Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng
Chương 89 :
Ngày đăng: 04:52 19/04/20
Lực công phá của câu hỏi bất ngờ này phải lên đến hàng vạn, cho dù Yến tổng có lực phòng ngự nghịch thiên cũng bị câu này đâm trúng điểm yếu.
Yến Khôn vụt quay đầu lại, cặp mắt sắc bén nhìn chằm chằm Tư Không Dịch, như muốn từ trên mặt cậu tìm ra một đóa hoa. Nếu như là người bình thường, gặp phải ánh mắt này tám chín phần sẽ không dám nhìn hắn, nhưng Tư Không Dịch lại tương đối bình tĩnh chăm chú nhìn lại Yến Khôn.
Yến tổng đang nghĩ trong lòng, tên này đang trêu chọc hắn nên mới hỏi vậy phải không? Sau đó lại cảm thấy không có khả năng, chẳng lẽ Tư Không Dịch nhìn thấu cái gì nên mới hỏi vậy?
Vậy càng không thể. Ngay cả bản thân hắn cũng vừa mới xác định chuyện này, còn chưa biết phải làm thế nào, sao thằng nhóc này lại nhìn ra được? Tuy trong lòng nghĩ vậy nhưng gương mặt Yến Khôn vẫn không thay đổi: “Sao cậu lại nghĩ vậy? Tôi có hành động gì làm cậu nghĩ vậy à?”
Tư Không Dịch yên lặng nhìn thẳng vào hai mắt Yến Khôn, sau đó cậu giơ tay tóm con cá còn đang quẫy tới quẫy lui thả vào xô cá.
“Tôi xem ti vi, lúc hai người gặp nguy hiểm, nếu trong đó có một người theo bản năng bảo vệ người kia, thì chính là hắn ta thích người kia. Hôm nay anh theo bản năng bảo vệ tôi ít nhất hai lần.”
Lông mày Yến Khôn giật giật. Hắn không nhớ rõ có động tác “theo bản năng” như vậy.
Nhưng mà…
“Nếu nói vậy, ngay từ đầu cậu cũng muốn kéo tôi, chẳng qua là kéo không nổi?”
Tư Không Dịch nghe thế không trực tiếp trả lời, cậu ngồi trên mặt cỏ nhìn sóng nước lấp loáng trên mặt hồ, dường như đang suy ngẫm điều gì.
Yến Khôn nhìn cậu đang suy nghĩ, không hiểu sao có cảm giác căng thẳng như đang chờ đợi phán quyết.
Mà lúc này, Tư Không Dịch đang thảo luật kịch liệt đề tài “Cậu có thích Yến Khôn không?” với đám đàn em.
Meo meo! [Hừ! Anh có thích hắn không em không biết! Nhưng chắc chắn là hắn thích anh! Vô sự hiến ân cần phi gian tức đạo! Hắn đã hiến rất nhiều ân cần rồi! Hắn chính là muốn cùng anh giao, ừm, lên giường.]
Gâu. [ Không thể nói như vậy, có lẽ ảnh chỉ đơn giản là người tốt thôi thì sao?]
Sau đó A Lệ thấy hai người đồng thời đứng lên, Tư Không Dịch đứng lên hơi mạnh, hơi chúi người về phía trước suýt ngã, ngay lập tức được Yến Khôn bên cạnh vươn tay kéo lại, cậu ngẩng đầu cười cười với hắn, Yến Khôn lườm một cái, xách xô cá nặng nhất, nói với A Lệ đang trợn mắt há hốc mồm: “Tới đây xách xô cá.”
A Lệ: “…” Thật sự là có chỗ nào đó không đúng mà!
A Lệ nhanh nhẹn xách xô cá, quay đầu lại liền thấy lão đại nhà hắn vươn tay xách xô cá của Tư Không Dịch. Sau đó hắn một tay xách xô cá, một tay nắm bàn tay Tư Không Dịch, cao quý lãnh diễm bước đi.
A Lệ: “!!!” Nhất định là hôm nay hắn ra cửa sai cách rồi!! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì!!
Lúc hai người trở về nhà ăn, đại mật Ngô Hình vốn đang chậm rì rì uống cà phê như có cảm ứng ngước mắt nhìn lên, sau đó hắn ngay lập tức phun toàn bộ cà phê trong miệng ra!
Má nó má nó má nó! Tôi là ai? Tôi đang ở đâu! Xảy ra chuyện gì?! Nhất định là hôm nay mở mắt sai cách rồi!!
_________________________
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Yến tổng: Tôi yêu cầu được chúc phúc.
Tư Không Dịch: Yêu anh như yêu bát quái?
Mọi người:… Cầu nghiêm túc yêu đương được không!
__________________________
Em yêu anh như yêu bát quái thôi mà anh còn ngạo kiều. Hai tên ngốc hẹn hò yêu đương sến súa chục chương rồi mới lăn giường. Theo trình tự mới chịu.