Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng

Chương 144 :

Ngày đăng: 04:53 19/04/20


Tuy trước khi Tư Không Dịch vào sơn cốc ở, cậu cũng đoán đám người này sẽ phát rồ làm chuyện gì đó, nhưng cậu nghĩ giữa xã hội hiện đại, họ sẽ có điểm mấu chốt. Bây giờ xem ra, điểm mấu chốt đã bị bọn họ ăn luôn rồi, bỏ qua lớp túi da bên ngoài, bọn họ chỉ còn dục vọng khiến người ta buồn nôn.



Yến Khôn ở bên cạnh nhìn, nhíu mày nói: “Anh tìm người thế thân cho em, quá nguy hiểm, em không nên đi.”



Tư Không Dịch lắc lắc đầu: “Không được, nếu bị người khác nghi ngờ hoặc nhận ra thì đó chính là đang đùa giỡn với mạng sống của Trần Hi và Tạ Kỳ. Huống chi nếu như em đi thì còn có thể tùy cơ ứng biến, có thể tìm được hai người kia nhanh hơn.”



Yến tổng cũng hiểu rõ cậu nói rất đúng, nhưng trong lòng hắn vẫn không thoải mái, hắn không hy vọng cậu phải làm bất cứ chuyện gì nguy hiểm, nếu vậy thì dù hắn đang ở đâu, đang làm gì cũng sẽ đứng ngồi không yên.



“Anh đi với em.” Yến Khôn im lặng một lúc rồi mở miệng nói.



Cậu lại lắc đầu lần nữa: “Không được, anh muốn trên mạng lại bùng nổ sao? Chuyện này vốn nhắm vào em, nếu anh xuất hiện thì lại biến thành âm mưu gì đó nhằm vào Yến thị rồi. Không nên làm mọi người bổ não, sẽ càng thêm phiền toái.”



Hắn không nói gì nhưng vẻ mặt đã chứng tỏ hắn không đồng ý.



Tư Không Dịch không có biện pháp, cuối cùng đành phải nói: “Vậy anh ẩn trong góc tối đi, lái xe đi qua, để Đại Sơn đi với em. Còn có mấy nhóc Đại Hoàng nữa, yên tâm đi, sẽ không có việc gì. Hơn nữa Nguyệt Thạch đã được tinh lọc rất nhiều rồi, mang nó theo hẳn sẽ có chút tác dụng.”



Yến Khôn vẫn không nói lời nào, Tư Không Dịch cũng không lên tiếng, hiếm khi cậu ngoan ngoãn đi đến bên cạnh, giơ tay ôm hắn.



Yến Khôn: “…” Làm nũng cũng vô dụng, ma vương không vui.



Tư Không Dịch tiếp tục ôm ôm cọ cọ.



Yến ma vương: “!!” Mỹ nhân kế cũng không được!


Lúc này, mọi người đứng ở xa chú ý đến vị trí giữa quảng trường, Tư Không Dịch nhìn hai tên to con cầm súng chỉa vào Tạ Kỳ và Trần Hi, gương mặt cậu lạnh như băng lên tiếng: “Mấy người muốn thế nào?” Cậu thật bất ngờ mấy tên này dám táo tợn đứng trước mặt cậu, nhưng đợi trong chốc lát, phát hiện không ai có thể đến gần trong phạm vi 500m, cậu liền biết là Tịnh Tích lại dùng thủ đoạn gì đó rồi.



Hai tên kia cầm di động, mở loa ngoài:



“Tiểu súc sinh, trước khi tao đến, mày cứ quỳ ở đó một giờ tạ tội đi! Nếu không, tao trực tiếp bảo hai đứa đàn em của tao bắn nát đầu năm đứa kia.”



Giọng nói của Tịnh Tích truyền đến, Tư Không Dịch không nói lời nào, cậu đang đợi.



“Ha hả, mày nghĩ con yêu linh muỗi có thể giúp mày à? Tao nói cho mày biết, trên người hai người của tao có bùa trừ linh! Mày đừng nghĩ bốn con yêu linh kia, đặc biệt là con muỗi có thể làm trò gì! Tao đếm đến ba, nếu mày không quỳ, người chết đầu tiên là Tạ Kỳ!”



Tạ Kỳ nghe câu này, tức giận đến đỏ mặt: “Tiểu Dịch! Đừng nghe lời ông ta! Nam nhi dưới gối có hoàng kim! Tôi có chết cũng không muốn, á!”



*男儿膝下有黄金: Nam nhi dưới gối có hoàng kim, ý chỉ đàn ông mà quỳ xuống cũng quý như vàng bạc, không thể tùy tiện quỳ, tỏ vẻ đàn ông có tôn nghiêm, không nên khúm núm, phải có cốt cách nam nhi.



Tạ Kỳ lập tức bị đá lăn xuống đất, vẻ mặt Tư Không Dịch càng lạnh hơn, cậu không nói hai lời dứt khoát quỳ xuống, trong điện thoại truyền đến tiếng cười ha hả.



Trong nháy mắt khi Tư Không Dịch quỳ xuống, Đại Hắc, Tiểu Văn và Cỏ Nhỏ trong kẽ hở nền gạch điên cuồng tấn công hai tên to con, bùa trừ linh đúng là có tác dụng, ngăn cản tất cả đòn tấn công của ba nhóc. Nhưng mấy nhóc vẫn liên tục tấn công không ngừng nghỉ, số lần ngày càng nhiều, hiệu quả của bùa trừ linh cũng tiêu hao từng chút một.



Tư Không Dịch hơi mỉm cười, đây là một cách câu giờ hữu dụng.



Mọi người trên quảng trường nhìn thấy Tư Không Dịch đột nhiên quỳ xuống đất, cả đám kinh hô, không biết chính xác chuyện gì xảy ra nhưng nhìn là biết không phải chuyện tốt lành gì rồi. Yến Khôn cầm ống nhòm nhìn rõ từ đầu đến đuôi, hắn cắn răng bảo một đội viên tóc hồng nhớ kỹ ngoại hình hai tên to con kia, một khi có thể liền trực tiếp cho hai tên đó đi chầu Diêm Vương!



Không ai chú ý thấy khi Tư Không Dịch quỳ xuống, ngoài trừ Đại Hắc, Tiểu Văn và Cỏ Nhỏ điên cuồng tấn công, mây đen mang theo tia sét đang dần dần kéo đến trên bầu trời vốn nắng ráo ở quảng trường.