Tiểu Hồ Ly

Chương 2 :

Ngày đăng: 20:25 20/04/20


Tướng quân gặp nạn trên chiến trường.



Bị quân địch vây trong mê hồn trận ở núi ngũ độc.



Mắt thấy sắp phải chôn thây nơi hiểm cảnh, thời khắc mấu chốt, một vị thế ngoại cao nhân đeo mặt nạ quỷ hiện thân, giúp hắn phá trận.



Bình an trở về.



Ở doanh trướng tiếp đón cao nhân, mắt thấy người kia tháo mặt nạ xuống, lộ ra một gương mặt mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.



Tướng quân thoáng sững sờ, nhìn chằm chằm người kia như cố nhân khoan thai mà tới.



Phục hồi tinh thần, nói một tiếng xin lỗi.



Muốn nói thêm, người kia lại nhìn Tướng quân, ánh mắt đong đưa đa tình.



Ban đầu vẫn còn nho nhã lễ độ.



Tướng quân khách khí chiêu an, mỹ nhân đáp ứng một tiếng.



Sau này theo Tướng quân chinh chiến bốn phương, bày mưu hiến kế, chịu khổ cực không lời oán than.



Ở một tiệc mừng công nào đó say rượu lỡ lời, nói ra mình là một con hồ ly, đời trước báo ân cho chàng cả đời tốt với chàng.




Nửa năm sau.



Tướng quân cưới cô nương đã đính hôn.



Mỹ nhân muốn theo tới, nhưng bị hắn cản lại, chỉ đành chờ đợi ở đại doanh Giang Bắc.



Đến tết cũng chỉ một hồ ly cô độc.



Thực sự nhịn không được mới chạy về thành, trốn sau cây hoa đào trong phủ tướng quân, nhìn phu nhân tướng quân chơi với con trai.



Chơi rất vui vẻ.



Đứa bé nhìn thấy mỹ nhân sau cây, chỉ vào bên đó nói: “Mẹ ơi, người kia lại tới nữa rồi.”



Một thân áo trắng đứng dưới hoa đào, dung mạo đẹp hơn rừng đào tháng ba.



Đứa bé không nhịn được nhìn theo.



“Suỵt ~” Phu nhân tướng quân ôm đứa nhỏ nói, “Không được nói, coi như không nhìn thấy.”



“Y đúng là hồ ly ạ?”



“Suỵt ~ Con đã quên lời dặn dò của cha con sao?”



Có nói nhiều hơn nữa, cũng là nghe không thấy.



Chẳng qua y chỉ đến chậm một bước.



Nên cái gì cũng mất.