Tiểu Bạch Thỏ Vương Phi, Ác Bá Vương Gia, Cút!

Chương 65 : Từng bước đẩy mạnh

Ngày đăng: 13:36 19/04/20


Nhìn tình huống trước mắt, Bộ Nhu Nhi biết mình nên chủ động tiến công. Nàng nhẹ nhàng túm lấy ống tay áo của Hoàng Phủ Nam Ninh mà lắc lắc, rồi nhỏ giọng gọi: 



“Vương gia” 



Hoàng Phủ Nam Ninh quay đầu lại nhìn nàng: “Sao?” 



“Vương gia à, trừng phạt như vậy, có vẻ quá nặng. Tuyết Y biểu muội thân là con gái, bị đánh như vậy, e là muội muội không chịu nổi.” Ngẩng đầu lên đối diện với mặt lạnh của Hoàng Phủ Nam Ninh, Bộ Nhu Nhi nhỏ giọng nói. 



Hoàng Phủ Nam Ninh sắc mặt trầm xuống: “Nàng ta xứng đáng bị như vậy!” 



“Nhưng mà 50 đại bản…” 



“Tiểu bạch thỏ, câm miệng!” Lạnh lùng trừng mắt với Bộ Nhu Nhi, Hoàng Phủ Nam Ninh to tiếng quát: “Nàng quên hôm nay muội ấy đối xử với nàng như thế nào sao? Còn cả lần trước nữa, nàng nói xem muội ấy đã đối với nàng như thế nào.” 



“Cái này…” Bộ Nhu Nhi bối rối, cắn cắn môi, nhỏ giọng nói: “Mấy chuyện đó đều đã qua rồi, thiếp thân cũng không có làm sao, chẳng qua Tuyết Y biểu muội chỉ…” Cảm giác như chính mình đã chạm phải đều cấm kị của hắn, Bộ Nhu Nhi gấp gáp, nàng nhìn hướng Vương Thái hậu phía trên: “Dù có như thế nào, muội muội cũng là người mà mẫu hậu rất thích, nếu đánh nàng trọng thương, mẫu hậu sẽ rất thương tâm, nếu vậy thì phải làm sao đây?” 
“Vương gia, đừng… Đau!” Khuôn mặt nhỏ xinh nhăn nhó vì đau, Bộ Nhu Nhi yếu ớt phản kháng. 



Hành động phản kháng dễ thương này của nàng càng làm Hoàng Phủ Nam Ninh thêm thích thú. Khuôn mặt hắn xuất hiện nụ cười lạnh, động tác của đôi tay cùng dần mạnh hơn. “Phải để nàng đau, nàng mới nhớ kỹ được lần giáo huấn này, để xem từ này về sau nàng có còn dám làm người hiền lành nữa không.” 



Hai cái đứa này… 



Trợn tròn mắt nhìn con trai mình đang vô cùng sung sướng bắt nạt Bộ Nhu Nhi, một cô gái thành thật như vậy mà… Vương Thái hậu lâm vào cảm giác xấu hổ. Nhìn khuôn mặt tươi cười của con trai như vậy, Vương Thái hậu bỗng có cảm giác bồi hồi, đã lâu rồi, bà mới lại được nhìn thấy dáng vẻ đó của con trai. Bà có cảm giác, khi ở chung một chỗ với cô bé này, con trai bà thật sự rất thích thú. 



“Ninh nhi, nếu đã vừa lòng rồi, các con hãy lui xuống đi, ai gia mệt rồi.” Lên tiếng giải vây cho hai má xinh đáng thương của Bộ Nhu Nhi, Vương Thái hậu nhỏ nhẹ nói. 



“Vâng.” Lúc này Hoàng Phủ Nam Ninh mới chịu dừng tay, tay vẫn còn đang cố xoa xoa hai má đã bị hắn bẹo cho đỏ hồng của Bộ Nhu Nhi. “ Tiểu bạch thỏ, đi, về thôi.” 



“Dạ” Xoa xoa hai má vẫn còn đau, Bộ Nhu Nhi đáp lời, rồi ngoan ngoãn đi theo sau hắn. 



“Haizz.” Nhìn bóng dáng đang dần khuất xa của con, Vương Thái hậu đột ngột thở dài một tiếng. “Đứa nhỏ nhu thuận như vậy, làm thế nào lại bị gả cho Ninh nhi vô liêm sỉ này chứ?” Trong lòng tràn ngập cảm giác thương cảm, tiếc nuối dành cho Bộ Nhu Nhi, Vương Thái hậu vẫy vẫy ta, ra lệnh: “Người đâu, chuẩn bị vài lễ vật đưa đến Minh Vương phủ, nói là ai gia ban thưởng cho Minh Vương phi…”