Tiểu Bạch Thỏ Vương Phi, Ác Bá Vương Gia, Cút!

Chương 219 : Thái tử gởi thư

Ngày đăng: 13:38 19/04/20


"Cái gì?" 



Sau nửa canh giờ, trong tửu quán truyền đến một tiếng kinh ngạc hô nhỏ. 



"Ngươi nói, các nàng đem các ngươi đánh cho một trận?" Nam tử trẻ tuổi, tuấn mỹ —— cũng chính là Thập Vương gia, đang nghe gã sai vặt truyền tin tức về, cả người cũng như tâm đều nghe đến chấn động. 



"Điều đó là thật, thưa Vương gia!" lời nói được phát ra từ hai kẻ bị phái đi theo đuôi, hai gã sai vặt bây giờ mặt mày sưng húp, quần áo xốc xếch. Vừa che trận trận co rút đau đớn trên mặt, một người khác còn phải nhịn đau đáp lại. 



"Làm sao có thể!" Lắc đầu, Thập Vương gia cho rằng bọn họ là đang nói láo. 



"Thật!" 



Tiểu tư vội nói: "Bọn nô tài đi theo các nàng hồi lâu. Bất tri bất giác liền bị các nàng dẫn tới một hẻm nhỏ yên lặng. Sau đó, các nàng lại đột nhiên xoay đầu lại, nhưng lại chủ động tìm được vị trí của bọn nô tài! Còn không chờ nô tài nói nói, cái đó, cô nương tuổi còn nhỏ kia liền xoay người rút ra một chiếc roi, đối với các nô tài đánh một trận. Bọn nô tài muốn chạy, nàng còn không cho, nô tài muốn phản kháng, vị phu nhân kia lại tới giúp một tay, hai người họ đem chúng ta ra sức đánh một trận. Cuối cùng, vị tiểu thư kia còn trên mặt nô tài đạp một cước, nói nô tài trở lại chuyển lời cho Vương gia, là một nam nhân phải quang minh lỗi lạc, không nên lén lén lút lút, như vậy cũng quá không giống người đàn ông!" 



"Nga?" 



Nghe vậy, Thập Vương gia khóe miệng nhếch lên, trên mặt nhưng lại kéo ra một nụ cười yếu ớt. 



Hai gã sai vặt nhìn thấy, tâm lại chợt cả kinh, vội vàng quỳ xuống đất: "Vương gia, nô tài nói là thật, một chữ cũng không dám lừa Vương gia!" 



"Lượng các ngươi cũng không có gan này." Hừ nhẹ một tiếng, Thập Vương gia thưởng thức lắc cái ly trong tay, ánh mắt dần dần du ly đứng lên, "Đây rốt cuộc là tiểu thư nhà nào?" Thoạt nhìn hai nữ nhi mảnh mai như thế, có thể đem hai đại nam nhân đánh cho sưng mặt sưng mũi, hắn càng ngày càng đối với các nàng cảm thấy hứng thú. 



"Cái đó, Vương gia......" 



Chợt, quỳ xuống đất gã sai vặt lặng lẽ ngẩng đầu lên. 



"Thế nào?" 



Thập Vương gia chợt hồi thần, ánh mắt lạnh như băng nhẹ nhàng đảo qua. 



Gã sai vặt rùng mình một cái, nhưng vẫn lấy can đảm nói: "Nô tài nhớ, khi đem hai người nô tài đánh xong, vị phu nhân kia còn nghiêm mặt khiển trách vị tiểu thư kia. Hơn nữa, nô tài nghe được, nàng gọi vị tiểu thư kia là Vân nhi." 
Thái tử? 



Nhắc tới người này, Hạ Mộng theo bản năng liền uất ức. 



"Lại đưa tới cái gì?" 



Cái gì trân châu mã não, tuyết liên linh chi, ngắn ngủn trong thời gian mấy ngày, nên đưa gì đó cũng tặng, hiện tại hắn lại muốn ra hoa chiêu gì? 



"Một phong thư, có tỉ ấn của thái tử." Hoàng Phủ Nam Ninh vừa nói, liền từ trong tay áo lấy ra phong thư đưa tới trong tay nàng. 



Hạ Mộng nhận lấy, mở ra xem một chút, ngay sau đó lại nhịn không được bật cười. 



"Thái tử điện hạ thật đúng là không tiếc tâm tư nha! Vì lôi kéo chúng ta, hiện tại ngay cả phần này ngoan tâm cũng đem xuống. Xem ra, nếu chúng ta không giúp hắn giải quyết xong chuyện này, chúng ta cũng đừng trông cậy vào việc có thể hảo hảo đi ra khỏi đất nước này." 



Hoàng Phủ Nam Ninh khóe miệng nhếch lên."Thái tử điện hạ này, lòng nghi ngờ thật sự là quá nặng!" 



"Không sai. Chúng ta đã đáp ứng chuyện của hắn, hắn vẫn còn nhiều lần muốn tới thử nghiệm thành tâm của chúng ta, hôm nay lại còn đưa tới thông điệp như vậy. Nói thật kiểu này thật làm cho người ta có vẻ chán ghét." Khẽ nhíu mày, Hạ Mộng tiện tay liền đem phong thư thả vào trên khay trà. 



Hoàng Phủ Nam Ninh mặt cũng âm trầm. "Nàng nói, người đàn ông này nếu như lên làm hoàng đế, theo như phần thư tín này thì hắn sẽ làm gì?" 



"Một khi bắt đầu, thì nhất định sẽ có lật lọng. Bất quá, hắn sẽ từ từ cố gắng dàn xếp ổn thoả, cho đến cuối cùng, chờ chuyện qua, thời điểm nhân chứng vật chứng ban đầu cũng bị hắn cho tiêu hủy không sai biệt lắm, vậy thì có thể trở mặt! Người ta là hoàng đế, còn sợ không làm gì được vương gia vương phi không có thực quyền như chúng ta sao?" Cười, Hạ Mộng nhẹ giọng nhỏ nhẹ nói, "Điểm này, Vương gia ngài sớm nên nghĩ tới mới phải." 



"Ta là nghĩ tới, nhưng là......" Bàn tay nắm chặt thành quả đấm, Hoàng Phủ Nam Ninh cắn răng một cái, "Thái tử này thật sự là quá đáng ghét! Ngày ngày đều tới dây dưa, ta hiện tại liền muốn một quyền kết thúc hắn! So với việc xem các hoàng tử xung đột kịch liệt còn muốn làm hơn!" 



"Vương gia ngài trước đừng như vậy." Vội vàng đi tới, Hạ Mộng nhẹ nhàng đẩy tay của hắn ra, để cho tay của mình cùng hắn nắm thật chặt ở chung một chỗ, "Thập lục hoàng tử này là nhất định phải diệt trừ. Chúng ta hiện tại cứ phải theo như ý tứ thái tử đi, dù sao thế lực hắn cũng khá lớn, lại còn một đám người cứ luôn luôn nhìn chằm chằm vào chúng ta, chúng ta không thể khinh cử vọng động được." 



"Ta biết." Nói đến cái này, Hoàng Phủ Nam Ninh càng căm tức, "Chúng ta bất quá là ra ngoài chúc cái thọ, có cần nhất thiết như vầy hay không?" 



Cùng nàng ở chung một chỗ, vậy thì vấn đề gì cũng sẽ có. Nàng chính là một người vui không bằng nhiều người vui, chỉ cần có nàng ở cùng một chỗ, vậy thì nhất định sẽ bị nháo ngất trời. Điểm này, Hạ Mộng đã sớm biết. Bất quá, nàng cũng sẽ không ngu đến nói cho hắn biết.