[Tiểu Lâu Truyền Thuyết] Quyển 1 - Tiếu Ngữ Khinh Trần

Chương 1 : Tổng tự

Ngày đăng: 22:06 21/04/20


Tiểu Lâu, không hề là một tòa lâu.



Tiểu Lâu là một sơn cốc nằm sau rừng rậm, sâu trong Vạn Sơn.



Đó vốn là một nơi hoang vắng, non sâu rừng rậm, hầu như không người hay biết, chỗ non sâu nhất rừng rậm nhất, có một sơn cốc lớn như vậy.



Hết thảy nguyên từ một trường truy sát cũ rích tột cùng. Võ lâm chính tà phân tranh, vô số cao thủ võ lâm vây tiễu một đại ma đầu nào đó, đại ma đầu trốn vào sâu trong núi rừng, cao thủ các phái liên thủ truy vào, sau đó không còn ra nữa. Các môn các phái hơn mười năm không ngừng phái người tìm kiếm, vô số tinh anh, tiến vào sâu trong núi rừng, đều như trâu đất xuống biển, không còn tung tích.



Cho đến khi các đại môn phái không thể chịu đựng tổn thất nữa, lặng lẽ liệt chỗ núi rừng kia vào cấm địa.



Rất nhiều rất nhiều năm sau, đại ma đầu bỗng nhiên xuất hiện trên giang hồ. Mọi người hỏi y việc năm đó, y chỉ mỉm cười đáp, những người đó quấy rầy sự yên tĩnh của Tiểu Lâu, cho nên không có cơ hội ra khỏi Tiểu Lâu nữa.



Đại ma đầu rất nhanh chóng lại biến mất khỏi giang hồ, không ai có thể tìm được y, cũng như không ai biết vì sao sơn cốc kia tên là Tiểu Lâu, trong Tiểu Lâu rốt cuộc có bí mật gì, trong Tiểu Lâu, lại rốt cuộc có người nào?



Qua vài can niên* nữa, lại là một trường truy sát cũ rích tột cùng, võ lâm ma trưởng đạo tiêu. Chính đạo cao thủ mất mát hầu như không còn, vài người sót lại liều chết xông vào rừng rậm, xông đến võ lâm cấm địa được gọi là Tiểu Lâu kia.



Ma giáo ma công cái thế, Phích Lịch đường hỏa khí vô song, Đường môn thiện dùng độc dược và ám khí, tinh anh lên hết, liên thủ giết tới, tiếp đó liền im ắng không còn phần sau.



Thế lực tà đạo vì vậy bị áp chế mạnh, giang hồ chính đạo thừa thế mà lên, cuối cùng xua hết tà ma.



Vì thế, truyền thuyết về Tiểu Lâu, càng ngày càng huyền bí, càng ngày càng quỷ dị. Mọi người nói, Tiểu Lâu có vô số bí kíp tuyệt thế, bất cứ một người nào trong Tiểu Lâu ra đây, đều đủ để thiên hạ vô địch.



Mọi người nói, Tiểu Lâu lấy hoàng kim lót nền, lưu ly làm ngói, tất cả bảo vật hiếm quý, đều tầm thường như ngói vụn cát bụi.



Có người nói, Tiểu Lâu là nơi thần tiên thanh tu, phàm nhân xâm nhập, vốn nên nhận lấy trời phạt.



Có người nói, tất cả nữ tử Tiểu Lâu, đều là mỹ nhân như tiên tử, thế gian khó gặp.



Có người nói…



Trong dòng năm tháng như nước, truyền thuyết về Tiểu Lâu càng ngày càng thần kỳ, càng ngày càng huyền diệu.



Triều nào đó đời nào đó năm nào đó, tái ngoại man tộc ồ ạt xâm lược, triều đình Trung Nguyên ám nhược, vô lực chống trả, từng bước lùi lại, nửa bên non sông sa vào tay dị tộc.



Đại quân man tộc vừa vặn đi đến bên ngoài Vạn Sơn, đế vương man tộc vừa vặn nghe nói chuyện về Tiểu Lâu, nghĩ đến vô số trân bảo minh châu, mỹ nữ lệ thù trong truyền thuyết, y cao giọng cười to, “Chỗ cô quăng roi, sông cũng phải ngừng chảy, huống chi dải núi rừng con con này.”



Vì thế, mười vạn đại quân, xâm nhập sâu trong núi rừng, tìm kiếm Tiểu Lâu trong truyền thuyết kia.



Sau đó, mười vạn sinh linh, lặng lẽ im tiếng biến mất khỏi nhân thế.



Triều đình Trung Nguyên dễ như trở bàn tay thu hồi đất đã mất, phản công man tộc, man tộc tinh nhuệ mất sạch, mấy vương tử trong nước tranh vương vị đến tối sầm trời đất, vô lực chống cự bên ngoài, cúi đầu xưng thần nhận thua.



Từ đó, đại sơn tùng lâm Tiểu Lâu sở tại, bị triều đình vạch làm thánh địa, đời đời tế bái.



Thời gian trôi qua, thiên hạ hợp lâu mà phân, phân lâu mà hợp. Phân tranh bao nhiêu, căn nguyên không tuyệt.



Cũng từng có đế vương anh vĩ, chinh phục tứ phương, cũng từng có một đời kiêu hùng, chấn nhiếp thiên hạ. Nhưng chỉ cần có hướng về, có không phục, có ý thăm dò với Tiểu Lâu thần bí kia, vậy thì bất kể họ cẩn thận cỡ nào, bất kể họ phái ra bao nhiêu nhân tài, kết quả đều chỉ có im tiếng biến mất.



Có người từng châm lửa đốt núi, muốn đốt sạch toàn bộ khu rừng rậm yểm hộ Tiểu Lâu, xem thử chân diện mục Tiểu Lâu, nhưng ngay lúc nổi lửa, trời giáng mưa to, lửa tắt thì mưa ngừng, khi lửa cháy lại, mưa to lại hạ. Tuần hoàn lặp lại, vậy mà hơn một năm trời, tất cả quân đội, quan viên tham gia không ai không tin chắc có thần linh bảo hộ, thà rằng kháng chỉ cũng không dám phụng mệnh nữa.



Có người từng phá núi dẫn nước, muốn lấy vạn trượng sóng cả dìm ngập Tiểu Lâu. Há ngờ được nửa đêm giang hà đổi dòng, mấy ngàn dặm đất màu, biến thành bưng biền.



Từ sau đó, không ai dám nói hai chữ “Tiểu Lâu” nữa, không ai dám động tâm tư với Tiểu Lâu nữa.


Tiểu Lâu năm 819, Phương Khinh Trần vì bảo vệ Sở Nhược Hồng mà bị trượng trách, gần như mất mạng.



Tiểu Lâu năm 820, Phong Kính Tiết tan hết gia tài, kháng kích Trần quân, rơi vào quân tịch, thành thiên tướng cấp thấp ở Định Viễn quan.



Nửa năm sau, Lư Đông Ly làm tuần phủ sứ tiết, gặp lại Phong Kính Tiết tại Định Viễn quan.



Tiểu Lâu năm 821, Lư Đông Ly làm chủ soái Định Viễn quan, Phong Kính Tiết làm tướng, hai người cùng thủ non sông.



Tiểu Lâu năm 822, Sở cung kịch biến, Khinh Trần huyết chiến một ngày một đêm, trọng thương suýt chết, bảo được tính mạng Sở Nhược Hồng. Sở Nhược Hồng kế vị Sở vương, phong Phương Khinh Trần làm Hộ Quốc đại tướng quân, Trấn Quốc hầu, quản lý đất Sở, biên cảnh kinh thành, hai bên bôn ba.



Tiểu Lâu năm 823, Thụy vương muốn thu Phong Lư, bị cự.



Tiểu Lâu năm 825, Tần quân công Sở rất cấp, Phương Khinh Trần đích thân ra tiền tuyến thường trú chỉ huy.



Tiểu Lâu năm 826, Phong Kính Tiết bị chém đầu. Ngày hôm sau, Phương Khinh Trần tâm tàn ý lạnh, kim điện moi tim.



Tiểu Lâu năm 827, Địch Cửu phản xuất Tu La giáo, dưới lưu ly ốc, A Hán bị một kiếm xuyên tim.



Tiểu Lâu năm 829, Phong Kính Tiết tỉnh lại trong Tiểu Lâu, vứt bỏ thành tích, vào đời tìm lại Lư Đông Ly.



Tiểu Dung bị Yên Lẫm xử lăng trì.



Tu La giáo cùng chính phái sống mái, A Hán thương nặng hấp hối, hiểu lầm lại bị Địch Cửu phản bội, tự mình thương tổn rơi vào giấc ngủ sâu.



Khinh Trần lấy nguyên thân vào đời.



Phong Kính Tiết chữa thương cho Tiểu Dung.



Địch Nhất Địch Tam cùng Địch Cửu ẩn cư chăm sóc A Hán.



Tiểu Lâu năm 830, Phương Khinh Trần tụ Sở quân, đàm phán với Tần quân, cùng Tần Húc Phi trò chuyện rất vui.



Phong Kính Tiết và Lư Đông Ly nhận nhau.



Tiểu Lâu năm 832, Tần Húc Phi dẫn binh về Tần cứu loạn.



Tiểu Dung và Yên Lẫm trùng phùng.



Sở Nhược Hồng thanh tỉnh, đâm Phương Khinh Trần, Phương Khinh Trần trọng thương bỏ đến chân trời.



Trường săn kinh biến, thân thể Tiểu Dung tan tành, Kính Tiết từ Triệu quốc chạy đến cứu.



Phương Khinh Trần nhập Tần tương trợ Tần Húc Phi.



Địch Cửu mang theo A Hán xông vào Tiểu Lâu. Phương Khinh Trần rời Tần ngăn trở, cuối cùng trợ vào Tiểu Lâu.



A Hán thanh tỉnh, nhìn lịch thế chân tình.



Tiểu Dung làm lễ đội mũ cho Yên Lẫm.



Tinh thần lực của A Hán bùng nổ, dẫn phát thời không loạn lưu.



Tất cả học trò Tiểu Lâu còn trên đời khẩn cấp quay về Tiểu Lâu thương nghị.