Tiểu Bạch Thỏ Vương Phi, Ác Bá Vương Gia, Cút!

Chương 79 : Một cước đá phi (5)

Ngày đăng: 13:36 19/04/20


“Vương gia!” Một tiếng gọi đột ngột vang lên, không có sự sợ hãi mà mang đầy kinh ngạc. 



“Như Phong, sao ngươi lại ở đây? Không phải ngươi nói trong nhà có việc sao?” Nhác thấy chủ nhân của tiếng kêu vừa rồi, Hoàng Phủ Nam Ninh hỏi, giọng nói cũng mang theo sự ngạc nhiên. 



“Đã giải quyết xong rồi.” Giọng điệu đã trở bình thản trở lại, ánh mắt Lí Như Phong dừng lại trên người đang được Vương gia ôm trong lòng. “Vương phi bị sao vậy?”



“Không có gì, chỉ là bị thương ở chân.” Đạm thanh trả lời hắn, Hoàng Phủ Nam Ninh ôm Bộ Nhu Nhi vào phòng rồi đặt nàng xuống giường. 



A~~ 



Thở dài một hơi. Bị hắn ôm trong lòng, một đường xóc nảy, Bộ Nhu Nhi thiếu chút nữa thì ói. 



“Vậy sao.” Lí Như Phong nhíu nhíu mày, quay qua nhìn Hoàng Phủ Nam Ninh, hỏi: “ Sắc mặt của Vương gia sao lại khó coi như vậy.” 



“Đừng có hỏi.” Sầm mặt xuống, Hoàng Phủ Nam Ninh trầm giọng nói. 



Nghe hắn nói vậy, Lí Như Phong đứng lên, có cảm giác đặc biệt hứng thú. 



“Lại có kẻ nào to gan dám trêu chọc ngài sao?” 



Hoàng Phủ Nam Ninh lườm hắn. “Im đi!” Rồi quay đầu lại, nâng hai chân Bộ Nhu Nhi lên. “Chân nào bị đau?” 



“Chân phải.” Nàng nhỏ giọng đáp. 



Hoàng Phủ Nam Ninh buông chân trái xuống, rồi bắt đầu tháo hài bên chân phải nàng.



“Vương gia!” Trong lòng giật thót, Bộ Nhu Nhi hoảng sợ, nàng biết hắn định làm gì. 



Hắn đè chặt chân nàng, nói: “Không được lộn xộn.” Chỉ khoảng nửa khắc, bàn chân láng bóng không hề bị thương của nàng đã sắp lộ ra ngoài. 
Trước mặt một tên con trai khác, hắn dám vô tư dầy vò đôi bàn chân của nàng, ý của hắn là hắn có thể tùy ý đùa cợt bất kỳ một người con gái nào, ngay cả nàng sao? Hắn thật sự quá không tôn trọng nàng rồi. 



“Ai da, Vương gia, đừng, đừng… Rất buồn … ha ha ha…” 



Bộ Nhu Nhi cười không ngừng, hai tay nắm chặt tay ghế, chân đá loạn xạ. 



“Rất buồn sao?” Hắn giữ chặt hai chân nàng lại, ngón tay thử cù cù một chút lên lòng bàn chân phải của nàng. 



“Ha ha, buồn quá!” 



Ngay lúc này, vẫn không ngừng cười ha ha, Bộ Nhu Nhi bất ngờ tung một cước với lực đạo cực mạnh nhắm thẳng vào cằm hắn. 



Bốp!! 



Một tiếng va chạm cực mạnh vang lên 



“Vương gia!” 



Hoàng Phủ Nam Ninh chống đỡ không nổi trước cú tấn công bất ngờ, đành bất lực ngã xuống. Lí Như Phong giật mình kinh ngạc, vội vàng lại gần kéo hắn dậy. Bộ Nhu Nhi trong lòng khoái trá, tự khen đôi chân ngọc ngà của mình làm việc rất tốt. 



Nhìn về phía hắn, tự thưởng thức thành quả lao động của mình, khóe miệng nàng lộ ra nụ cười đắc ý khó thấy, rồi rất nhanh chóng biến mất. 



“Vương gia?” Khuôn mặt tràn đầy vẻ kinh hoàng, vội nhảy từ trên ghế xuống, không kịp đi hài, chạy vội đến bên Hoàng Phủ Nam Ninh. “Vương gia, ngài không sao chứ?’ 



“Bổn vương không sao.” 



Hắn sao có thể thừa nhận lưng với gáy hắn đều đã rất nhiệt tình hôn mặt đất, hiện giờ lưng hắn đang rất là đau, đầu còn choáng váng. Đã thế, cằm của hắn cũng bị dính chưởng, hiện tại đang đau muốn co rút luôn. Nhưng mà, hắn thân là một đại nam nhân, bị một nữ nhân đá cho đau như vậy, thực rất mất mặt. Vậy nên, có chết hắn cũng không chịu thừa nhận.