[Tiểu Lâu Truyền Thuyết] Quyển 5 - Phong Vân Tế Hội
Chương 402 : Do ái cố sinh
Ngày đăng: 22:12 21/04/20
Sau khi Yên Lẫm phát giác Dung Khiêm không phải phàm nhân, liền thu thập tất cả sách về tiên phật yêu ma, phát hiện cơ hồ tất cả truyền thuyết tiên hoặc yêu cùng phàm nhân phát sinh quan hệ chí thân, đều liên quan đến tình yêu, thông thường đều là một nữ tiên hoặc nữ yêu cùng một nam tử bình thường ân ái triền miên, hẹn ước chung thân, mà kết quả sau đó, phần lớn là phạm luật trời, dẫn tới đại họa, một phần nhỏ thì là phu thê song tu, trọn đời bên nhau.
Dân gian rõ ràng rất thích truyền thuyết cố sự như vậy, mà còn hằn thù và khinh thường thiên quy Ngọc đế chia rẽ uyên ương.
Nhưng mà, cách nhìn cách nghĩ của Yên Lẫm lại vừa vặn tương phản.
Y là Hoàng đế, y quản một quốc gia, y hiểu rất rõ, muốn cho hết thảy vận hành bình thường, đủ loại quy tắc lớn lớn nhỏ nhỏ ắt không thể thiếu.
Nếu thật có tiên giới thì tất phải có một tổ chức khá hoàn thiện, cũng cần phải có quy củ tương ứng, nếu thật có thần linh chưởng các loại lực lượng trong thiên địa, thế cũng chẳng khác nào tự có chức trách, tự có bổn phận. Vượt quá chức quyền, phá hoại quy củ đều là không nên, đều phải xử trí, phải để thần tiên khác lấy đó làm cảnh cáo.
Tiên nữ phụ trách dệt mây không làm việc, chạy đến thế gian cày ruộng với người ta, mây trên trời ai dệt?
Mẹ mình thọ số hết, liền bởi vì con là thần tiên, chạy đến địa phủ phá hoại quy tắc, còn thuận tay thả mấy chục vạn ác quỷ họa hại nhân gian?
Bản thân có thần thông, có tiên thuật, liền muốn giúp người nhà, vì thế đi địa phủ đốt sạch sách sinh tử của người thôn mình, hoặc là xóa hết tên đồ tử đồ tôn liên quan. Rất nhiều mỹ đàm giai thoại dân gian truyền lưu thành cố sự, Yên Lẫm đều thấy cực không thể làm, cực đáng giận.
Quyền lực và nghĩa vụ, năng lực và trách nhiệm, trước giờ luôn tương quan. Bản thân Yên Lẫm là Hoàng đế, đã hưởng thụ hết thảy quyền uy của Hoàng đế, cũng cam tâm chịu đủ loại ước thúc của Hoàng đế, tuyệt không tùy tiện làm bậy, bởi vậy càng không chấp nhận chuyện thế này.
Trong thanh âm của Dung Khiêm, lộ ra ý cười nhu hòa nhàn nhạt: “Cho nên, công pháp ta cho ngươi này, không có hậu quả gì cả. Chỉ là, ta để ngươi tu luyện, cũng quả thật chỉ vì chữa bệnh, không hề muốn gạt ngươi dưới tình huống không biết chuyện tu luyện thành tiên. Công pháp này cực khó, nhất định phải đầu nhập nhiều thời gian, tiêu phí rất nhiều *** lực tâm lực đi luyện tập. Hơn nữa cho dù luyện tập, chưa chắc nhất định có thể thành công. Hơn nữa cho dù ngươi luyện thành, cũng không phải có thể lập tức thành tiên, chẳng qua là hồn ngưng mà không tiêu tan, sau khi chết có thể giữ được hết thảy cảm giác sinh tiền, đến lúc đó ta có thể…”
“Có thể giúp ta mượn xác sống lại?” Yên Lẫm tiếp lời. Truyện thần ma chí quái y đọc nhiều rồi, kinh nghiệm phong phú, lập tức cho ra liên tưởng chính xác.
“Phải, ta cho ngươi thân thể mới có thể có sinh mệnh rất dài, cho dù cuối cùng già đi, cũng có thể một lần nữa mượn xác. Nhưng trừ điều đó thì không hề có được nhiều tiên lực thần thuật hơn.”
“Thì ra không phải đời này trường sinh, là từ đời tiếp theo bắt đầu trường sinh, chẳng trách ngươi lần trước bỗng nhiên hỏi ta, nếu có kiếp sau, hy vọng có cuộc sống thế nào?”
Dung Khiêm thấp giọng nói: “Lúc ấy ngươi không trả lời ta.”
Xác thực mà nói, lúc ấy Yên Lẫm đột nhiên đỏ mặt, xuất thần cả buổi, không đáp chữ nào. Dung Khiêm ít nhiều đoán được, nếu nghĩ đến kiếp sau, thiết tưởng của Yên Lẫm quá nửa sẽ là làm bạn với y. Chỉ là, với mối quan hệ ăn ý của hai người hiện giờ, điều này cũng không phải lời gì không thể nói, lại chẳng làm sao hiểu được Yên Lẫm cớ gì xấu hổ không cho y biết.
Lúc này Yên Lẫm giống như cũng không muốn Dung Khiêm hồi tưởng tình hình lúc ấy nữa, chỉ cười nói: “Dung tướng, ngươi sớm nói rõ với ta, ta đã sớm luyện rồi.”
Dung Khiêm hơi ngửa ra sau, nhìn Yên Lẫm trong khoảng cách gần như thế: “Ngươi muốn luyện?” –