Tiêu Diệt Hoa Đào Của Đế Vương

Chương 9 :

Ngày đăng: 13:20 18/04/20


Cho tới lúc này, Tân Cửu mới đột nhiên hiểu được cái câu mà sử quan nhắn lại bên dưới văn án giới thiệu tóm tắt kịch bản Bạch Liên hoa là có ý gì, nhất định là trước khi Bạch Tiêu Liên nghe thấy Ninh Viện Viện cùng vị biểu ca của nàng nói chuyện đã sớm ngửi phải Oanh Độ hương, sau đó vì khống chế không được cơ thể của mình nên đã dẫm vào cành cây khô, sau lại bị đuổi giết đến Ngự Long điện cùng Hoàng Đế trải qua một – đêm – hoan – ái.



Bởi vậy sử quan mới nhắn lại rằng – có thịt, có thịt, có rất nhiều thịt!



Nhưng mà tình tiết quan trọng như vậy lại không hề xuất hiện trong đoạn phim...Nhất định là vì cái hệ thống chủ nghĩa nhân đạo kia cho tóm gọn kịch bản lại rồi! Tóm gọn kịch bản đáng ghét, hại chết người không đền mạng mà!



Tân Cửu bi thương gào thét trong lòng, thế nên sau khi nghe thấy là Oanh Độ hương, còn chuyện vì sao mà cơ thể nàng lại không có phản ứng liền bị nàng trực tiếp không để ý tới.



"❀❀❀❀❀❀



Vĩnh Hi Đế chỉ cảm thấy trong cơ thể mình có một ngọn lửa đang đốt nóng toàn thân từ đầu tới chân, làn da vốn bóng loáng như ngọc cũng ửng đỏ không bình thường, nhưng mà trên đời này người duy nhất có thể cứu hắn chính là nữ nhân trong lòng mình đây, mái tóc mát lạnh của nàng, đôi môi mát lạnh, thậm chí là làn da mát lạnh, từng tấc từng tấc một như đang không ngừng kích thích lý trí của hắn.



"Chỉ cần ngươi nghe lời, trẫm sẽ không tổn thương ngươi..."



Tân Cửu tâm như tro tàn nghiêng đầu qua một bên, cẩu Hoàng Đế mà nói thì sao có thể tin?



Như thể trêu đùa chim non trong lồng, Vĩnh Hi Dế dùng ngón tay thon dài lướt nhẹ lên làn da tươi trẻ trên mặt nàng, khi đến bên môi thì dừng lại, khẽ niết hai gò má ép nàng mở miệng. Hai mắt hắn khẽ chuyển, lập tức cúi đầu hôn sâu, lúc hai đầu lưỡi tương giao, tựa như có một dòng nước mát lan tỏa mạnh mẽ trong lồng ngực vô cùng nhẹ nhàng khoan khoái.



Vĩnh Hi Đế than thở một tiếng, nhưng không có ý tứ rời đi, ngược lại như có được bảo bối mà tiếp tục đi sâu vào đòi hỏi.



Dù lâm vào trầm mê, trên mặt Vĩnh Hi Đế cũng đồng thời hiện lên nét khó hiểu.



Nữ nhân, từ trước đến nay chỉ là một thứ công cụ hại người hại mình, tất cả đều bị nắm giữ trong lòng bàn tay, cũng như Tiên Hoàng Hậu bị hắn dùng một kiếm giết chết, hoặc như mẫu phi đã mất sớm của hắn, hay như tất cả phi tử trong hậu cung của Tiên Đế. Hắn chưa bao giờ nghĩ tới bản thân sẽ tiếp xúc gần gũi với một nữ nhân, loại cảm giác khi lý trí thoát khỏi ép buộc khiến hắn muốn tự tay nhấn chìm nàng ở nơi này...



Mặc dù, tất cả đều là ảo giác do cấm hương tạo ra.



Đôi mắt Vĩnh Hi Đế tối dần, bàn tay lớn nắm lấy cái cổ mảnh khảnh, dường như có thể nghe được từng tiếng nảy lên của mạch máu...Mà cùng lúc đó cần cổ trắng trẻo ánh thật sâu vào mắt hắn. Trong mắt hắn như có đốm lửa bùng cháy, lập tức chuyển dời mục tiêu dùng hai tay xé nát vạt áo phía trước, để lộ ra một phần ngực như ẩn như hiện.



Tân Cửu nhỏ giọng kêu lên sợ hãi, đầu gối chân trái chống lại bên hông của hắn.



Vĩnh Hi Đế khẽ rên một tiếng, hai tay dùng sức nắm chặt eo của nàng, vật giữa hai chân càng thêm giương cao cương cứng.




"Vâng, Hoàng Thượng." Ngụy công công chạy tới không kịp thở, mặt mày mang ý cười hướng Tân Cửu khẽ gật đầu, lúc này mới giương thánh chỉ đang cầm trên tay ra: "Hoàng Thượng có chỉ, xét thấy Tĩnh Khang Hầu có công lớn lại vất vả, nay con gái lại tú ngoại tuệ trung*...Đặc biệt phong tú nữ Tân Cửu của Nghi Hòa cung làm Vinh Phi, khâm thử."



* Tú ngoại tuệ trung (秀外慧中): xinh đẹp thông minh



Trong giây phút nghe được thánh chỉ, các tú nữ ở bên ngoài Nghi Hòa cung cũng choáng váng.



Theo lý thì Hoàng Thượng muốn sắc phong ai cũng không quản được, có điều vừa mới bắt đầu đã phong một tú nữ thành Phi cũng đâu phải trò đùa bình thường? Phi vị vốn là vị trí trắc nhất phẩm, tiếp theo là nhất phẩm Qúy Phi, mà trên nữa là chính nhất phẩm Hoàng Qúy Phi, cũng chính là vị trí ngang bằng với Hoàng Hậu tôn quý, vậy mà một tú nữ có tài đức năng lực gì vừa mới vào cung đã được phong Phi?



Nghe nói sáng hôm nay Tân tú nữ được Hoàng Thượng ôm về, lúc ấy có người còn nhìn thấy cái cổ hơi nghiêng của nàng in dấu hôn, tình hình chiến đấu nhất định rất kịch liệt; lại nghe nói Hoàng Thượng vì Tân tú nữ mà mới sáng sớm đã đưa nha hoàn từ nhà vào nội cung để hầu hạ nàng trong cuộc sống hằng ngày; còn nghe nói Hoàng Thượng thật sự động tâm với Tân tú nữ rồi...



Mấy người ở chỗ này đều đang đỏ mắt muốn cãi nhau rồi.



Nhất là ánh mắt của Ninh Viện Viện đang ném tới kia, thực sự như muốn nướng chín Tân Cửu.



"Thần nữ tiếp chỉ, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."



Tân Cửu có cảm giác khi mình tiếp nhận thánh chỉ, hai mắt có hơi choáng váng, cả người đều không ổn rồi.



Nếu như lúc này Tân Cửu còn chưa hiểu thì nàng cũng không cần phải hoàn thành nhiệm vụ hệ thống gì nữa mà trực tiếp hồn phi phách tán cho xong. Sở dĩ Hoàng Đế làm như thế chính là muốn nàng trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, nhân tiện bức Ninh Viện Viện và người mưu toan soán vị ở phía sau nàng ra mà thôi.



Sự đố kị của nữ nhân là thứ đáng sợ nhất đấy.



Dù cho người nàng yêu không phải là người đàn ông trước mắt này, nhưng nàng cũng không muốn tư cách của bản thân bị người khác xem thường.



"Vĩnh Hi Đế hiển nhiên đối với hiệu quả mà mình tạo ra rất hài lòng, hắn ôn nhu sờ lên khuôn mặt xám như tro của Tân Cửu, mập mờ khẽ hôn chóp mũi của nàng một cái, hành động này dường như làm kinh sợ tất cả ánh mắt của những nữ nhân đang đứng đây, hắn hơi dùng sức kéo tay Tân Cửu: "Ái phi, cùng trẫm hồi cung thôi."



Tân Cửu một thoáng nghẹn ngào.



A a, trả thù, người này nhất định là đang trả thù...