Tiêu Diệt Hoa Đào Của Đế Vương

Chương 32 :

Ngày đăng: 13:21 18/04/20


Dường như là bị Lục Tỳ kích thích, đợi Tân Cửu kịp phản ứng thì tiếng gió đã vù vù ở bên tai, lại phát hiện mình đang bị nâng mông ôm vào trong ngực, đôi bàn tay kia còn tản ra nhiệt độ nóng bỏng, tựa như dã thú nơi rừng sâu, khiến cho Tân Cửu không khỏi căng cứng cả người lại. Bàn tay dưới mông cách một lớp vải mà giao nhau giữa hai đùi, bầu không khí bỗng dưng tăng thêm vài phần mập mờ, thậm chí ngay cả hơi thở mát lạnh trên người Vĩnh Hi đế cũng chẳng biết từ lúc nào đã trở thành hơi men làm say mê lòng người.



Hai gò má Tân Cửu ửng đỏ, cả người bị đặt trước ngực nam nhân, nghe tiếng tim đập vững vàng, nhưng lại không có cách nào quên đi bàn tay đặt trên mông kia, thậm chí ngay cả từng ngón tay đều có thể cảm giác rõ ràng, mà lúc này, những ngón tay thon dài lại hết sức nhàn rỗi chạm lên nơi mềm mại kia đầy khiêu khích dụ dỗ với loại ý vị không rõ, Tân Cửu khép chặt hai chân, cố gắng chuyển dời sự chú ý của mình đo, chỉ là chuyển dời sự chú ý vào lúc này rõ ràng càng thêm khó.



Một đường bay đi, đôi tai như bạch ngọc của nàng cũng đã trở nên đỏ hồng.



Tân Cửu giật giật cơ thể, cảm nhận được xúc giác không có lúc nào là không xuất hiện dưới thân Vĩnh Hi đế, lập tức khóc không ra nước mắt: "Ta...tự mình đi là được rồi."



"Lại để cho trẫm nghe thứ giọng quyến rũ đó lâu như vậy, dù sao cũng phải có người đến phụ trách dập lửa. Ngoài nàng ra, trẫm không cần những người khác." Khinh công dưới chân Vĩnh Hi đế không ngừng, chỉ hôn lên cái miệng mềm nhỏ của nàng mà ra sức mút, lời nói ấm ách cứ vậy mà thoát ra từ giữa kẽ răng.



Xem kiểu này chắc là bị nghẹn dữ lắm rồi, ít ra thì sau khi khai trai, người này còn chưa từng nghẹn lâu như vậy. Cái loại âm thanh kia của Lục Tỳ, Ngụy Đức Hải có thể không bị ảnh hưởng, nhưng hắn lại bị hại thực thảm, chớ nói chi là nữ nhân mình yêu thích còn đang ở bên người, thậm chí còn là khoảng cách trong tầm tay...Vậy nên, chỉ vừa nghe vài tiếng rên rỉ đã làm hắn suýt thì dục hỏa đốt người, trong cơ thể gần như bộc phát kích thích càng khiến hắn khó mà chống đỡ được.



Cũng may khoảng cách đến tẩm điện tương đối gần, Vĩnh Hi đế cũng không muốn phải đợi quá lâu, trực tiếp tại thư phòng ở gian ngoài đặt nàng lên mặt bàn. Tân Cửu trực giác thấy không đúng, vội vàng thử giãy dụa để tách vòng ôm của Vĩnh Hi đế, nhưng không ngờ càng dùng sức cánh tay nam nhân càng siết chặt lại, gần như đem cả người nàng tiến nhập vào trong cơ thể, tuy hai mà một.



Vĩnh Hi đế dùng răng cắn mở cổ áo, đối với bộ ngực xinh đẹp vùi đầu nếm mút, đôi tay lưu loát cởi sạch nàng.



Áo vải mềm mại trải lên mặt bàn, giấy bút rơi đầy đất.



Vĩnh Hi đế cởi đai lưng xuống, cầm hai tay Tân Cửu áp lên đỉnh đầu, dưới thân cũng tìm đúng chỗ mà mạnh mẽ đâm vào.


Tân Cửu trầm mặc: "...Ta còn quá nhỏ." So với em gái ở kiếp trước thực sự là quá nhỏ rồi, ở hiện đại đâu có cô gái nào mới mười sáu mười bảy tuổi đã lập gia đình? Bình thường đều là hơn hai mươi tuổi mới là đến tuổi lập gia đình, chớ nói chi là sinh con nữa. Đương nhiên, Tân Cửu hiểu rõ bản thân cũng không phải là vì lý do đó, hiện tại cứ vậy mà tùy tiện tìm ra một lý do, lại làm cho nàng cảm thấy vừa khan vừa khổ, đáy lòng còn sinh ra cảm giác áy náy.



Không ai xa cách quên hương mà không nhớ, chứ nói chi là nàng, một cô gái từ hiện đại xuyên về cổ đại, lại nói biết rõ có một tia hy vọng có thể về nhà, đoán chừng là ai cũng không muốn buông tay. Ở nơi tứ cố vô thân này, lại phải giúp ngựa giống giải quyết sạch hoa đào cho hắn.



Tân Cửu sụt sịt mũi, nước mắt bắt đầu tí tách rơi xuống.



Giả vờ đáng thương gì đó, ngàn lần đừng có nhắc đến chuyện hài tử nữa.



Vĩnh Hi đế nhịn một bụng tức, đem nàng đặt lên mặt ghế hung hăng làm thêm một lần, đen mặt nhìn thấy tức phụ ngất đi, vươn tay gạt đi nước mắt trên khóe mắt nàng.



Nước mắt trên đầu ngón tay cùng với ánh mặt trời chiếu vào thư phòng giao nhau, long lanh ánh sáng, bất quá trong chốc lát đã tự động tiêu tán vào không khí. Vĩnh Hi đế ôm Tân Cửu vào lòng đi về phía phòng tắm, trong nội tâm lại rối loạn không chịu được.



Không phải nói, cách nữ nhân yêu một người nam nhân chính là sinh hạ hậu đại cho hắn hay sao? Hắn cho Cửu nhi cơ hội yêu hắn tại sao nàng lại không quý trọng đây?



Cửu nhi cũng không phải là không có cảm tình với mình.



Hay là...chẳng lẽ là bản thân còn chưa cho nàng cảm giác an toàn đủ đầy? Hiện tại, hắn làm được những điều này còn chưa đủ sao?



*chú thích – th** nh* giao hòa (水 ru- 交融): từ thành ngữ "nhũ thủy giao dung" (rǔ shuǐ jiāo róng). "Dung" là "dung hợp", như nước và sữa dung hòa với nhau. Ví von tình cảm rất hòa hợp hoặc sự kết hợp vô cùng chặt chẽ. Xuất xứ từ tác phẩm Đoan Mộc Hống Lương của Tào Tuyết Cần.