Tiểu Bạch Thỏ Vương Phi, Ác Bá Vương Gia, Cút!

Chương 281 : Châu quan đốt lửa

Ngày đăng: 13:38 19/04/20


"Vân nhi? Muội đang làm gì vậy?" 



Không thể nào tin màn trình diễn ngay trước mắt? Hoàng Phủ Nam Ninh sắc mặt mãnh liệt chìm xuống. Vội vàng đứng dậy rống to. 



Thân thể Nam Vân công chúa lại không thể ức chế hung hăng run lên. Nhưng thân thể lại chưa từng dời đi nửa phân. "Hoàng huynh. Huynh... Huynh không cần phải đánh hắn. Hắn là thái tử Tàng Vu quốc. Đã bị Như Phong ca ca đánh qua một lần rồi. Hiện tại lại đánh nữa. Đại hoàng huynh sẽ tức giận đó…" 



"Hắn tức giận?" Nghe vậy Hoàng Phủ Nam Ninh cười lạnh nói: "Vậy muội có biết hay không? Ta hiện tại rất tức giận? Ta tức giận đến hận không thể đem hắn thiên đao vạn quả?" 



"Không cần phải làm như vậy!" 



Nhìn bộ dáng hoàng huynh lòng đầy căm phẫn. Giống như một giây sau có thể đem người phía sau cho vài quyền đánh thành đầu heo. Nam Vân công chúa mặt tái đi. Hai tay mở rộng ra. 



Lần này Hoàng Phủ Nam Ninh sắc mặt càng khó coi. 



"Hoàng Phủ Nam Vân. Muội có biết muội đang làm cái gì hay không?" 



"Muội..." 



"Vương gia" Đây muội muội của hắn mà? Hạ Mộng không biết nói gì. Vội vàng liền chạy đến giữa ngăn bọn họ lại. 



Ngay lúc này, Hoàng Phủ Nam Ninh đang trong cơn giận dữ. Tự nhiên ai tới nói chuyện cũng không nghe. Liền lạnh lùng quát: "Tiểu bạch thỏ. Nàng tránh ra!!" 



Nếu là chính mình hiện tại tránh ra. Hắn còn không đem hai người kia chà đạp đến chết đi sống lại sao? Hạ Mộng cắn cắn môi "Vương gia..." 



"Người đâu!! Đem vương phi kéo ra" 



"A?" 



Xem ra chuyện này đã đến bước như vậy. Nàng nghĩ khuyên giải là không thể nào. Hạ Mộng cắn răng một cái. Một tay tại bên eo hung hăng vừa bấm xuống. Trong môi liền bật ra tiếng kêu đau. Gò má cũng tái đi. Người cũng hướng trong ngực Hoàng Phủ Nam Ninh ngã tới. 



"Tiểu bạch thỏ?" Nghe thấy âm thanh liền nhìn thấy tình huống như vậy. Hoàng Phủ Nam Ninh tâm cũng nhảy lên. Liền đem nàng vững vàng tiếp thu. "Nàng làm sao vậy?" 



"Ta... Ta đau bụng." Hơi há mồm. Hạ Mộng đứt quãng nói. 
Ách... 



Mất cả nửa ngày thì ra vương gia căn bản là không có thay đổi ý tưởng sao? Hạ Mộng khóc không ra nước mắt. 



Đáng thương thái tử Tàng Vu quốc. Xem ra chính hắn cũng bị xui mà. Vận khí của hắn cũng thực không thế nào tốt hơn. Làm sao lại có thể đơn độc đấu với Hoàng Phủ Nam Ninh đây? Hơn nữa hắn còn đắc tội với Lý Như Phong nổi tiếng âm hiểm phúc hắc! Có hai người kia liên thủ đối kháng với thông minh tài trí của hắn? Đây không phải là thiên lôi động đến địa hỏa sao? Ngay sau đó sẽ tiếng pháo ù ù? 



Nghĩ tới đây trong lòng đột nhiên phấn chấn đứng lên. 



Nàng muốn xem. 



Khó có thể xem kịch vui. Nàng tuyệt đối không thể bỏ qua.



Đúng là... 



Lập tức hai tay lại ôm bụng. Nhẹ khẽ vuốt vuốt trên bụng nhô ra một chút rất nhỏ. Nàng bĩu môi: "Đã thấy nhiều như vậy! Đối với cục cưng chắc cũng không được tốt?" 



Hiện tại trong bụng có hài tử. Nàng sẽ vì con của mình lo lắng nhiều một chút. 



Như vậy! Rốt cuộc là xem hay không xem đây? 



Thật rối ren. 



"Bất quá..." Chỉ vướng mắc một hồi nàng khóe miệng lập tức lại nhếch lên. Trong mắt thoáng hiện lên một cái ý cười thoải mái "Cục cưng! Mẫu thân dẫn con đi xem nam nhân âm hiểm lừa gạt lẫn nhau nhé. Cho con từ nhỏ liền bắt đầu học tập bọn họ. Về sau trong quá trình con ở đây trưởng thành cũng sẽ không bị người xấu lừa đi. Con nói là có phải hay không?" 



Cúi đầu xuống, nàng tận lực nhỏ nhẹ dịu dàng nói. 



Ừ! Chính là như vậy. 



Càng nói nàng càng cảm thấy làm như vậy rất là chính xác. 



Cho nên nàng làm như vậy cũng là vì muốn tốt cho cục cưng. Nàng là hảo tâm làm chuyện tốt mà.