Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng

Chương 103 :

Ngày đăng: 04:52 19/04/20


Tư Không Dịch và Yến Khôn thông qua cuộc điện thoại xác định chuyện đi Mỹ, nhưng dù đã xác định thì cũng phải đợi cậu nghỉ đông mới được. Bây giờ là đầu tháng 12, ước chừng một tháng nữa cậu mới được nghỉ, mà tháng cuối cùng này cũng là thời gian mà sinh viên điên cuồng ôn tập chuẩn bị thi.



Cho dù cuộc thi đối với Tư Không Dịch là chuyện nhỏ, nhưng vì quay phim mà cậu bị trễ chương trình học một ít, hơn mười ngày gần đây cậu đều ngâm mình trong thư viện, tốt xấu gì cậu cũng bị điểm danh là thanh niên nhiệt huyết. Nếu thành tích quá tệ, không chỉ không có mặt mũi ra ngoài, mà những người trong giới giải trí nâng cao đạp thấp phỏng chừng cũng sẽ kiếm chuyện.



Trong phòng có bốn người, chỉ có Hình Lưu Vân là đi theo Tư Không Dịch đến thư viện, Mạnh mạt và Hách Suất đều là theo quan niệm 60 điểm là đủ, thêm một điểm cũng lãng phí. Tất nhiên hai người có thể thi đạt yêu cầu, vì vậy hiện tại bọn họ không lo lắng chút nào.



Tư Không Dịch ngồi trong góc thư viện, rất nhanh ngửi thấy một mùi thơm nồng, quay đầu liền thấy Hình Lưu Vân cầm một ly trà sữa đặt xuống trước mặt cậu.



“Uống đi, hiện tại trời lạnh lắm. Ngồi lâu làm cước chân là không tốt đâu.”



*Cước là loại bệnh dễ xuất hiện ở mùa đông do nhiệt độ thấp, môi trường lạnh giá ảnh hưởng đến các vùng da khu vực này, cụ thể chính là các mạch máu ngoại vi nằm ngay dưới lớp da mỏng ở các đầu ngón tay, chân.



Tư Không Dịch nở nụ cười, lắc lắc đầu bưng ly trà lên uống một hớp, sau đó cảm thán nói: “Haiz, đáng tiếc ngoại hình và khí chất của cậu tốt như vậy.



Hình Lưu Vân nghe vậy cau mày: “Sao vậy? Ngoại hình của cậu cũng không kém gì tôi mà.”



Tư Không Dịch cười nói: “Vừa rồi có ít nhất sáu, bảy nữ sinh ngồi xung quanh nhìn chằm chằm ly trà sữa trong tay tôi đó. Nếu tôi là một cô gái xinh đẹp thì mới xứng đáng được cậu quan tâm và ân cần chăm sóc nha.”



Hình Lưu Vân nghe thế bật cười: “Đừng có nói nhảm nữa, đọc sách của cậu đi! Phỏng chứng tháng hai âm lịch chị tôi sẽ đính hôn. Đến lúc đó cậu tham dự nhé?”



“Hai chúng ta là quan hệ gì chứ! Bạn bè đương nhiên phải đi. Thế nhưng, bạn trai mà chị cậu chọn đã vượt qua khảo nhiệm của nhà cậu chưa? Không phải trước kia nói mọi người không đồng ý sao?”



Hình Lưu Vân nghe vậy lộ ra vẻ mặt tự đắc: “Đương nhiên ít nhiều gì cũng nhờ tôi hòa giải. Người nhà của tôi ấy mà, đa số đều tương đối nghe lời tôi.”



Tư Không Dịch nhướng mày: “Nói giống như cậu là lão đại trong nhà vậy! Bác cậu không đánh cậu à?”



Lúc Hình Lưu Vân nghe cậu nhắc đến chữ “bác”, hai mắt đột nhiên trầm xuống, sau đó cười lạnh một tiếng, đẩy đầu Tư Không Dịch qua: “Đọc sách đi. Nghỉ đông cậu định làm gì? Có muốn đi đâu không?”
“Tụi bây nghĩ Thiến Thiến nói thật không? Cá nhân tao thấy có khả năng, chẳng phải tụi bây cũng là sinh vật không tầm thường sao? Còn nữa, nếu một người sau khi chết mà có chấp niệm quá nặng, vẫn sẽ lưu lại năng lượng xấu đúng không? Vậy nên tao muốn điều tra xem rốt cuộc đây là chuyện gì. Nói thế nào thì Thiến Thiến cũng xin tao giúp đỡ, cũng xem như có dính dáng, tao phải đi nhìn xem.”



Yến Khôn trầm tư một lúc, cuối cùng gật đầu nói: “Không loại trừ khả năng có người làm việc xấu. Em đừng nhìn anh như vậy, em không biết những chuyện trong cái vòng lẩn quẩn này đâu, phải biết, người càng quyền cao chức trọng thì lại càng sợ chết, càng có quyền có tiền lại càng có lòng tham. Bọn họ dùng tất cả biện pháp để bản thân sống lâu thêm vài năm, hoặc là nuốt thêm càng nhiều tài phú, vậy nên vẫn phát sinh một vài chuyện kỳ quái.”



Tư Không Dịch giống như nghe được đại bát quái, hai mắt lòe lòe tỏa sáng: “Nói nhanh lên, rốt cuộc là chuyện gì? Anh gặp chuyện kỳ quái hả? So với sự tồn tại của Tiểu Văn Tiểu Bạch còn kỳ quái hơn?”



Hắn bật cười một tiếng: “Hiện tại anh ở vị trí này, có thể thấy được rất nhiều thứ, nhưng anh là người tương đối chính phái. Yêu nước kính nghề, thành thật nghiêm túc, là thanh niên ưu tú được quốc gia khen ngợi mà. Vì thế anh sẽ không dính đến tà đạo ngoại môn. Anh chỉ xem trọng năng lực và khoa học kỹ thuật. Dốc hết toàn lực, khoa học kỹ thuật là mạnh nhất. Có nó, anh có thể đứng ở thế bất bại.”



Tư Không Dịch liếc mắt xem thường: “Được rồi được rồi, anh giỏi. Giờ mau nói xem, rốt cuộc anh có nhìn thấy chuyện kỳ quái nào không?”



“Sao lại không có được? Nói về nhà họ Bạch ở Bắc Kinh đi, đó cũng là một đại thế gia, nhà bọn họ từng xảy ra một chuyện lạ. Khoảng chừng ba năm trước, toàn bộ đàn ông nhà họ Bạch đều mắc một căn bệnh kỳ lạ, nhưng đến bệnh viện kiểm tra lại không phát hiện vấn đề gì, thế nên người nhà họ Bạch cũng không để ý nhiều. Nhưng ba tháng sau, Bạch gia chết hết mười mấy người đàn ông, trong đó có cả ông Bạch và gia chủ đương nhiệm nhà họ Bạch, một gia tộc hùng mạnh suýt chút nữa sụp đổ, nếu không có con dâu cả lợi hại, nhà họ Bạch đã tiêu tan rồi.” Yến Khôn nói xong nhìn Tư Không Dịch: “Em thấy chuyện này có thú vị không?”



Cậu gật đầu: “Thật sự là rất thú vị.” Rốt cuộc là nhà họ Bạch bị đối thủ hãm hại, hay là con dâu cả muốn đoạt gia sản? Dù là người nào thì cái chết của người nhà họ Bạch đều rất kỳ quái.



“… Nếu chuyện này thật sự có người giở trò quỷ, vậy cũng quá lợi hại rồi, anh không sợ sao?”



Yến Khôn nghe thế cười lạnh một tiếng: “Nếu thật sự có người giở trò quỷ, thủ đoạn của hắn còn lợi hại, nhưng có gì phải sợ chứ? Chuyện gì cũng có manh mối để lần theo, nếu anh xảy ra chuyện giống vậy, còn không chờ bọn chúng hạ độc, anh đã có thể tóm kẻ sau lưng rồi, còn chờ ba tháng để hại chết anh hả? Hơn nữa, tuy rằng cũng có người có tài năng đặc biệt, nhưng anh không biết còn có người có năng lực lớn như vậy. Trừ phi có pháp bảo đặc biệt lợi hại. Nhưng anh vẫn không tin.”



Tư Không Dịch gật đầu, rồi lại bĩu môi, bạn trai tổng tài phiếu cơm nhà cậu tương đối khó bị hãm hại, dù bị gài bẫy cũng sẽ không chết dễ dàng như người nhà họ Bạch. Nhưng chuyện gì cũng có ngoại lệ, ai nói trên đời này sẽ không có pháp bảo lợi hại, lỡ như có, lại bị người không có năng lực lấy được, hậu quả này nghĩ thế nào cũng thấy chua xót.



“Dù thế nào cũng phải đi nhìn xem!”



Gâu meo chít vo ve xào xạc: [ Tiểu chủ nhân nói rất đúng!]



Nếu thật sự có yêu nghiệt, nhất định phải cắn chết trước rồi nói sau!