Tiểu Lang Tướng Quân

Chương 3 :

Ngày đăng: 00:20 22/04/20


“Thông thiên bổng” bắt đầu tỏ rõ uy phong.



Sát Sát Nỗ Nhi khóe mắt rưng rưng bị ép phải liếm cái thứ “Giả hóa “(hàng hóa giả hiệu) kia, trong ngực không ngừng tự mắng mình thực sự là ngu xuẩn đến cực điểm.



Thế nhưng, … Vì sao ta lại phải làm theo tất cả mọi điều mà y nói,trong khi y chỉ là một nhân loại bình thường? Hơn nữa cũng không hề có lý do để tin tưởng.



Có lẽ bởi vì y là đại ca của ta a, ta phải tôn kính y, nên đương nhiên phải tin tưởng lời y nói.



Hắn hoàn toàn không nghĩ tới,trước đây cũng bởi vì tin vào cái tên giả dối kia, nên mới phải gọi y là đại ca. Loại suy luận hoàn toàn không ăn khớp như vậy, cũng chỉ có đứa “Ngốc” tới cực điểm như Sát Sát Sát Nỗ Nhi mới nghĩ ra được a…



“A a… Nỗ Nỗ… tuyệt vời… liếm vào sâu hơn một chút …”



Đại ca ồ ồ thở dốc và biểu tình sung sướng không gì sánh được,khiến Sát Sát Nỗ Nhi trong nháy mắt đã quên mất là mình đang tức giận, chỉ cảm thấy sâu trong cơ thể dấy lên một sự kiêu ngạo khó hiểu.



“Đại ca, thực sự thoải mái như thế sao?”



Sát Sát Nỗ Nhi càng thêm ra sức hút.



“Thoải mái, thật thoải mái… A a… Nỗ Nỗ, mau, đưa cái mông qua đây, đại ca cũng làm cho ngươi thoải mái…”



“Tiểu công lang” luôn luôn trung thành với dục vọng của bản thân, nên khi nghe vậy, lập tức dời cái mông qua trước mặt y, khiến cho tiểu côn th*t lần thứ hai bị mất thăng bằng, liền bị đại ca đưa miệng đến hứng lấy —



Hai người bắt đầu tiến hành tư thế 69 đầy *** loạn, trong miệng song phương đều là hai khối dục vọng xích lõa không chút nào che giấu.



Lê Thiên Kình mút cây tiểu côn th*t mà y âu yếm nhất, hai tay cũng không quên tiến công “Tiếu tưởng” (hai tiểu cầu nhỏ) của hắn suốt một hồi lâu, ngay tại huyệt động nho nhỏ được chôn giấu trong song mông… Lê Thiên Kình trước tiên vươn một ngón tay ra đè lên huyệt khẩu, lập tức khiến Sát Sát Nỗ Nhi kịch liệt phản ứng.



“Hanh ân… Hanh ân…”



Sát Sát Nỗ Nhi từ mũi phun ra khí tức cực nóng, khó khăn giãy dụa.



Lê Thiên Kình một bên càng thêm cố sức hút lấy tiểu côn th*t trong miệng, một bên dùng tốc độ “Sét đánh không kịp bịt tai” để nhanh chóng nhấn ngón tay vào bên trong —



“Ngô a a a –” Nơi dùng để bài tiết đột nhiên bị dị vật cắm vào, Sát Sát Nỗ Nhi đáng thương,trong miệng vẫn đang nhồi nhét côn th*t vừa cứng vừa nóng của đại ca, muốn thét lớn cũng không được, chỉ có thể phát sinh tiếng rên rỉ khổ sở.



Ngón tay của Lê Thiên Kình giật giật trong cơ thể của hắn, hưng phấn mà cảm thụ sự rung động kỳ diệu, sau cùng, rốt cục y cũng chịu không nổi, bắt đầu cắm thêm ngón tay thứ hai vào, tiếp tục kịch liệt trừu sáp —



“A a — đại ca, kỳ quái quá, kỳ quái quá, không muốn, không muốn a –”



Nơi huyệt động vốn chưa từng có người đi vào, nên trở mình sinh ra phản ứng, Sát Sát Nỗ Nhi nhả thịt heo bổng trong miệng ra, bi thảm kêu rên.



“Phù phù… Nỗ Nỗ… Bảo bối… Kiên nhẫn một chút… Rất nhanh sẽ thư thái…”



di chuyển cơ thể, đặt tiểu bảo bối khả ái xuống dưới thân, Lê Thiên Kình kéo căng hai chân của Nỗ Nô ra thật lớn, sau đó,chỉ một động tác,liền hung hăng cắm thịt heo bổng vào trong–



“Ô a a a –”



Mật huyệt vừa nhỏ vừa chặt, bị côn th*t cường đại không gì sánh được nhất cử xỏ xuyên qua, cảm giác đau nhức khủng khiếp chưa bao giờ trải qua khiến cho Sát Sát Nỗ Nhi thê lương kêu lớn: “Ô… Đại ca… Cứu ta… Đau quá… Nỗ Nỗ đau quá… Ô…”



Sát Sát Nỗ Nhi cho dù khóc đến nước mắt ngang dọc,nhưng vẫn chăm chú ôm lấy đại ca của hắn, hướng tên “Gia hỏa hại người” kia mà xin giúp đỡ.
….



…..



“A a… Đại ca… Đại ca… Không được… A a… Nỗ Nỗ chết mất… Đại ca… Ngươi tha cho Nỗ Nỗ đi… Ô…”



Từ phía sau bị “Thông thiên bổng” thô to của đại ca chẳng phân biệt nặng nhẹ,cứ hung mãnh xỏ xuyên qua, Sát Sát Nỗ Nhi nằm úp sấp, quỳ gối lên tấm ra phủ giường đầy nếp nhăn, một bên chảy nước mắt, một bên khó nhịn mà liên tục gào thét.



Thì ra “Giao phối” thực sự là một chuyện tình thật khổ cực, tuy rằng có lúc rất thoải mái, nhưng sau khi làm xong thì thân thể đau đến mức chịu không nổi. Lúc này Sát Sát Nỗ Nhi không khỏi chân thành bội phục Vương phi của hắn. Ta chỉ ứng phó với một mình đại ca mà đã ăn không tiêu, Vương phi lại song song ứng phó với hai vị chủ tử sắc lang … Thực sự là quá lợi hại. Lần sau nhất định phải đi lãnh giáoVương phi mấy chiêu.



“A… a… Nỗ Nỗ… Tuyệt quá… Sảng khoái muốn chết… Đại ca ước rằng cả đời này đều được thao ngươi như thế! Ngươi có muốn hay không? Có muốn hay không?”



Khéo tay nắm lấy cái đuôi nhỏ của tiểu lang, Lê Thiên Kình điên cuồng đưa đẩy vào trong thịt huyệt vừa nộn vừa nhiệt của hắn, phát sinh tiếng hò hét thống khoái-



Cái đuôi yếu đuối bị y hung hăng nắm chặt, hai lỗ tai cũng cao cao nhếch lên,lắng nghe âm thanh tê rống động tình của đại ca, Sát Sát Nỗ Nhi tuy rằng mệt mỏi bất kham, nhưng cũng cảm thấy hưng phấn khó có thể nhẫn nhịn: “Muốn… Ta muốn a… Đại ca… Đại ca… Vĩnh viễn thao Nỗ Nỗ như thế nha! Nỗ Nỗ vĩnh viễn là của ngươi.”



Nghe được lời nói *** đãng khả ái của bảo bối, Lê Thiên Kình không còn chịu nổi nữa, một phen ôm tiểu lang đáng yêu vào trong lòng, để cho hắn đưa lưng về ngực của mình, thẳng tắp ngồi lên trên côn th*t vừa to vừa cứng–



“A a a –” Phía dưới bị côn th*t ấn vào chỗ sâu nhất, Sát Sát Nỗ Nhi nhất thời kêu lên thảm thiết.



“Ngoan, cử động đi, mau một chút a, bảo bối…” Dùng hai ngón tay cắm vào trong miệng tiểu lang để đùa bỡn với đầu lưỡi của hắn, Lê Thiên Kình ghé vào lỗ tai hắn thở dốc: “Dùng tiểu huyệt *** đãng của ngươi để kẹp chặt đại ca, mau lên!”



“Ừ… Đại… Đại ca…” Trong miệng hàm chứa đầu ngón tay thon dài của đại ca, Sát Sát Nỗ Nhi một bên *** đãng mút lấy nó,một bên nghe lời y,bắt đầu đong đưa phần eo.



Từ phía sau,nhìn thấy rõ thịt heo bổng của mình cứ như vậy mà tiến tiến xuất xuất trong tiểu huyệt hồng nộn của tiểu lang, máu mũi của Lê Thiên Kình thiếu chút nữa đã phun ra.



“Nga nga — bảo bối, đúng là như thế này, đúng là như thế, ngươi làm đại ca thích muốn chết!”



Trong không khí tràn ngập mùi vị nùng tinh cùng thanh âm trừu sáp *** loạn, một người một lang “Giao phối” đến thiên hôn địa ám…



Sát Sát Nỗ Nhi bị đại ca làm cho chết đi sống lại, rốt cục nhịn không được một trận run run, ngửa đầu phát ra tiếng tru của dã thú: “Gaooo – ta bắn ra mất… Nỗ Nỗ muốn bắn, đại ca — ”



Nghe được tiếng kêu kỳ dị của tiểu lang, cũng cảm thụ được trong cơ thể của hắn đang kịch liệt co quắp, Lê Thiên Kình càng cố sức trừu sáp mạnh hơn, thiếu chút nữa tiểu lang đáng thương đã bị ăn đến sạch sẽ.



“Gaooo — đại ca thao Nỗ Nỗ thích muốn chết — thích muốn chết — ”



Toàn thân vô pháp khắc chế một trận điên cuồng kinh luyên, Sát Sát Nỗ Nhi kêu to rồi bắn ra, côn th*t nho nhỏ mạnh mẽ phun ra một cỗ dịch thể bạch sắc.



“A a — bảo bối, đại ca cũng muốn bắn cho ngươi — ”



Lê Thiên Kình bắn đầy dịch thể trong tiểu huyệt đã sớm bị y chà đạp đến loạn thất bát tao, bởi vì trước đó đã bắn ra vô số lần, nên khi Lê Thiên Kình vừa rút côn th*t ra, thì dịch thể bên trong tiểu cúc hoa lập tức phun tung toé ra ngoài, vấy bẩn luôn cái đuôi sói đáng thương của Nỗ Nỗ.



Nhìn thấy tiểu lang vô lực nằm trên tấm phủ giường nhăn nhúm, toàn thân đều dính đầy dịch thể, lỗ tai và đuôi sói khả ái còn run run lên, Lê Thiên Kình chỉ cảm thấy yêu không chịu nổi, thật hận không thể biến tiểu yêu kia trở thành huyết nhục của chính mình, vĩnh viễn cũng không cho hắn ly khai.



Nhưng nghĩ đến thời gian tiểu lang ở đây cũng sắp đạt đến giới hạn, nội tâm Lê Thiên Kình tràn ngập sự hoảng loạn.



“Nỗ Nỗ… Đại ca yêu ngươi lắm… rất yêu ngươi… Van cầu ngươi đừng ly khai ta…” Lê Thiên Kình luôn luôn thông minh giỏi giang, tự nhận là không gì có thể làm khó được mình,nhưng lúc này y cũng chỉ có thể chăm chú ôm tiểu lang vào trong lòng, ghé vào lỗ tai hắn bất lực khẩn cầu…