Tiêu Diệt Hoa Đào Của Đế Vương

Chương 50 :

Ngày đăng: 13:21 18/04/20


"Có nhớ nhà...thì trở lại thăm một chút, viện tử của con mỗi ngày đều có người dọn dẹp." Ở thời đại này, về thăm viếng nương gia vẫn rất là khó khăn, nhất là nữ nhân ở hoàng gia, nếu không có thánh chỉ là tuyệt đối không có khả năng rời cung, nhưng nghĩ tới vẻ mặt Vĩnh Hi Đế khi nhắc tới nữ nhi nhà mình, Tĩnh Khang Hầu đoán Tân Cửu xin một thánh chỉ hẳn là không khó.



Dù sao Tân Cửu là một sủng phi, mà không giống như những cung phi chỉ là tàng hình trước mặt Hoàng Đế.



Quan trọng nhất là, nàng còn mang thai một hài tử.



Tĩnh Khang Hầu nhìn bụng Tân Cửu một chút: "Đã bảy tháng đi."



Tân Cửu ôm cái bụng như quả dưa hấu của mình, gật đầu một cái, trên mặt cũng mang theo một nụ cười nhu hòa. Nàng vốn nghĩ rằng mình có thể không đợi được đứa bé này ra đời, không nghĩ tới hệ thống mặc dù mỗi giờ mỗi phút đều hút lấy chất dinh dưỡng trên người nàng, nhưng lại không có chút dấu hiệu thức tỉnh.



Hệ thống vẫn chưa tỉnh giấc, nàng sẽ có thể ở nơi này lâu hơn một chút, cũng đủ để sinh đứa bé ra đời.



Tĩnh Khang Hầu tay phải nắm quyền ho khan hai tiếng: "Con mang thân nặng, bản thân ở trong cung phải cẩn thận một chút, nương con ngay lúc mang thai thì bị lạnh, lúc đó thân mình mới luôn không tốt, chưa được hai năm thì đi. Vốn là nghĩ con ở trong cung không được quen, nhưng nhìn con hôm nay trong bụng đã có hoàng tự...cha liền không lo lắng." Hoàng tự đối với hoàng gia mang ý nghĩa gì có thể tưởng tượng được, thân là mẹ của hài tử đầu tiên trong hoàng cung, địa vị của Tân Cửu nhất định cao hơn nhiều so với những cung phi khác, coi như ngày sau Hoàng Thượng lại sủng ái người khác, Tân Cửu cũng sẽ không bị người ta khi dễ đi.



Tân Cửu hơi sững sờ, cúi đầu không biết nên nói cái gì, chỉ lẳng lặng trả lời một câu.



"Cửu nhi nếu có nhớ nhà, trẫm sẽ thông truyền Hầu gia vào cung nói chuyện với nàng nhiều hơn có được không." Ngoài cửa, Sở Dịch sải bước đi vào, mép áo huyền sắc của hắn theo bước chân mà cuộn sóng đen, càng lộ ra dáng người tuấn tú cao ngất. Từ khi Tân Cửu có thai đến nay, mặc dù mỗi ngày ăn thức ăn rất nhiều, nhưng phần lớn chất dinh dưỡng đều phân cho hệ thống, phần ít thì dưỡng cho đứa bé, bản thân ngược lại gầy đi rất nhiều, Sở Dịch lo nghĩ trong lòng cũng bị liên lụy, theo đó mà gầy đi không ít.



Sở Dịch tùy ý miễn Tĩnh Khang Hầu và cung nữ thái giám hành lễ, trực tiếp đỡ thân thể sưng phù của Tân Cửu cùng ngồi lên tháp. Một bàn tay hắn tự nhiên khoác lên bụng nàng, cái bụng tròn vo của Tân Cửu hơi ấm nóng, lúc Sở Dịch nhẹ nhàng chạm vào, luôn luôn có thể cảm giác được đứa trẻ đang động, từ khi Tân Cửu mang thai đến nửa tháng thứ tư, hắn liền vô cùng tình nguyện dùng cách thức này để bầu bạn với đứa bé.



Có khi suy nghĩ một chút đều cảm thấy may mắn.



Nếu không phải hai người bọn họ mạng lớn, chỉ e ngày đó với bệnh dịch truyền nhiễm, rơi xuống vách đá, rồi cả thời điểm Bách Hoa hội phản kích thì bọn họ đã không còn tính mạng, nào còn có thể đi đến bước này như bây giờ.
Ở nơi này, dưới không khí ấm áp, Tân Cửu trải qua một mùa đông.



Xuyên qua được hai năm, mùa đông năm thứ nhất là trải qua ở Tĩnh Khang Hầu phủ, năm thứ hai là trải qua ở hoàng cung, có lẽ năm thứ ba...sẽ là ở hiện đại thế kỷ hai mươi mốt, mà không phải là ở bất cứ nơi nào tại vương triều Đại Khánh.



Tân Cửu mơ hồ có thể cảm giác được hệ thống có lẽ sẽ xuất hiện.



Nàng mong đợi thời gian trở về nhà thì hệ thống không phản ứng, đến khi nàng từ bỏ thì hệ thống lại nói với nàng rằng, nàng có thể trở về, chuyến đi này, cũng là không quay về được.



Tổ cha hệ thống.



Trong sự oán niệm của Tân Cửu đối với hệ thống ngày qua ngày, đứa bé trong bụng đã gần đến đủ tháng, gần đây Sở Dịch luôn dành nhiều thời gian hơn bồi ở bên người nàng, thậm chí ngay cả tấu chương tích lũy ở bên ngoài Ngự Lung điện cũng dần dần dâng cao.



So sánh với tức phụ và hài tử, những thứ này đều không quan trọng.



Chạng vạng tối hôm đó, vốn nghĩ đơn giản rằng chẳng qua chỉ là thai động, lại không nghĩ tới một dòng máu trực tiếp chảy ra, còn dính ướt áo lót màu trắng, Sở Dịch sợ hết hồn vía nâng người nàng đặt lên giường, vội vàng gọi người vào, ma ma tạm trú ở gần đó cũng vội vội vàng vàng mặc quần áo vào chạy tới.



Lúc một đám người tiến vào, chỉ thấy trên tay trên người Đế Vương trẻ tuổi đã dính đầy máu tươi, đứng ở bên giường nắm bàn tay Tân Cửu thật chặt.



"Hoàng Thượng, sinh hài tử đều là như vậy." Một ma ma tuổi tác khá lớn trấn an hắn mà nói. "Thai đầu tiên nhất định phải đẻ thường. Thai đầu, đau một chút cũng là tất nhiên, sẽ không xảy ra chuyện." Nhìn qua bụng của Vinh Phi nương nương, lấy kinh nghiệm của bà mà thấy thì, đây là từng