Tiêu Diệt Hoa Đào Của Đế Vương

Chương 41 :

Ngày đăng: 13:21 18/04/20


Vương Ngữ Kiều cảm thấy bản thân tựa như một du khách gian khổ lang thang trong sa mạc, trước mắt lại đột nhiên hiện ra một nguồn cam tuyền, không hề nghi ngờ, đó nhất định là hương vị ngọt ngào ngon miệng.



Ánh mắt nàng ta sâu thẳm như lang sói đặt trên người Vĩnh Hi đế.



Tân Cửu như cảm giác được mà xoay đầu lại, chuyển mắt liền trông thấy hồng y cô nương ở trên lầu hai của Vương gia các.



Kiểu tóc trên đầu của cô nương này là kiểu ngũ chỉ (năm ngón tay) được búi cong ở sau đầu, dùng năm trụ tròn màu vàng kim để chống đỡ, sau gáy là mấy chục mảnh vải màu đỏ bị cắt lung tung vừa mỏng vừa dài, lúc gió thổi tới, mấy chục mảnh vải đỏ cũng từ trên ngũ chỉ sơn kia mà bay tới bay lui. Đôi mày của nàng ta đầy anh khí, giống với người đàn ông trung niên phát tướng có đôi lông mày kỳ quặc ở bên cạnh, chiếc mũi xinh xắn khéo léo ước chừng là giống mẹ, đôi môi anh đào nhỏ nhắn hơi giương, lúc này đang trừng to mắt nhìn Vĩnh Hi đế ở bên cạnh Tân Cửu, trong miệng như đang tiết ra chất lỏng gì không rõ.



Tân Cửu: "..."



Vị tiểu thư Vương gia này thực sự là chuyển kiếp tới à?



Nàng, sinh viên đại học bình thường Vương Ngữ Kiều, một lần xuyên việt, lại trở thành khuê nữ Vương Nhị Nha của một thổ tài chủ!



...Ni mã, cái tên tục như vậy rốt cuộc là chuyện gì xảy ra! Cái này không khoa học! Phải đổi tên!



Cái gì? Nàng còn có một vị hôn phu mang dáng vẻ lưu manh giống như thiếu niên bất lương? Hừ, cho dù là chỉ phúc vi hôn thì thế nào? Từ chối! Con trai Huyện lệnh thì sao chứ, đợi nàng phát triển dây chuyền thương nghiệp toàn quốc thì cho dù là quan to ở kinh đô cũng phải cho nàng thể diện!



Nàng đường đường là một cô gái xuyên không, tự mình có thể lợi dụng 5000 năm văn minh ở Địa Cầu để làm rạng rỡ gia nghiệp, cần gì phải lập gia đình sớm như vậy? Cho dù là gả, nàng cũng phải gả cho một nhân trung long phượng!



Được rồi, kế hoạch tạm thời là cử hành một đợt ném tú cầu chiêu hôn trước.



Aiz, chờ đã...Mới rồi người bị tú cầu trong tay nàng ném trúng tên là gì? Anh tuấn tiêu sái, phong tư tuấn lãng, khí độ bất phàm như vậy, người này tên là Sở Dịch? Emma, vừa nghe đúng là cái tên hay! Vội vàng ôm đi!
Tân Cửu rên lên một tiếng, dưới biên độ chấn động gần như không phát ra được âm thanh nào.



Trong đầu Tân Cửu là một vòng hỗ loạn, đến khi xung kích từ sau lưng cho nàng chút thời gian để thở dốc.



Một đôi bàn tay nắm lấy eo nàng.



Cả người Tân Cửu đổ mồ hôi lạnh.



"Kia, cũng không biết cuối cùng là ai nhận được tú cầu của tiểu thư Vương gia..." Hai tay Tân Cửu chống xuống đệm giường bò về phía trước mấy bước, đáng thương ngóng trông muốn nói sang chuyện khác, dời tầm mắt của nam nhân chuyển sang tú cầu của tiểu thư Vương gia.



"A." Hiển nhiên rất là không thành công, hứng thú của Vĩnh Hi đế cũng không ở đấy.



Hắn rút ra * của bản thân, không để ý đến mình đang trướng đau, ngược lại giơ ngón trỏ xoa xoa lên chỗ mẫn cảm ở hoa tâm, Tân Cửu cắn môi, thân thể run lên rõ ràng, Vĩnh Hi đế dào dạt giương môi cười cười, như thể phát hiện ra chuyện gì thú vị.



Rốt cuộc cũng đã không còn là xử nam thuần khiết nữa, Vĩnh Hi đế tại phương diện tình sự là không thầy cũng biết sau đó tiến triển thực nhanh, eo và bắp đùi của Tân Cửu là nơi mẫn cảm mà hắn tự mình tìm được, mà nay lại phát hiện một chỗ khác.



Cả người Tân Cửu được ôm lấy, gắng gượng vùi mình vào trong chăn, luống cuống tay chân ô a kêu lên.



Nàng đột nhiên cảm thấy bản thân đã làm một chuyện ngu ngốc.



Vì không muốn cùng đồng hương đấu đá trong thời gian dài nên tự mình dâng lên, đây dường như không phải là một quyết định thông minh gì.