá Vương Gia, Cút!

Chương 177 : Trở lại kinh thành

Ngày đăng: 13:37 19/04/20


Đêm đó trở về, tự nhiên lại bị Hoàng Phủ Nam Ninh dây dưa một trận. Sáng sớm hôm sau, Hạ Mộng thiếu chút nữa không xuống nổi giường, cuối cùng còn bị Hoàng Phủ Nam Ninh ôm lên xe ngựa. 



A a a? 



Trên mã xa, liên tiếp vài ngày đều đối mặt với Hạ Tình có nụ cười quỷ dị, Hạ Mộng thiếu chút nữa nghĩ muốn nhảy xuống xe ngựa chạy thục mạng? 



Hoàng Phủ Nam Ninh, hắn là cái tên đại khốn kiếp? Tên trời đánh? 



Rõ ràng sớm biết rằng sáng sớm hôm sau phải lên đường, tất cả mọi người cần nghỉ ngơi dưỡng sức, nhưng hắn hết lần này tới lần khác cùng mỗi ngày giống nhau, đúng là t*ng trùng lên não, cứ phải quấn quít lấy nàng, cứ như vậy, không cho nàng cự tuyệt. Liên tục dây dưa đến nửa đêm, nàng ngay cả khí lực giơ đầu ngón tay lên cũng không có, hắn mới không tình nguyện buông nàng ra. Cứ như vậy, sáng sớm hôm sau nàng có thể đứng lên mới là lạ? 



Đương chính mình ngầm vụng trộm oán giận hắn sau đó, hắn ngược lại còn trả lời một cách đúng lý hợp tình - - kế tiếp vài ngày sẽ phải ở lại dịch quán trên đường. Đệm giường không sạch sẽ, hắn ngủ không quen vì lạ giường, thêm cả ngày lẫn đêm gấp rút lên đường, hắn khẳng định cũng không có tâm tình. Cho nên, thừa dịp bây giờ còn có tâm tình, nhất định phải ăn đủ vốn? Nếu không, kế tiếp cũng chỉ có chờ trở lại kinh thành mới có thể ăn nữa. Này phải gần mười ngày. 



Nói lời này xong, móng vuốt lão nhân gia hắn còn không an phận ở trên người của nàng sờ tới sờ lui. Hỏi hắn không thể không có tâm trạng à? Hắn còn dám lớn tiếng trả lời - đúng vậy, không có tâm trạng cũng được, nhưng nhất định không thể buông tha hai tay nàng được. Nếu không, hắn ngay cả tâm trạng đi đường cũng không có 



Ta phi? 



Lời này cũng thật trái ngược, có trời mới biết, lúc trước hắn như thế nào có tinh thần phấn chấn cưỡi ái mã của hắn ngang dọc hơn phân nửa vương triều Phượng Tường, bốn phía trừ phiến loạn? Mà hắn có bạn tốt như vậy? Sao hiện tại không tìm người ta đi? 



A, đúng rồi, kể từ sau ngày đó, Lý Như Phong giống như là sợ nàng, cơ hồ đều không xuất hiện ở trước mặt nàng. Cho dù có chuyện đến báo cáo, cũng đều cùng Hoàng Phủ Nam Ninh bảo trì khoảng cách nhất định. Cắt, bịt tay trộm chuông ( không để lại dấu vết),cho rằng như vậy có thể thoát hiềm nghi sao? Hạ Mộng khịt mũi coi thường. 



Mang theo tâm trạng ai oán, thật vất vả về đến kinh thành, đường đi mệt nhọc lại thêm bị hành hạ tâm lý thân thể nàng sắp hỏng mất rùi. 



Có Hoàng Phủ Nam Ninh hộ tống, cũng không cần phí công đối mặt với nghi hoặc của đám người quản gia, nàng liền một đường chạy trở về phòng, cắm đầu ngã quỵ ở trên giường. 
Đứng ở cửa, quản gia cũng biết rõ chính mình xuất hiện không đúng lúc. Nhưng là, ở trên có lệnh, hắn cũng chỉ có thể liều chết xông lên: "Vương gia, thái hậu nương nương nghe nói ngài cùng vương phi đã trở lại, nghĩ mời các ngươi tiến hoàng cung một chuyến." 



"Không đi." Lập tức xoay đầu đi, Hoàng Phủ Nam Ninh lạnh giọng cự tuyệt. 



"Vương gia, cái này - - " 



"Bản vương mới vừa về, đi đường còn rất mệt, nào có tâm tư lại đi nghe mẫu hậu giảng dạy? Chờ nghỉ ngơi đủ rồi, sáng sớm ngày mai sẽ đi gặp mẫu hậu." Nhưng là, Hoàng Phủ Nam Ninh cũng không có ý định đổi giọng, trực tiếp tự lạnh lùng nói. 



“Vâng." Nếu hắn đã kiên trì, quản gia cũng không thể không nghe theo, chỉ có thể tiếp tục nói, "Còn có, Hoàng Thượng cũng phái người truyền lời, hi vọng ngài có thể đem Tô mỹ nhân đưa về hoàng cung cho hoàng thượng." 



Chắc hẳn phải như vậy, loại này việc khổ cực như vậy Hoàng Phủ Nam Ninh cũng sẽ không đáp ứng đi làm, liền lắc đầu."Người của hắn, chính hắn phái người đến dẫn đi. Bản vương không phải nô tài của hắn.". 



Nha? 



Nhưng là, vừa nghe lời này, Hạ Mộng lại đột nhiên kinh ngạc. 



Tiểu Tình? Nàng rõ ràng... Hoàng Thượng lại còn muốn nàng? Nàng không cần phải lại mất đi nàng ấy? 



Vội vàng ôm lên cánh tay Hoàng Phủ Nam Ninh: "Vương gia, đừng đem tiểu Tình trở về trong hoàng cung, được hay không?" 



"Ừ?" Nghe vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh sợ hãi kêu lên. Đây chính là lần đầu tiên nàng đối hắn nhẹ lời mềm giọng như vậy, còn chủ động hướng hắn đề xuất thỉnh cầu đây?