Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng
Chương 30 :
Ngày đăng: 04:51 19/04/20
Tiểu đội bát quái phát Weibo thứ hai, có một người kiên định canh me dưới Weibo của cậu xem video và ảnh chụp trước tiên, sau đó bình luận một câu cảm thán y hệt như tên của hắn.
Cư dân mạng không cam lòng yếu thế nhanh chóng bấm xem, muốn cùng chia sẻ đại bát quái này.
Video này không rõ nét như của Chu Tiếu Vũ trước đó, nhưng so với những người phóng to camera chụp được những bức ảnh hay quay video mơ hồ, thì rất dễ dàng nhận ra hai nhân vật chính trong video có góc độ từ trên cao nhìn xuống này.
@Trừng ai thiểu năng trí tuệ: Ai nói cho tôi biết tôi không phải là người duy nhất đi! Tôi thấy trong video, Chu Tiếu Vũ và Lỗ Điềm Điềm kề vai sát cánh một đường, cuối cùng đi vào khách sạn nha!
@Thị lực 2,5: Tôi lấy thị lực của mình ra cam đoan, cậu chẳng những không nhìn lầm mà còn rất chính xác. Huống chi tấm ảnh đó rất rõ nét, đôi cẩu nam nữ này suýt nữa nhịn không được làm một pháo ngay trên hành lang khách sạn. Nếu bạn gái dịu dàng đáng yêu mà như vậy, tôi quyết định tìm một nữ hán tử làm bạn gái, chẳng sợ thường xuyên bị gia bạo cũng tốt hơn trên đầu có một mảnh thảo nguyên.
@Càng nghĩ kỹ càng thấy sợ: Như tên Weibo, tôi cảm thấy Triệu Từ rất đáng thương.
@Tôi có một mảnh cỏ xanh nhưng không có con ngựa hoang: … Cùng cảm thấy Triệu Từ đáng thương, đây không phải là đánh mặt, đây là cầm cái chùy đập nát mặt luôn rồi. Tôi thắc mắc không biết lúc này Triệu Từ còn tỏ vẻ thấu hiểu ai cũng có lúc phạm sai lầm không đây?
@Tôi xem mà không nói lời nào: Lầu trên thật độc, nhưng tôi thấy độc nhất chính là @Tiểu đội bát quái nha! Dù anh muốn đăng Weibo đánh mặt cũng không nên nhanh như vậy. Tốt xấu chờ gì cũng người khác chậm rãi đánh lại nha, hiện tại Triệu Từ phỏng chừng bị đánh không đứng dậy nổi. Nhưng tôi thích loại thái độ sảng khoái có thù liền báo này!
@Đại biểu nữ hán tử: Tôi cũng thích loại sảng khoái này. Ngồi chờ Weibo xé mặt!
Rất nhanh bài đăng thứ hai của Tiểu đội bát quái đã được lên top search, mà còn vừa khéo ngay dưới đề tài #Chu Tiếu Vũ trái tim dối trá gãy chân, thoạt nhìn cực kỳ tương xứng. Trừ hai cái đó ra còn có #Đau lòng các phương diện của Triệu Từ, đề tài này cũng rất hot. Cư dân mạng nhiệt tình tỏ vẻ, bọn họ thật sự cảm thấy đau lòng cho IQ, mắt nhìn người, các phương diện khác nữa của Triệu Từ, loại người như vậy mà lăn lộn được trong giới giải trí thật sự là rất đáng khen.
Lúc mọi người đang đau lòng cho Triệu Từ, hắn cũng đang đau tay, còn Lỗ Điềm Điềm đối diện hắn cũng bụm mặt đau đớn.
“Bây giờ cô còn muốn nói gì nữa?! Lỗ Điềm Điềm! Tôi đối xử với cô không đủ tốt sao? Tôi dắt cô đi dạo phố, tìm các mối quan hệ cho cô đóng phim, tìm kiếm tài nguyên cho cô, thậm chí còn công khai cho cô thượng vị, con mẹ nó cô đối xử với tôi vậy sao? Hả?! Tôi đã thắc mắc vì sao Chu Tiếu Vũ mới gọi điện thoại đến cô đã đồng ý ra mặt nói tốt cho hắn, mẹ nó, vì hai đứa bây là kỹ nữ xứng với chó điên! Cô còn lôi kéo tôi cùng ra mặt, bây giờ thì sao? Mặt mũi tôi bị cô làm mất hết! Đánh chết đồ đê tiện này!”
Tính tình Triệu Từ vốn không tốt, lúc này hắn phẫn nộ đến cực điểm, nắm tóc Lỗ Điềm Điềm đánh tới tấp, hận không thể đánh chết cô ả này, để cô ả không bao giờ xuất hiện trên cõi đời này nữa! Lúc đầu Lỗ Điềm Điềm còn hoảng sợ muốn giải thích, nhưng cuối cùng bị đánh đến phát hỏa, hét lên một tiếng bắt đầu phản kháng lại: “Anh mắng tôi đê tiện! Anh dám đánh tôi?! Anh dựa vào cái gì đánh tôi? Tôi bán cho anh sao? Thành tích của tôi đều là tự mình cố gắng, anh cho là nhờ mấy tài nguyên kia là đủ để giúp tôi nổi tiếng sao? Tôi cho anh biết, anh là tên không có bản lĩnh! Người trong giới giải trí ai mà không biết! Anh nói tôi không biết xấu hổ làm anh mất mặt sao? Anh đừng tưởng tôi không biết anh và Tôn Ngọc Nhi trong đoàn làm phim mỗi ngày đều mắt đi mày lại hận không thể dính lấy nhau?!”
“Vậy cũng tốt hơn cô cái loại vạn người đè!”
Vẻ mặt Lỗ Điềm Điềm mãnh liệt biến đổi, sau đó lạnh lùng cười rộ lên: “Đúng vậy, tôi là vạn người đè, muốn tôi chấm điểm không? Anh là tên có kỹ thuật kém cỏi nhất trong số mấy gã đàn ông mà tôi ngủ cùng! Có biết vì sao tôi dan díu với Chu Tiếu Vũ không? Đừng nhìn ngày thường hắn nhã nhặn lịch sự, trên giường hắn mạnh gấp đôi anh! Anh và hắn căn bản không thể so sánh!”
Triệu Từ giận dữ vì bị đội nón xanh, lúc này lại bị Lỗ Điềm Điềm trực tiếp dẫm nát tôn nghiêm đàn ông, nháy mắt mất đi lý trí giơ tay bóp chặt cổ Lỗ Điềm Điềm, giống như muốn bóp chết ả. Lỗ Điềm Điềm bị bóp cổ mắt trợn trắng, hay tay giãy dụa quơ quào trên không, rốt cuộc đụng đến cái bình hoa rơi dưới đất, ả không hề do dự cầm bình hoa, dùng sức nện mạnh xuống đầu Triệu Từ, trực tiếp đập vỡ đầu hắn như cái gáo, máu tươi ồ ạt chảy đầy đất.
Tư Không Dịch nhìn một chồng tài liệu, gật đầu nói: “Dạ, anh Khổng đi thong thả.”
Khổng Triệu mở cửa, sau đó đột nhiên tung ra một câu hỏi: “Cậu có thấy avatar của Tiểu đội bát quái không? Không biết tên cẩu tử đó nghĩ thế nào, vậy mà dùng ba màu lông khác nhau và một con muỗi làm avatar, hắn muốn biểu đạt cái gì? Hắn có thể chụp rõ cả con muỗi, cho nên mọi chuyện trong giới giải trí hắn đều nắm rõ sao?”
Tư Không Dịch thốt lên: “Đương nhiên không phải, á, không phải. Phỏng chừng hắn muốn biểu đạt kỹ thuật chụp ảnh cao siêu của hắn? Tôi đã xem mấy video bằng chứng của hắn, đều rất rõ nét.”
Khổng Triệu nhìn thoáng qua Tư Không Dịch, sau đó gật đầu nói: “Chắc vậy.”
Khổng Triệu đóng cửa rời đi, lưu lại Tư Không Dịch và bốn nhóc thở mạnh một hơi: “Má ơi, suýt nữa bị lòi đuôi.”
Vượt qua cửa ải đại diện Khổng bên này, cậu và bốn nhóc còn chưa kịp mừng thì Yến đại tổng tài đã gọi điện đến.
Tư Không Dịch không hề phòng bị nhận điện thoại, sau đó nghe được giọng nói trầm thấp và rất chắc chắn của Yến tổng: “Tiểu đội bát quái chính là cậu đúng không? Cậu rất có bản lĩnh nha.”
Tư Không Dịch cả kinh suýt nữa ném điện thoại, sau đó dưới sự an ủi động viên của Đại Hoàng, Đại Hoa, cậu hít sâu một hơi, chết cũng không thừa nhận: “Anh Yến suy nghĩ quá nhiều rồi, sao có thể là tôi? Tôi làm gì có bản lĩnh đó?”
Lúc này Yến Khôn đang ngồi trước bàn làm việc xa hoa, nhìn mấy trăm tấm ảnh chụp đủ mọi phong cách của Tư Không Dịch mà Khổng Triệu đưa cho hắn, cuối cùng dừng lại ở một tấm Tư Không Dịch mặc âu phục màu đen, ngồi uống trà trong một hoa viên sang trọng. Trong tấm ảnh, mái tóc của cậu được chải chỉnh tề, tư thế cao quý mà tao nhã, dưới chân là một con chó lông vàng ánh kim đang nằm sấp, một con mèo tam thể tao nhã nằm trên đùi, cuối cùng là trên bàn đang bày điểm tâm ngọt, có một con hamster cùng thưởng thức mỹ thực.
Tấm ảnh này thoạt nhìn rất ấm áp, nếu phóng to lên vài lần, thì còn có thể nhìn thấy bên tai Tư Không Dịch chính là một con muỗi đen tuyền mà mắt thường khó nhìn thấy được.
Yến Khôn nhỏ giọng cười: “Avatar của Tiểu đội bát quái là ba màu lông khác nhau, cậu không thấy rất giống với Đại Hoàng, Đại Hoa và Tiểu Bạch sao?”
Tư Không Dịch lập tức cây ngay không sợ chết đứng trả lời: “Nhưng trọng điểm trong tấm ảnh đó chính là màu đen của con muỗi, động vật giống màu lông nhiều lắm. Huống chi ai biết đây có phải là màu lông động vật hay không?”
Yến tổng không tranh luận, chỉ là nhìn xem những tấm ảnh của cậu lần nữa, trong lòng có một cảm giác vui sướng kỳ lạ. Giống như bảo vật không ai phát hiện, mà hắn chỉ nhìn vào một cái là thấy được điểm bất đồng, sau đó hắn lại liên tục phát hiện hào quang chói mắt quanh nó.
Chuyện này làm hắn rất hài lòng.
“À, cậu nói cái gì thì là cái đó. Hôm nay thời tiết rất tốt, mời cậu ăn cơm.”